Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 121: Trương Lâm nghi ngờ.

Gia đình của Trương Lâm là một chi trong Trương gia, một gia tộc làm ăn khá có tiếng trong kinh thành.
Hắn từ nhỏ đã ốm yếu, tính tình nhút nhát, cũng may dáng vẻ bề ngoài khá thư sinh, tuấn lãng nên gia đình quyến định cho hắn đi theo con đường sách vở, tìm kiếm cái ăn sau này.


Trương gia vỏ bề ngoài là làm ăn, nhưng đó chỉ là phần phụ, từ xưa gia tộc này vốn lấy thế lực võ giả trong gia tộc làm nòng cốt để phát triển, nên đối với một kẻ yếu đuối chỉ đi được theo con đường buôn bán như Trương Lâm, sống sót trong một gia tộc lấy võ vi tôn đối với hắn vô cùng khó khăn và khuất nhục, luôn luôn bị đám đồng trang lứa ức hϊế͙p͙.


Năm hắn được 25 tuổi, Trương gia không biết chọc phải thù hằn gì mà gặp phải tai ương, cả gia tộc bị cảnh sát vây ráp, cường giả trong tộc tất cả bị giết, gia tài sung cung.
Cha hắn mang theo gia đình hắn chật vật chạy trốn khỏi Kinh Thành đến tỉnh Chiết Giang này, thay tên đổi họ ẩn dật kiếm sống qua ngày.


Ở đây hắn đã làm quen và cưới được một cô gái vùng quê rất đẹp, chính là mẹ của Trương Tố Tố.


Cha của Trương Lâm kể từ khi dọn về đây, tính tình dần dần thay đổi, luôn luôn cáu gắt. Có một lần thậm chí trong lúc say rượu cầm dao chém vào mặt hắn tạo nên một vết thương rất sâu như muốn chẻ đôi khuôn mặt của Trương Lâm.


Vẻ điển trai là nguồn vốn cuối cùng cũng mất, vợ hắn vì sợ hãi khuôn mặt hắn mà cũng dần xa lánh. Tính tình của Trương Lâm cũng dần biến chất từ đây.


Lão cha Trương Lâm là một võ giả hết thời. Một hôm, lợi dụng lúc lão uống say, Trương Lâm định vào phòng lão cướp hết tài sản rồi một mình trốn chạy, bỏ lại cái gia đình thối nát này.


Nhưng trong lúc tình cờ hắn phát hiện một trong những quyển công pháp mà lão già ấy giấu đi, quyển công pháp này đã thay đổi cuộc đời hắn.


[Đoạt sinh công] là công pháp hướng dẫn người không có căn tu có thể hoàn toàn tu luyện được bằng cách dùng thuốc can thiệp vào bào thai, khi sinh ra chắc chắn là nữ, bản thân là cơ thể thuần âm. Thân thể thuần âm có lực hấp dẫn cực mạnh với người khác phái, người tu luyện [Đoạt sinh công] có khả năng hấp thụ nguyên âm từ thân thể thuần âm khi đến tuổi 30, để gia tăng thọ nguyên cùng tu vi.


Đến giờ phút này, Trương Lâm mới biết được, mình không thể tu luyện là do di truyền, mẹ hắn chết sớm, những người chị của hắn cũng tới tuổi 30 là chết.
Cha hắn cũng giống hắn là một tên phế vật mà thôi, nhưng nhờ quyển công pháp này, lão đã bán đi cả gia đình mình cho quỹ dữ.


Trương Lâm lúc bấy giờ hận lão cha đến tận xương túy.
Nhưng…
Hủy diệt công pháp tà ma này ư?
Trương Lâm không làm thế.
Lão già khốn nạn đó thì khỏi nói rồi, vợ thì xa lánh hắn, Trương Lâm thì hoàn toàn trắng tay.


Cả thế giới quay lưng với hắn, vậy hắn cần gì sống vì thế giới này làm gì cơ chứ.
Trương Lâm quyết định sống vì bản thân, ngày càng tàn bạo, hắn cùng vợ tách ra ở riêng, bỏ mặc lão già kia.


Trương Lâm biến mẹ Trương Tố Tố thành máy đẻ, nhốt như một thú nuôi trong nhà, hắn bắt đầu dùng thuốc với nàng, khiến nàng mang thai.


Bởi đặc điểm của thân thể thuần âm có lực thu hút rất mạnh với người khác phái, nên những người chị mà mẹ Trương Tố Tố sinh ra đều được hắn tự tay nuôi nhốt, không cho phép tiếp xúc với xã hội bên ngoài.


Đến khi sinh ra Trương Tố Tố, mẹ nàng cũng kiệt lực mà chết, kết thúc quãng đời đau khổ này.
Kể từ khi hϊế͙p͙ chết hai người chị của Trương Tố Tố, tu vi Trương Lâm đã tăng tiến rõ rệt.
Trong vòng hai, ba năm từ một tên phế vật, hắn đã vươn lên đến tu vi Trúc cơ sơ kỳ.


Có thể tu luyện, Trương Lâm rời khỏi gia đình biến thành một kẻ trộm mộ, trong tay hắn nhuốm máu không ít người, cuộc sống của gia đình cứ thế mà khá giả hơn.


Lão cha hắn nhìn thấy con mình tu vi tăng vọt, làm gì mà không biết con mình đi theo vết xe đổ của lão cơ chứ. Trong một lần xô xát, chính tay Trương Lâm đã kết thúc cuộc đời lão già này ngay trước mặt Trương Tố Tố, không hề có một tia cảm tình.
...


Ngày hôm nay, đối với Trương Lâm là một ngày vô cùng đặt biệt, thú nuôi của hắn đến lúc làm thịt rồi.
Trương Tố Tố là một cơ thể thuần âm mà Trương Lâm đầu tư tâm huyết nhiều nhất. Kể từ khi hại chết hai người chị của nàng, công pháp [Đoạt sinh công] của hắn ngày càng thuần thục.


Hắn vận dụng tài nguyên, đầu tư các vị thuốc quý bồi bổ cho mẹ nàng, Trương Tố Tố là một cơ thể đúng chất thuần âm, hoàn toàn tinh khiết, không hề có tạp chất.
Cũng do sự khủng bố của nàng, mà mẹ Trương Tố Tố khi sinh nàng ra đã bị chính Trương Tố Tố hút khô sinh mệnh bản nguyên mà chết.


Trương Lâm nhẩm tính nếu hắn hấp thu được nguyên âm của nàng, tu vi hắn sẽ tăng lên đến Trúc Cơ đỉnh phong, thậm chí đến Kết Đan kỳ.


Sáng nay thức dậy sớm, Trương Lâm chào hỏi với Trương Tố Tố rất thân mật, tự tay hắn xuống bếp làm một chiếc bánh kem cho nàng, hắn biết nàng sẽ không sống qua tối nay, nên muốn tổ chức một buổi tiệc sinh nhật tròn 30 cho nàng, xem như một phần lễ cuối cùng.


- Ta cũng nên xem lại [Đoạt sinh công] một chút, tuy là đã nắm rõ hết thảy, nhưng đề phòng vạn nhất vẫn tốt hơn.
Đến gần trưa, Trương Lâm ra khỏi phòng bếp, hắn nghĩ nghĩ một hồi, quyết định vào nhà kho lấy công pháp đó ra tu luyện lại một chút.
Nhưng…


Quyển công pháp hắn đã không cánh mà bay, cùng với một chồng công pháp mà lão cha hắn để lại cũng mất tăm.
- Là ai, là ai lấy công pháp của ta?


Trương Lâm mạnh mẽ đè ép cơn cuồn nộ của mình xuống, bắt đầu động não suy nghĩ, cái ‘nhà kho’ này an ninh vô cùng nghiêm ngặt, trộm vào xác suất gần như bằng không.
Hơn nữa những thứ bị mất cũng chỉ là những quyển công pháp này, chứng tỏ đối phương có mục đích mà đến.


Mà quan trọng nhất, chỉ rõ kẻ này là ai, đó chính là Trương Tố Tố, qua camera ghi lại, hắn đã thấy được nàng dắt một nam nhân vào nhà kho này.
- Không nghĩ đến được, không nghĩ được a, tao quản mày gắt gao như thế, mà mày vẫn dắt trai về được a!


Trương Lâm khuôn mặt vô cùng âm trầm, đối với hắn Trương Tố Tố chỉ là gia súc mà hắn chăn dắt như hai chị em trước của nàng mà thôi.
Gia súc phải có giác ngộ của gia súc, ngang nhiên cõng rắn cắn gà nhà, vậy thì trực tiếp làm thịt.


Ngoài phòng khách, dù tivi có đang bật lên nhưng giờ phút này Trương Tố Tố hoàn toàn không để ý đến, thỉnh thoảng thất thần lại cười ngây ngô.
- Thật mong mau đến tối a, không biết anh ấy có mang quà gì cho ta không nữa!


Cuộc đời 30 năm sống khép kín khiến cho Thẩm Ngôn gần như trở thành mục đích sống của nàng, là lý tưởng mà nàng hướng tới.
- Mình năm nay cũng 30, cũng sắp quá tuổi lấy chồng rồi, không biết cha…có ngăn cản mình lấy anh ấy không đây?


Nghĩ lại một chút bản thân, Trương Tố Tố bỗng chốc thở dài, nàng đối với cha nàng chỉ mang lòng kính sợ, thi thoảng nàng bắt gặp được ánh mắt của cha như sói đói nhìn xem mình, tâm của nàng là run sợ không thôi, bất quá là cha con ruột thịt, lại còn có thể làm gì nhau cơ chứ.


Trong lúc Trương Tố Tố còn đang suy nghĩ thất thần thì Trương Lâm đã yên lặng không tiếng động đến bên nàng, mở miệng nói:
- Con đang suy nghĩ gì mà nhập thần thế?
Trương Tố Tố bị hắn không tiếng động tới gần dọa cho giật nảy mình, mặt mày xanh mét, lắp bắp trả lời:


- Dạ…không, con không nghĩ gì hết, con chỉ đang háo hức…buổi sinh nhật tối nay thôi!
............................