Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 76: Vòng Kim Long

Trong căn phòng kín, hai người đàn ông đang ngồi trên giường.
Hai mắt đối diệnn nhìn nhau…
- Chuẩn bị xong rồi chứ?
- Có đau nhức lắm không?
Một tên đàn ông hỏi. Người còn lại mỉm cười nhìn hắn nói:
- Lần đầu có hơi đau một chút, về sau sẽ không còn…


- Ừm…thật to lớn, thật khó chịu….( ͡° ͜ʖ ͡° )
Tống Thanh Thư già khắc này cắn răng chịu đựng để thần thức của Thẩm Ngôn tràn vào não hãi hắn, nguồn năng lượng này hết sức to lớn làm cho hắn tinh thần vô cùng đau đớn.


Thần thức của Thẩm Ngôn đã chạm đến Tường Lửa. Đây là hàng phòng vệ cuối cùng của hệ thống, nếu có người mạnh bạo xé nó ra, hệ thống của đối tượng sẽ tự hủy, mà người tiến hành [Đồng hóa] cũng bị phản phệ, hết sức nguy hiểm.
- Giải trừ phòng vệ!


Tống Thanh Thư quả quyết nói, sau hôm nay cuộc đời hắn sẽ thay đổi…
Tường Lửa tiêu thất, đây là lần đầu tiên thần thức của Thẩm Ngôn đi sâu vào bộ mã nguồn của một người cường hóa.
Thành hay bại tại giờ khắc này.
- Tiến hành [Đồng hóa] đi Iris.
Thẩm Ngôn ra lệnh.


Đinh! Đang tiến hành đồng hóa!
Đinh! [Đồng hóa] thành công!


Sau một tiếng này vang lên, Thẩm Ngôn nhìn về phía mình mang theo ánh mắt vô tận sùng bái, hắn rõ ràng cảm nhận được giữa hai người có một mối liên hệ chủ tớ hết sức rõ ràng, nếu lúc này Thẩm Ngôn ra lệnh cho Tống Thanh Thư đi chết, hắn chắc chắn sẽ thực hiện mệnh lệnh không hề do dự.


Cảm giác nắm giữ sinh mạng người khác vẫn luôn tốt như thế a. Thẩm Ngôn một bên cảm khái, một bên nói với Iris:
- Iris, tìm kiếm lỗi của hệ thống đi!
Đinh! Tiến hành quét lỗi hệ thống. Tiến độ 5%...
….
Sau hơn 10 phút.
Đinh! Sửa lổi hoàn tất!


Thẩm Ngôn đang suy nghĩ vẩn vơ chợt bừng tỉnh lại, còn là nhanh như vậy nha. Hắn chờ một chút không phát hiện Tống Thanh Thư có biểu hiện gì, Thẩm Ngôn kỳ quái hỏi Iris:
- Sao không có thay đổi gì hết vậy?
- Chủ nhân phải giải trừ [Đồng hóa], hệ thống của hắn mới có thể tự hành biến đổi được!


Thẩm Ngôn gật đầu, mọi chuyện ngược lại là thuận buồm xuôi gió, giải trừ cũng là điều nên làm, hắn vẫn là một người biết giữ lời hứa.
- Giải trừ [Đồng hóa] !
Keng keng keng
Tống Thanh Thư hai mắt nhắm lại, giờ khắc này thân thể hắn run rẩy kịch liệt.


Từng tiếng vang phát ra từ não hải của Tống Thanh Thư như tiếng nứt vỡ của một tầng xiềng xích một dạng. Hệ thống của hắn đang không ngừng biến đổi, khắp người Tống Thanh Thư lấp lóe ra quang mang.


Sp từ mi tâm của Tống Thanh Thư nhảy ra ngoài, tiểu nam hài mái tóc ngày càng bóng mượt, da dẻ cũng trở nên hồng hào, gương mặt tươi sáng, có thần, rất hoạt bát, đáng yêu.


Bộ quần áo trên người nó cũng không ngừng chuyển màu từ Lục sắc chuyển sang Lam sắc, Hồng sắc và cuối cùng dùng lại ở Kim sắc. Vẫn kém Hoàng Kim sắc đỉnh cấp trong hàng Kim sắc của Iris một bậc.


Đẳng cấp hệ thống của Tống Thanh Thư bằng mắt thường cũng có thế thấy đang tăng lên. Từ Nhất tinh trung kỳ đạt đến Nhất tinh đỉnh phong, còn thiếu một bước nhỏ là đến Nhị tinh rồi.
Khí tức trên người hắn không ngừng bạo phát, thổi quét mọi thứ trong phòng.


Tống Thanh Thư mở mắt, hắn đứng bật dậy cười to, từng dòng nước mắt không ngừng chảy qua gò má hắn.


10 năm…10 năm ròng rã, rốt cuộc hôm nay hắn có thể sửa được lỗi hệ thống rồi. Hắn có thể cảm nhận từng luồng sức mạnh chảy sâu trong kinh mạch của hắn, hắn biết hiện tại chỉ là một sự khởi đầu, với tiềm lực hiện tại, chuyện tăng lên đẳng cấp sẽ như tên lửa mà phi thăng.


Mọi người sẽ không còn khinh thị hắn, Nhất tinh đỉnh phong, hắn đã trở thành người mạnh nhất trong tổ đội của Thẩm Ngôn. Tống Thanh Thư nắm chặt tay, hắn sẽ chứng minh cho Kiều Phượng Nhi thấy được, ai mới là người xứng đáng với nàng.


Tống Thanh Thư nhìn sang Thẩm Ngôn mỉm cười, có một chút phong phạm cường giả nhìn xuống sâu kiến a, dù người này vừa mới trợ giúp hắn sửa lỗi hệ thống. Nhưng bản tính ích kỷ của con người cho phép hắn phớt lờ chuyện đó, Tống Thanh Thư muốn người phụ nữ hắn yêu phải thuộc về hắn.


Còn với Thẩm Ngôn, ân nghĩa này sau này hắn trở thành cường giả sẽ “thuận tiện” hồi báo trả lại.
Ngoại mặt Tống Thanh Thư vẫn là cảm ơn Thẩm Ngôn rối rít:
- Cám ơn anh, đời này Tống Thanh Thư tôi thiếu anh một cái nhân tình lớn! Đây là nhẫn trữ vật của tôi, anh có thể lấy 3 món tùy thích!


Tống Thanh Thư trực tiếp ‘rộng rãi’ với Thẩm Ngôn, phần lớn đồ trong nhẫn của hắn chẳng có giá trị gì cả, coi như bố thí cho Thẩm Ngôn chục món cũng chả sao.
- Tốt!
Thẩm Ngôn đáp ứng, cầm lấy chiếc nhẫn trữ vật, thần thức tự động quét qua một cái, hắn cũng chả trông mong gì ở trong này.
Bỗng…


Đinh! Phát hiện vật phẩm truyền thừa chuỗi vòng tay [Vòng Kim Long] đẳng cấp không rõ.
- Xin hỏi chủ nhân có muốn [Đồng hóa] nhận chủ?
Thanh âm Iris bất chợt vang lên trong đầu hắn, không hiểu có chút kích động.
- Hửm..?!


Thẩm Ngôn giờ đây đặt toàn bộ chú ý vào một chiếc chuỗi ngọc có khoảng 20 viên, ở giữa tràng hạt có thêm một con rồng điêu khắc bằng vàng ròng trông rất bắt mắt, thoạt nhìn bên ngoài chỉ là một kiện lưu niệm bình thường mà thôi.
Hắn lấy ra chuỗi ngọc đưa tới trước mặt Tống Thanh Thư hỏi:


- Chuỗi ngọc này có lai lịch thế nào?
Tống Thanh Thư nhìn về chiếc chuỗi ngọc, nói:
- Cái này trong đám vật lưu niệm mà cha tôi để lại, cũng rất đẹp đấy, anh lấy thứ này cũng được.


Chuỗi ngọc này thực sự chính xác mà nói là từ ông nội hắn để lại cho cha hắn, nhưng cha hắn làm mọi cách cũng không phát hiện vòng cổ này có gì đặc biệt, tới thời của Tống Thanh Thư cũng thế, hắn cũng đã dùng thần thức quét qua, cũng không sao cảm nhận được trên chuỗi ngọc này có ẩn chứa bất cứ thứ gì.


Lần này nếu Thẩm Ngôn muốn thì Tống Thanh Thư sẵn sàng cho hắn, coi như tống một của nợ đi.
- Tốt! Vậy tôi không khách khí!
Thẩm Ngôn ngoài mặt tố cổ vẻ bình tĩnh thu chuỗi ngọc vào, nhưng hắn biết hôm nay mình là kiếm lật.


Qua loa chọn hai cái chip trung cấp nữa, coi như tăng được một ít thực lực, Thẩm Ngôn nhanh chóng đuổi tên này đi, phần mình đăng xuất ra ngoài từ từ nghiên cứu cái chuỗi ngọc này.