Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 147: Thú Đản?

- Tới a, tới bắt ta a…
Từ trong màn sương vang lên tiếng khiêu khích của Thẩm Ngôn, con sói vô cùng giận dữ vọt về phía đó, muốn cắn chết tên nhân loại đáng ghét này.


Hai hàm răng của nó đã qua [Giáp cốt] cải biến, trên đó đính đầy răng thép có gai nhỏ li ti, một khi đã cắn vào da thịt đối phương sẽ mang lại vô tận đau đớn, khi rút ra, răng nanh sẽ mang theo đại lượng máu tươi và huyết nhục, làm suy yếu địch nhân.


Nhận thấy cái bóng mờ Thẩm Ngôn đứng đó, con sói không nói hai lời há miệng cắn tới.
Keng keng…
Bất ngờ có hai tay thô to, tráng kiện như thép đen vươn ra, như cặp gọng kìm bóp chặt lấy hai hàm của con sói, hoa lửa bay lên tứ tung, thân thể hắn không lùi nữa bước.
- Sao…sao có thể?


Con ngươi nó co rụt, hốt hoảng nhìn xem người đứng đối diện mình. Cái bóng mờ này cao đến hơn 2m, khác hẵn với tên nhân loại khi nãy, tênn này là từ đâu chui ra?


Nhìn kỹ lại, sói xám phát hiện người đang bóp lấy hàm của nó, không phải tên thanh niên trẻ tuổi khi nãy, mà là một tên đàn ông cao to đen hôi, trông như Hulk vậy.
Người này không ai khác chính là Thẩm Nhất, bảo tiêu của Thẩm Ngôn.


Lúc này, từ sau lưng Thẩm Nhất, Thẩm Ngôn bước ra, nhìn con sói đang vô lực giãy giụa khỏi hai tay bảo tiêu siêu bá của mình, hắn bắt đầu bỡn cợt:
- Súc sinh vẫn là súc sinh a, cho dù có hệ thống vẫn là thứ không có đầu óc!
Thẩm Ngôn đối với biểu hiện của Thẩm Nhất rất là hài lòng.


Mấy ngày trước, Thẩm Nhất sau khi bị Long Bát hành ra bã, Thẩm Ngôn đã đưa Thẩm Nhất vào Tử Giới Vực để trị thương.


Hắn nào biết được qua một đợt hấp thu thuần âm chi thể Trương Tố Tố, không chỉ hắn bản thân tu vi tăng mạnh, mà khôi lỗi như Thẩm Nhất vốn cũng là một phần của hệ thống hắn, cũng được hưởng sái theo.


Đẳng cấp Thẩm Nhất như ngồi tên lửa từ Nhị tinh đỉnh phong bay thẳng đến Tam tinh hậu kỳ, biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Vốn dĩ muốn cho Thẩm Nhất an ổn trong Tử Giới Vực làm quen với sức mạnh mới, không nghĩ tới lại có đá mài đao đem tới cửa.


- Tam tinh hậu kỳ? Sao có thể, tại sao một người cường hóa lại là thủ hạ của võ giả, mày là ai?
Thẩm Ngôn cười tươi như hoa, mắt nhìn con sói chỉ toàn là tiền, đợt trước phá được mấy vụ án quan sai cũng được thưởng cho 50 vạn a, nếu chộp tới con sói Tam tinh sơ kỳ này, chẳng phải mình giàu sụ sao?


Nhận thấy mình đã không còn đường sống, con sói bắt đầu hạ giọng cầu khẩn:
- Đại…đại ca, thả tiểu đệ một con đường sống…
- Không cần nhiều lời, Thẩm Nhất, phế nó!
Thẩm Ngôn cắt ngang mọi lời xin xỏ, cục tiền đứng trước mặt, há có đạo lý để cho chạy.


- Lũ người ti tiện, tao #@% mày!
Thẩm Ngôn nhanh như chớp đi đến trước người con sói, vươn tay bóp lấy cổ nó.
- Đồ ngu, muốn bóp cổ tao? Nếu không phải có Tam tinh hậu kỳ đến đây mày đừng mong đụng được đến t…
Phốc!


Lời trào phúng còn chưa nói hết, con sói đã cảm giác được cổ họng nó như muốn bóp vỡ, cái này lại là tình huống gì, ngày hôm nay là ngày gì, sao bất ngờ luôn ập tới như sóng dữ vậy?
- Mẹ nó, Nhị tinh đỉnh phong!


Sói xám tròng mắt muốn nứt, nó muốn về nhà, xã hội loài người ngươi lừa ta gạt đã vượt qua quá khả năng chịu đựng của nó, vì lẽ đó mà nó đã mười mấy năm qua trốn chui trốn nhủi trong căn cứ, chỉ ra ngoài khi làm nhiệm vụ mà thôi a.


Rõ ràng là võ giả, bây giờ lại là người cường hóa, có phải hắn hoa mắt hay không a?
- Đừng, đừng giết tao! Bọn bây đều là người cường hóa, bây giờ khí tức hệ thống đã lộ ra, đám võ giả bên ngoài chắc hẳn đã biết được, hay chúng ta cùng chạy, mày thấy thế nào?


Sói xam vội vã cầu xin, nó cũng muốn sống tiếp.
- Bom khói tao dùng không phải bom thường, nó là bom tạo sương tĩnh điện, ngăn trở dò xét hệ thống của mọi thiết bị điện tử, mày an tâm ra đi rồi chứ?
Thẩm Ngôn cười hiền lành giải thích, một bên phân phó Thẩm Nhất:
- Thẩm Nhất, phế hai tay hai chân nó!


Thẩm Ngôn không muốn nhiều lời nữa, sự việc càng kéo dài, quân đội càng bị ảnh hưởng lớn.
- Mẹ nó, liều!!
Sói xám còn có ba quả bom dạng lỏng trong nhẫn trữ vật của nó, đề phòng khi bị địch nhân bắt, nó sẽ cùng địch nhân đồng quy vu tận.
- Nằm mơ!


Có giáo huấn từ tên tự bạo lần trước, Thẩm Nhất hừ lạnh một tay kẹp lấy mỏ con sói, một tay sinh sinh vận lực kéo đứt cánh tay mang chiếc nhẫn trữ vật của sói xám ra.
Xoạt!!
- A…aaa..a.
Ầm!


Thẩm Nhất cuối cùng dụi một đấm cực mạnh vào bụng nó, nội tạng trong thân thể sói xám hoàn toàn vỡ nát, nó văng ra ngoài đâm vào một chiếc xe hơi.
Chỉ còn một hơi thở nhỏ.


Bụi mù tán đi Thẩm Nhất từ trong làn bom khói bước ra, Thẩm Nhất đã được hắn nhanh chóng cho trở lại Tử Giới Vực đợi lệnh.


Chu Tử Lân cùng đám võ giả đứng đằng xa lúc thấy sói xám bị đấm bay ra thì vô cùng kinh ngạc, đặc biệt là khi chứng kiến Thẩm Ngôn không hề có thương tổn gì bước ra từ làn khói mờ, trong lòng bọn họ lại càng sùng bái Thẩm Ngôn, Trúc Cơ đỉnh phong đánh ngã Tam tinh là tinh huống gì? Đây là thiên chi kiêu tử a.


- Triệt hồi tường lửa đi! Mau nói mục đích của nhiệm vụ lần này, tôi có thể giúp các anh điều tra!
Bình thường nhiệm vụ của Chu Tử Lân và đám quân đội là tiêu diệt hết thảy người cường hóa nhìn thấy, bởi vì lấy tin tức từ đám người cường hóa này vô cùng khó khăn.


Trừ phi chính miệng bọn chúng chịu khai ra, bằng không chẳng có cách nào xâm nhập hệ thống bọn chúng cả, nếu chúng bị cưỡng ép móc ra trí nhớ, thì hệ thống sẽ thi triển tự bạo để đồng quy vu tận, cái được không bù nổi cái mất.


Nên lúc nãy nghe Thẩm Ngôn có cách cạy miệng con sói này, Chu Tử Lân vô cùng vui vẻ, đây là đại công.
- Cụ thể thế nào thì tôi không biết, tôi chỉ nhận được tình báo là đám người này đang vận chuyển một “gói hàng” rời khỏi Kinh Thành mà thôi.
Chu Tử Lân nói với Thẩm Ngôn.


- Tốt! Anh mau lấy camera lại đây, xử lý xong công việc, tôi còn có một cô gái đang chờ đây!
Thẩm Ngôn nhớ đến Cổ Lệ Na Trát, nãy giờ cô ấy đang ở dưới đồi đó một mình, chắc cũng là sợ hãi muốn chết a.
Chu Tử Lân tuy không hiểu gì nhưng cũng y lệnh mà làm theo.


- Mày muốn..khụ khụ..lấy tin tức từ tao? Nằm mơ đi…ha ha ha
Mặc kệ sói xám trào phúng, hai tay Thẩm Ngôn vươn ra nắm chặt đầu sói, con mắt hắn dần dần chuyển thành màu đen sâu thẳm, tựa như ác ma bước ra từ cửu u điện ngục.
- [Phán xét] !


Đây là lần thứ 2 Thẩm Ngôn thi triển kỹ năng thiên phú của mình, phải nói là quen việc dễ làm.
- A..a…a
Hai mắt con sói đỏ ngầu nhìn thẳng lấy con mắt đen cửu u của Thẩm Ngôn, máu chảy ra từ hai khóe mắt của nó mang theo vô tận tiếng tru đau đớn.


Từ trên đầu nó hình thành một tầng sương mù trắng, ẩn ẩn có thể thấy được hình ảnh như được máy chiếu chiếu lên trên đó.


Sói xám mã số TN-037, là một con sói bị bắt từ vùng núi Tứ Xuyên về phục vụ cho cuộc thí nghiệm cường hóa, từ sau khi cuộc bạo loạn nổ ra 20 năm trước, nó được phe Thú Nhân phân công đến một phân bộ hoạt động ngầm ở Tứ Xuyên, quê hương của nó.


Từng thức hình ảnh giết người, ăn thịt đồng loại, ăn thịt người từ trí não sói xám bị bóc ra rồi chiếu lại như một cuộn phim, cả một cuộc đời tội ác.


Chuyến vận chuyển hàng lần này, nó nhận từ Kinh Thành từ một con người đeo một cái mặt nạ quỷ cười, nhìn ra có lẽ là người cường hóa ẩn núp ở Kinh Thành, đáng tiếc trong trí nhớ của nó không có ấn tượng về lai lịch của người này.


Nhiệm vụ con sói là vận chuyển một Chip cao cấp về cho cao tầng Thú Nhân hưởng dụng.
Con Chip này đã được nó ẩn giấu trong một căn nhà kho ở ngoại thành.
Lần này vốn dĩ đi ra là để dò đường với thám thính, ai ngờ nó lại bị đám quân đội bắt được thật.
- Khoan đã!


Thẩm Ngôn nhíu nhíu mày quay lại một đoạn ký ức, cái này rõ ràng con sói với người cường hóa đó là trao đổi.
Dùng Thú Đản đổi lấy Chip cao cấp!
- Thú Đản?


Dò xét lại một lần trí nhớ của con sói, hắn cũng chẳng biết thứ này là đồ chơi gì, nhưng có thể dùng để troa đổi Chip cao cấp, vậy thì có rẻ đi nơi nào.


Tình cờ là đám Thú Nhân này chơi dơ, dùng Thú Đản giả để trao đổi, cái Thú Đản thật đã được sói xám cất giữ ở một nhà kho gần với cái giấu con Chip, xem ra là đám này không làm mà muốn có ăn a.
Hiện giờ tất cả tạo tiên nghi cho Thẩm Ngôn.
- Xem như ta lấy chút lợi tức vậy.


Khóe miệng hắn hiện ra nụ cười giảo hoạt, mau chóng hỏi Iris:
- Iris, có thể nào cắt bỏ một phần trí nhớ, không cho nó hiện ra không?
Thẩm Ngôn liếc nhìn đến thước phim ký ức trên đầu con sói, mà đằng xa, đám người Chu Tử Lân đang dùng camera trầm trồ quay lại tất cả.


- Có thể thưa chủ nhân, ký ức thể hiện đó chẳng qua chỉ là hình chiếu ra mà thôi, còn lại toàn bộ tội lỗi [Phán xét] đều đã biết được!
- Tốt nhanh chóng xóa hết mọi ký ức liên quan đến Thú Đản!
- Dạ thưa chủ nhân!


Thẩm Ngôn trong lòng mừng thầm, khi không lại có thiên đại cơ duyên tới tay, hi vọng Thú Đản gì đó cũng không phải gân gà đi.
Tinh!
[Phán xét] kết thúc!
- Có tội!


Thanh âm lạnh băng của hệ thống phát ra, sinh mệnh bản nguyên của con sói bị kéo ra ngoài, hóa thành một đốm lửa như ma trơi bay thẳng vào hai mắt Thẩm Ngôn.
Sói xám đôi mắt trống rỗng ngã xuống đất chết, sinh mệnh bản nguyên của nó đã bị rút ra, Chip trong đầu nó cũng đã bể nát.


- Các anh biết nên làm gì rồi chứ?
- Thưa tổ trưởng, chúng tôi đã biết!!
Mấy tên võ giả đứng ngay ngắn chào Thẩm Ngôn theo kiểu quân đội, hôm nay có thu hoạch lớn a, một con Chip cao cấp, với cảnh quay được nãy giờ ở trong tay lấy được con Chip đó là không thành vấn đề.


Hơn nữa, bọn họ đã biết vị trí phân bộ Thú Nhân ở tỉnh Tứ Xuyên rồi, một công đôi chuyện a.
Nên biết giết một người cường hóa Nhất tinh đến Tam tinh thì được Chip trung cấp, Tứ tinh đến Lục tinh là Chip cao cấp, Thất tinh đến Thập tinh là Chip đặc cấp.


Lấy được Chip cao cấp, đồng nghĩa với việc giết một cường giả thực lực ít nhất Tứ tinh, đây là công lao lớn đến mức nào a.
- À phải rồi, các anh có biết tại sao cao tầng cũng chú ý đến Chip của người cường hóa không?


Thẩm Ngôn hỏi đám người, đây là vấn đề hắn vẫn thường thắc mắc, người cường hòa thì cần Chip để làm tiền tệ hoặc trực tiếp hấp thu để nâng cao thực lực, thế còn đám võ giả này lại cần tới là vì sao, hắn không biết được.
Chu Tử Lân cùng đám bộ hạ đều lắc đầu.


- Chúng ta không biết a, cao tầng làm việc, lính tôm tướng cua như chúng ta sao biết được!
Thẩm Ngôn phất phất tay quay người ly khai, trước khi đi hắn không quên quay lại nói:


- Chuyện ở đây nhanh chóng xử lý đi, tránh ảnh hưởng đến an ninh xã hội, tôi có công vụ cần thực hiện, còn nữa nhớ nói Mai Hoa tính tiền thưởng rồi gửi qua Wechat cho tôi!
Đám người: “….”
...
Chạy ra xa khỏi đám người, Thẩm Ngôn né tránh vào một góc khuất, hắn bất ngờ phun ra một ngụm máu tươi.


Hắn nghe được âm thanh thông báo của hệ thống.
- Đinh! Ký chủ đang kìm hãm tu vi cùng đẳng cấp tiến thăng, khí huyết công tâm gây hao tổn cho bản thân!


Thẩm Ngôn thầm chửi má nó ở trong lòng, [Phán xét] giúp hắn hấp thu sinh mệnh bản nguyên để gia tăng thực lực, đẳng cấp hắn đã ở Nhị tinh đỉnh phong, tăng lên đến Tam tinh đã là thuận lý thành chương.


Nhưng vấn đề là xung quanh đây toàn là cảnh sát cùng với quân đội, võ giả chạy đến đây cũng có bó lớn, nếu như hắn hiện tại đột phá, khí tức hệ thống chắc chắn sẽ bị phát giác được.
Bom khói gây nhiễu điện từ cũng không thể che giấu nổi hệ thống tăng cấp dẫn đến oanh động.


Tham thì thâm.
Kết cục bây giờ năng lượng vừa mới hấp thu không có chỗ phát tiết, đang vô cùng cuồng bạo trong não hải của Thẩm Ngôn.
- Mau rời khỏi đây rồi tính!
Kìm nén sự khó chịu trong lòng, Thẩm Ngôn nhanh chóng chạy đến tìm Cổ Lệ Na Trát, hắn muốn cùng nàng thật nhanh chạy khỏi nơi đây.


……………………………………