Editor: Quýt
Thẩm Chi Diễn vốn chỉ muốn đùa Khương Đào một chút, không ngờ mình lại tự lấy đá đập chân mình.
Anh dùng mu bàn tay nhẹ nhàng chạm vào mặt, thật ra Khương Đào chỉ chạm nhẹ một chút mà anh cũng không phải chưa từng trải qua việc hôn lên mặt khi ở nước ngoài.
Nhưng lúc này anh cảm thấy vùng mà môi cô vừa chạm vào giống như bị lửa đốt.
Mà người phóng hỏa lại trốn ở một bên háo hức ăn đồ ăn vặt.
Thẩm Chi Diễn: “…”
Từ đầu đến cuối, người tâm trí bất định, đầu óc không yên cũng chỉ có anh.
Khương Đào trêu xong thì chạy, không chịu chút ảnh hưởng nào.
Chắc kiếp trước anh nợ cô nên kiếp này anh phải trả cho cô.
Lúc này thời gian phát sóng trực tiếp đã qua một nửa.
Kiều Thi Thi hỏi: “Ba người ba đang mang bầu này, trải qua một thời gian trải nghiệm, hiện tại mọi người có cảm giác gì?”
Từ Tử Dục nói trước.
Anh ấy đã hoàn toàn nằm liệt trên ghế.
“Tuy rằng lúc trước tôi từng tưởng tượng phụ nữ mang thai rất vất vả, nhưng kỳ thật tôi nghĩ quá đơn giản, loại vất vả này không chỉ ở sự thống khổ về thân thể mà còn có sự mệt mỏi về tinh thần và thể xác, lúc này mới có vài tiếng ngắn ngủi nhưng tôi cũng đã cực kỳ khó chịu, không dám tưởng tượng phụ nữ mang thai tận chín, mười tháng lận. Tôi còn muốn nói, phụ nữ thật sự vĩ đại, các bà mẹ đều rất tuyệt vời!”
Kiều Thi Thi lại quay màn hình về phía Tần Ngộ: “Còn anh Tần thì sao?”
Tần Ngộ do dự một chút.
Như Từ Tử Dục nói, tuy vất vả thì vất vả nhưng nghĩ đến hôm nay Tang Linh lộ ra vẻ dịu dàng, anh ấy lại thấy hơi luyến tiếc.
Anh ấy chỉ có thể hàm hồ nói: “Tuy rằng rất vất vả, nhưng nếu bạn cặp dịu dàng… thì cũng được.”
Tang Linh ho nhẹ một tiếng, sắc mặt hơi mất tự nhiên.
[Mùi chua của tình yêu!]
[Hú hú hú hú hú! Anh Tần, rốt cuộc anh cũng đã tìm được miệng sau nhiều năm đánh rơi!]
[Ha ha ha ha ha chị Tang ngại! Anh Tần xông lên đi! CP EQ xông lên!]
[Tôi cho rằng CP EQ sẽ mãi mãi đấu đá nhau, vậy mà giờ lại có đường! Thật ngọt, thật ngọt! Làm ơn tiếp tục ngọt ngào vậy đi!]
Kiều Thi Thi cười, cuối cùng chuyển màn hình sang phía Thẩm Chi Diễn: “Anh Thẩm cảm thấy thế nào?”
Thẩm Chi Diễn nói: “Thật ra sự chật vật khi mang thai còn nhiều hơn những gì mà chúng tôi thể hiện ra ngoài, tuy rằng chúng tôi trải nghiệm nhưng vẫn không thể thấu hiểu hoàn toàn như khi có bầu thật, cho nên hiểu biết hơn, bao dung hơn, quan tâm hơn mới là quan trọng nhất.”
Tất cả mọi người đều gật gật đầu.
“Còn có.” Thẩm Chi Diễn nhìn thoáng qua Khương Đào đang cầm quyển “100 quy tắc dành cho phụ nữ có thai”, chưa từ bỏ việc chăm sóc thai phụ theo hướng dẫn, “Tôi hy vọng Khương Khương hiểu rõ, trong bụng tôi thật sự chỉ là cái bao cát, sẽ không có em bé.”
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha]
[Khương Khương tan nát cõi lòng, cái bụng mà tôi chăm sóc cả một ngày!!!]
[Anh Thẩm, anh không mang thai thì hãy trả lại nụ hôn cho Khương Khương của chúng tôi đi [đầu chó]]
Sau khi ba khách mời nam nói xong những cực khổ khi mang thai, Kiều Thi Thi mới nói: “Xem ra mọi người đã hiểu rất sâu sau khi trải nghiệm mang thai. Chúng ta sẽ tới nhiệm vụ cuối cùng.”
“Trải nghiệm sinh nở, hay nói cách khác chính là sinh con.”
Ba khách mời nam: “”
Tần Ngộ không tin nổi hỏi lại: “Sinh con? Đạo diễn Kiều, cô đang đùa gì vậy, không phải chúng ta chỉ trải nghiệm mang thai một chút thôi sao? Tại sao còn muốn trải nghiệm sinh con? Hơn nữa ở đây chính là bao cát, sinh kiểu gì được?”
Kiều Thi Thi cười tủm tỉm nói: “Không cần lo lắng, cũng không phải sinh con thật, chúng tôi đã thuê một công ty chuyên về sinh nở để cho các anh trải nghiệm quá trình sinh, hiện tại có rất nhiều đàn ông đã từng trải nghiệm.”
[A a a a a, thật sự có loại trải nghiệm đó sao? Tôi cũng phải để chồng mình đi trải nghiệm thử chút mới được!]
[Tôi cũng vậy, mỗi lần bà dì tới, tôi rất đau mà chồng tôi lại không hiểu, nói là tôi làm ra vẻ, sợ rằng sau này khi tôi mang bầu, sinh con, anh ta cũng nói như vậy, dứt khoát để anh ta trải nghiệm thử một chút, rốt cuộc có phải làm ra vẻ hay không [mỉm cười]]
[Tuy rằng tôi còn không yêu đương, nhưng tôi sẽ ghi lại vào sổ, sau này giao cho bạn trai, rồi nhất định phải dẫn anh ấy đi trải nghiệm một lần.]
Ba người đều ngây người.
Vốn cho rằng cái bụng to cũng đã là cực hạn, không ngờ tới Kiều Thi Thi còn có chiêu mới, chờ bọn họ ở đây.
Kiều Thi Thi nghiêm túc nói: “Mang thai đương nhiên là phải sinh rồi! Đây không phải là lẽ thường sao?”
Tần Ngộ cười lạnh: “Sinh xong rồi thì có phải là muốn chúng tôi nuôi con không?”
Kiều Thi Thi: “Đúng rồi, nhưng đó là chủ đề kỳ tiếp theo.”
Tần Ngộ: “…”
“Tôi không làm! Tôi muốn rời chương trình!”
Tang Linh liếc xéo anh ấy: “Không phải anh sợ đau đấy chứ?”
Tần Ngộ: “Tôi… tôi chỉ cảm thấy không công bằng, tại sao kỳ này người chịu khổ đều là ba người chúng tôi!”
Tang Linh: “Anh nói rất có lý!”
Cô ấy nhìn về phía Kiều Thi Thi: “Tần Ngộ cảm thấy không công bằng, tôi cũng thấy vậy, tôi và anh ấy miễn cưỡng ở cùng nhau, nghiêm túc mà nói cũng không hẳn là một cặp mà chỉ là bạn, cho nên chúng tôi đồng cam cộng khổ, chút nữa tôi và anh ấy sẽ cùng trải nghiệm…”
Tần Ngộ: “Tôi không phải có ý này...”
Nhưng Tang Linh đã giải quyết dứt khoát.
Khương Đào nhìn về phía Thẩm Chi Diễn: “Chị Tang nói rất có lý, anh có muốn tôi cùng…”
“Không cần.” Thẩm Chi Diễn vuốt tóc cô, “Tình huống của chúng ta và bọn họ không giống nhau, chúng ta là cặp đôi nghiêm túc có độ xứng đôi 93%, một mình anh trải nghiệm là được rồi.”
Tần Ngộ: “Thẩm Chi Diễn, cậu nói linh tinh gì vậy?! Tại sao tôi và Tang Linh lại xem như một cặp đôi không nghiêm túc chứ!”
Anh ấy cắn chặt răng: “Trải nghiệm thì trải nghiệm! Còn không phải chỉ đau thôi sao! Đạo diễn Kiều, cô đừng để Tang Linh trải nghiệm, bụng tôi lớn, tôi đi thử là được, nào có chuyện một nhà hai người sinh con chứ!”
[Ai da ngọt quá đê ~]
[Anh Thẩm Versailles của tôi này, gì mà độ xứng đôi 93%, gì mà cặp đôi nghiêm túc, chậc chậc chậc]
[Anh Tần của tôi sau khi thông suốt, càng ngày càng biết cách nói chuyện!]
[Tôi thật mong chờ trải nghiệm sinh con chút nữa nha! Tưởng tượng đến việc tôi có thể xem nam thần của mình sinh con trên TV, tôi thấy cực kỳ hưng phấn!]
[Ha ha ha ha ha tôi cũng vậy]
Tang Linh đưa bọn họ đến trung tâm trải nghiệm sinh nở đã được sắp xếp sẵn.
Nơi này hoàn toàn được thiết kế thành khoa phụ sản, tất cả mọi thứ đều giống hệt như ở bệnh viện.
Ba người thuần thục nâng bụng, theo bản năng cho rằng bản thân chuẩn bị sinh.
Khương Đào nhạy bén cảm nhận được Thẩm Chi Diễn hơi căng thẳng, cô nghiêng đầu: “Anh sợ sao?”
Thẩm Chi Diễn thấy nửa quyển sách “100 quy tắc dành cho phụ nữ mang thai” lộ ra khỏi túi của cô, nghĩ đến lúc trước cô còn nghĩ cách trấn an cảm xúc cho mình, bỗng nhiên tim đập nhanh hơn, sau đó anh thấp giọng “ừm” một tiếng.
Khương Đào nhón chân.
Yết hầu Thẩm Chi Diễn hơi chuyển động, anh theo bản năng muốn nhắm mắt lại.
Sau đó anh cảm giác được có một bàn tay mềm mại nhỏ nhắn vuốt trán anh: “Đừng sợ, đừng sợ, nỗi sợ hãy bay đi ~ ”
Thẩm Chi Diễn: “…”
Anh nhẫn nại nói: “Em học được cái này ở đâu vậy?”
Ngón trỏ và ngón cái của Khương Đào lật quyển sách “100 quy tắc dành cho phụ nữ mang thai” một chút, để lộ “100 quy tắc nuôi dạy con” ở phía sau.
“Trong sách nói vậy ~ ”
Thẩm Chi Diễn: “…”
Hiện tại anh cảm thấy đọc sách nhiều quá cũng không tốt.
Trước khi trải nghiệm sinh nở, ba người phải gỡ bao cát trên bụng xuống trước.
Khi bao cát hai mươi cân được gỡ xuống, ba người đều thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy cơ thể chưa bao giờ thoải mái đến vậy.
Nhưng tưởng tượng đến nỗi sau sắp phải hứng chịu, lại cảm thấy buồn bực.
Tần Ngộ hỏi: “Mấy người nói xem, bây giờ tôi uống thuốc giảm đau thì còn kịp không?”
Tần Ngộ không đợi hai người kia trả lời đã tự phủ nhận luôn: “Thôi, dựa vào tính cách của Tang Linh, nếu cô ấy biết chuyện sẽ cảm thấy tôi làm trái quy định, nói không chừng còn tự đi trải nghiệm, tôi vẫn nên nghiêm túc thực hiện, không thì cả hai chúng tôi lại chịu khổ.”
Từ Tử Dục thở dài: “Đây là yêu sao?”
Thẩm Chi Diễn nói tiếp: “Đáng tiếc Tang Linh không ở đây, không nghe được lời nói chân tình này của cậu.”
“Câu nói chân tình gì chứ!” Tần Ngộ thẹn quá hóa giận, “Thẩm Chi Diễn, cậu ghen gì chứ, đừng tưởng tôi không biết cậu giả vờ sợ hãi để Khương Khương hôn cậu đúng không? Không ngờ Khương Khương người ta căn bản không mắc mưu!”
Thẩm Chi Diễn: “…”
Lần đầu tiên anh hối hận để Tần Ngộ tham gia chương trình này, có một người anh em biết về mình quá nhiều cũng không tốt lắm.
Chờ đến khi ba người quay trở lại “Phòng sinh” một lần nữa, các bác sĩ đã chuẩn bị xong, ba người Khương Đào cũng đã sẵn sàng, đồng thời nhìn về phía bọn họ.
Trong phút chốc Thẩm Chi Diễn thật sự cảm thấy lo lắng.
Lần đầu tiên anh đến liên hoan phim cũng không thấy lo lắng đến vậy.
Ba người nằm trên giường đặc biệt để sinh.
Nhân viên y tế bên cạnh còn dán miếng điện cực và các thiết bị đo nhịp tim và huyết áp.
Kiều Thi Thi còn ở bên cạnh giới thiệu: “Miếng dán điện cực này có thể tạo cảm giác đau đớn do co thắt tử cung khi sinh, hơn nữa chúng tôi đã thử trải nghiệm qua, chắc chắn cơ thể không có bất cứ tổn thương nào, nhưng nếu mọi người cảm thấy không khỏe thì có thể kêu ngừng bất cứ lúc nào.”
“Tổng cộng có mười hai cấp đau đớn, chúng ta sẽ bắt đầu trải nghiệm từ cấp thứ nhất, rồi từ từ tăng mạnh hơn…”
Tần Ngộ vốn đã hạ quyết tâm, muốn trải nghiệm một mình nhưng khi nằm trên giường, anh ấy lại hơi sợ.
Anh ấy nhìn về phía nhân viên y tế, u sầu hỏi: “Nếu là thai đôi… vậy đau đớn sẽ không tăng gấp đôi chứ?”
Nhân viên y tế: “… Không đâu, độ đau của mấy người đều giống nhau, cứ yên tâm đi.”
Lúc này Tần Ngộ mới yên tâm, nhưng vào lúc dán miếng điện cực vào thì lại bắt đầu kiếm chuyện.
Cuối cùng Tang Linh không nhịn được nữa: “Hay là tôi tới thử nhé?”
Anh ấy lại nằm lại với quyết tâm cực độ, còn nắm tay Tang Linh.
Nhưng không ngờ lúc đầu độ đau còn ổn, đôi mắt nhắm nghiền của Tần Ngộ chậm rãi mở ra.
Kiều Thi Thi nói: “Hiện tại là độ đau cấp một, đợi chút nữa mọi người đã thích ứng được thì lại tăng thêm.”
Tần Ngộ lại bắt đầu khoe khoang: “Hình như cũng không quá đau.”
Từ Tử Dục gật gật đầu: “Tôi cảm thấy còn có thể chịu đựng được.”
Kiều Thi Thi thấy thế liền bảo nhân viên từ từ tăng độ đau.
Mặt Tần Ngộ lập tức trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy xuống, anh ấy nắm chặt lấy tay Tang Linh: “Hiện… hiện tại độ đau đang ở cấp mấy?”
“Mới cấp ba.”
Tang Linh vô cảm rút tay mình ra, để lộ ra vết đỏ do Tần Ngộ nắm quá chặt, “Đạo diễn Kiều, tôi nói để tôi làm đi rồi mà, hiện tại thế này… có tính là tai nạn lao động không?”
Kiều Thi Thi: “…”
Tần Ngộ không ngờ sẽ đau như vậy.
Cảm giác đau đớn này dường như có thể xuyên qua bụng, xông thẳng lên não anh ấy.
Anh ấy dùng chút sức lực cuối cùng nhìn về phía người anh em tốt Thẩm Chi Diễn.
Tần Ngộ lại thấy anh không hề có cảm giác gì, còn đang xem “100 quy tắc nuôi dạy con cái”.
Tần Ngộ khϊế͙p͙ sợ: “Cậu… cậu không thấy đau à?”
Thẩm Chi Diễn nhìn thoáng qua Khương Đào.
Anh cũng không ngờ Khương Khương còn có thể ăn được cảm giác đau đớn.
Anh thản nhiên nói: “Có lẽ là bởi vì bạn đôi quan tâm.”
Đúng lúc này, nhân viên công tác bưng đồ ăn tới: “Mọi người có muốn ăn chút đồ trước hay không?”
Khương Đào lập tức đứng lên, không chút do dự buông tay Thẩm Chi Diễn ra, chạy về phía nhân viên công tác.
Thẩm Chi Diễn: “!”
Đau!!