Thân ảnh hồng sắc hư ảo xuất hiện kia mặc dù không phải là công kích thần cấp nhưng nó lại đột nhiên có khí tức thần cấp ba động. Điều đó mới có thể khiến Hắc Ám Hỗn Độn phòng ngự đại trận có phản ứng khổng lồ như vậy.
Trong lúc Hỏa Thần Kiếm thi triển đỉnh cấp siêu tất sát kỹ lại có thể xuất hiện ba động thần cấp, cho dù là chỉ trong chớp mắt nhưng cũng đã nằm ngoài suy nghĩ của Cơ Động. Cũng trong khoảnh khắc đó, Cơ Động lại càng không cảm giác được khí tức của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư nữa rồi, đây hoàn toàn là sự áp chế tuyệt đối của thượng vị thần đối với hạ vị thần.
Đám Tử bào Đại Tế Ti vốn đang ở trên không trung ngưng thần chờ đợi để chống đỡ công kích của Cơ Động lại đột nhiên phát hiện ra điều không ổn. Ngay khi bọn họ vừa tán đi ma lực xoay người lại thì cũng chứng kiến được cảnh tượng kia. Theo lý thuyết thì khi bọn người Cơ Động đột nhiên thay đổi vị trí, hơn nữa lại đem công kích nhắm ngay vào nội bảo, bọn hắn hẳn là cực kỳ sợ hãi và vô cùng hối hận không thôi mới đúng. Nhưng trong thời khắc này, không hề có bất kỳ tên Tử bào Đại Tế Ti hay Hồng bào Đại Tế Ti sinh ra cảm giác như thế, trong lòng bọn họ đều chỉ có một cảm xúc duy nhất, đó chính là: nghĩ mà sợ.
Không sai, đó chính là cảm xúc "nghĩ mà sợ". Nhìn thấy hồng quang kia xuất hiện trong nháy mắt kia, nó lại sinh ra một cổ lực lượng mà bọn hắn không thể nào hiểu được. Lòng tin lúc trước của bọn hắn đã không sót lại chút gì, có trời mới biết được nếu như một kích đó chém về phía bọn họ thì không biết sẽ có kết quả như thế nào. Bọn họ có thể khẳng định là với lực phòng ngự của bọn họ lúc trước thì căn bản không thể nào có thể ngăn cản hoàn toàn được uy năng của một kiếm kia.
Nhất là hai gã Tử bào Đại Tế Ti Hỏa hệ, sau lưng bọn họ lúc này đã ướt đẫm mồ hôi. Hai người là người cuối cùng phát xuất kỹ năng phòng ngự nên chắc chắn cũng là người chịu công kích lớn nhất. Không thể nghi ngờ là một kiếm đó nếu như chém về phía bọn họ, các Tử bào Đại Tế Ti khác không biết sao chứ bọn họ chết chắc.
May là hồng quang đầy chấn động kia chỉ xuất hiện trong nháy mắt liền biến mất, khí tức áp bức khiến cho người ta nghẹt thở cũng theo đó mà tản đi. Ngay khi khí tức đó biến mất thì Sưu Hồn Đoạt Phách đại trận cũng khôi phục linh hồn trấn áp. Hắc Ám nội bảo từng bị phá hoại mười ngày trước giờ lại phải chịu đả kích mãnh liệt thêm lần nữa. Bốn tòa tháp canh ở trên đỉnh Hắc Ám nội bảo, cũng chính là bốn tòa tháp canh phóng thích ra Sưu Hồn Đoạt Phách đại trận, lúc này lại đồng thời bị phá vỡ, phòng ngự pháp trận gia trì ở trên nó ngay khi hồng quang kia quét tới cũng đã bị phá vỡ trong nháy mắt, ngay cả đỉnh tháp vừa mới được tu bổ ở trong Hắc Ám nội bảo cũng bị mất đi mảng lớn.Với nhiều phòng ngự pháp trận ở trong nội bảo như thế mà cũng căn bản không thể ngăn cản sự bộc phát của một kích kia.
- Ngũ Hành Âm Dương Giới, truyền thống tập thể.
Cơ Động hét lớn lên, cắt đứt Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp, nhanh chóng phóng người ra ngoài. Còn Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi vừa vặn thay thế vị trí của hắn lúc trước, phóng thích ra Cực Hạn Song Hỏa, cùng với các Thiên Can Thánh Đồ lập tức hợp thành Ngũ Hành Âm Dương Giới.
Không ai dám do dự một chút nào, truyền tống pháp trận của mười thuộc tính đồing thời xuất hiện ở trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long. Cả quá trình truyền tống chỉ cần có mười giây, mười giây đó nhìn qua rất ngắn nhưng ở trên chiến trường như trước mặt mà nói là tương đối dài rồi.
Ngay khi thân hình Cơ Động vừa bay ra thì Hỏa Thần Kiếm vốn đã trở lại độ dài bốn thước ở trong tay cũng được phóng ra ngoài. Mặc dù đã không còn lượng lớn ma lực chống đỡ nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc Cơ Động phóng xuất ra hình thái vốn có của nó. Thanh trường kiếm dài bốn thước chỉ trong nháy mắt đã biến thành chín thước, mạnh mẽ đâm vào đỉnh của toàn tháp canh gần Cơ Động nhất.
Quang mang chợt lóe lên rột vụt tắt, Hỏa Thần Kiếm vốn đã quang mang ảm đạm lại nhất thời sáng lên, được một khối lớn Thiên Chi Ngọc bổ sung mặc dù không thể làm cho nó khôi phục ma lực nhưng cũng để chuyển hóa Hỗn Độn thành Hỗn Độn Hỏa, từ đó lại có thể đẩy nhanh tốc độ tiến hóa của nó lên một đoạn lớn. Đây cũng là mục đích thực sự của một loạt hành động mới vừa rồi của Cơ Động.
Đằng Xà Thiểm vào lúc này lại phát huy ra tác dụng mấu chốt. Đối với đám người Hắc Ám ma sư thì bọn họ chỉ có thời gian mười giây để công kích, nhưng đối với Cơ Động thì hắn cũng chỉ có mười giây mà thôi. Hắn nhất định phải hoàn thành việc dung hợp với bốn khối Thiên Chi Ngọc trước khi các đồng bọn truyền tống rời đi.
Đám Hắc Ám ma sư lúc này mới kịp phản ứng. Thủ tịch Đại Tế Ti phẫn nộ gầm lên, toàn lực thúc dục tọa kỵ ma thú hướng bên này chạy tới, những người đang cưỡi tọa kỵ cách nội bảo chừng hai ngàn thước cũng đồng thời thúc dục ma lực toàn lực, phóng thích ra ma kỹ của bản thân.
Nhưng đúng như Cơ Động dự đoán, sau khi vừa mới liên thủ thi triển ra một ma kỹ phòng ngự đỉnh cấp siêu tất sát kỹ thì cho dù đám Tử bào Đại Tế Ti này có ma lực kinh người, nhưng nếu như muốn thi triển thêm một cái đỉnh cấp siêu tất sát kỹ như vậy nữa là không thể nào. Cái phòng ngự ma kỹ mới vừa rồi mặc dù cũng bị tản đi, nhưng bọn hắn không có Ngũ Hành Đồng Hóa pháp trận nên toàn bộ ma lực phóng thích ra cũng không thu lại được chút nào.
Ma lực của hai tên Tử bào Đại Tế Ti Hỏa hệ trực tiếp bị rút hết nên căn bản không dám tới gần, sợ bị bọn người Cơ Đông nhân cơ hội đánh chết bọn hắn.
Đến lúc này bọn họ dĩ nhiên đã hiểu ra rằng mình đã bị Cơ Động giở trò ở ngay trước mặt mình. Quyển trục mà Cơ Động bảo Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi đưa cho Thiên Cơ không thể nghi ngờ đó chính là một quyển trục truyền tống cự ly ngắn cực kỳ hi hữu. Nếu chỉ xét về giá trị thì cái quyển trục truyền tống cự ly ngắn này so với quyển trục truyền tống định hướng cự ly dài mà Cơ Động sử dụng lúc trước thì kém xa, nhưng tính thực dụng của nó lại không thua chút nào. Dĩ nhiên, để cho cái quyển trục truyền tống cự ly ngắn này trong tình huống vừa rồi cũng có thể phát huy ra tác dụng còn cần linh hồn Thánh cấp đỉnh phong của ba người Cơ Động chỉ dẫn mới được, nếu không thì bọn họ cũng chỉ có thể dậm chân tại chỗ mà thôi.
Cho dù bây giờ có hiểu rõ đi chăng nữa thì cũng đã muộn rồi. Mặc dù cho đến bây giờ, bọn hắn cũng không cho là đám Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ có năng lực để chạy thoát, nhưng chuyện Sưu Hồn Đoạt Phách đại trận bị hủy diệt lại không chỉ là vô cùng nhục nhã, mà Hắc Ám Thiên Cơ cũng nhất định sẽ không tha thứ cho bọn họ.
Đúng như phán đoán của Cơ Động và Quang Minh Thiên Cơ lúc trước, Hắc Ám Hỗn Độn phòng ngự đại trận đối với Hắc Ám thần miếu mặc dù quan trọng, nhưng bởi vì nó tiêu hao cũng cực kỳ khổng lồ nên tính thực dụng của nó thật ra cũng không mạnh. Còn Sưu Hồn Đoạt Phách đại trận mới chính là linh hồn cũng là nòng cốt của cả Hắc Ám thần miếu. Có nó thì chỉ cần vận dụng hợp lý thì bất luận là ngoại định xâm nhập hay gián điệp lẻn vào cũng lập tức bị phát hiện, hơn nữa lại bị linh hồn cấp bậc Thánh cấp áp chế, những ma sư bình thường sao có thể chống đỡ được. Lần này nó bị hủy diệt, sự đả kích đối với Hắc Ám thần miếu tuyệt đối là cực kỳ to lớn. Huống chi, Hắc Ám thần miếu nội bảo chính là nơi trọng yếu nhất của Hắc Ám thần miếu, lần trước đã bị đánh phá một lần đã là vô cùng nhục nhã, lần này ngay cả mấy ngọn tháp canh cũng đều bị hủy diệt, đến khi Hắc Ám Thiên Cơ trở lại mà nhìn thấy thì hắn không giận điên lên mới là lạ đó. Tới lúc đó thì đám Tử bào Đại Tế Ti này cũng khó mà có thể lo cho bản thân mình được.
Nhìn thấy Cơ Động đang không ngừng đem Hỏa Thần Kiếm lần lượt đâm vào từng trạm tháp canh, đám Hắc Ám ma sư chỉ có nghĩ là hắn muốn hủy diệt hoàn toàn Sưu Hồn Đoạt Phách đại trận và nền móng của nó nên trong đầu tất cả bọn chúng chỉ có một ý niệm duy nhất, đó là đem Cơ Động băm thây thành vạn đoạn, giống như đập nát một khúc gỗ để giải mối hận trong lòng bọn họ lúc này.
Vì vậy, mục tiêu công kích đầu tiên của tất cả công kích của Hắc Ám ma sư đều không phải nhắm về các Thiên Can Thánh Đồ ở trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long, mà tập trung toàn bộ hỏa lực vào Cơ Động đang di chuyển giữ các tháp canh. Đây cũng chính là cảnh tượng mà Cơ Động muốn nhìn thấy nhất, hắn muốn tất cả áp lực đều tập trung trên người mình để truyền tống pháp trận của các đồng bọn có đủ thời gian để phát động.
Khi ma kỹ công kích đầu tiên xuất hiện ở trước mặt Cơ Động thì cũng đã qua sáu giây, còn Cơ Động cũng đã rút Hỏa Thần Kiếm khỏi trạm tháp canh thứ ba.
Không cần Thiên Cơ giám định giùm thì Cơ Động cũng biết lần này đã được lợi lớn rồi, Hỏa Thần Kiếm nhất định sẽ tiến hóa được một khoảng lớn. Sau khi đâm ba kiếm vừa rồi, thông qua linh hồn do thám hắn phát hiện nền tảng của Sưu Hồn Đoạt Phách đại trận là Thiên Chi Ngọc có thể tích ít nhất là một thước vuông, mặc dù so về phẩm chất thì còn kém khối Thiên Chi Ngọc nhỏ mà hắn lấy được lúc trước, nhưng bù lại thể tích của nó rất lớn. Sau khi hấp thu ba khối xong, Hỏa Thần Kiếm vốn đang không đủ ma lực đã có một tầng quang mang lay động ở trên Hỏa Thần Kiếm, màu đỏ đẹp đẽ vốn có cũng càng thêm rực rỡ.
Hỏa Thần Kiếm vung lên, thân thể Cơ Động đã nhanh như chớp nhảy lên, ma kỹ công kích thứ nhất sau công kích của Hỏa Thần Kiếm đã bị hắn dễ dàng hóa giải. Mặc dù lúc trước dùng Hỏa Thần Kiếm thi triển ra đỉnh cấp siêu tất sát kỹ nhưng nhờ có Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn pháp trận nên ma lực của Cơ Động cũng không bị rút đi hết, ma lực của hắn lúc này mặc dù không có đạt đến đỉnh phong nhưng cũng có chừng tám phần. Ngàn vạn lần không nên quên là hắn còn có Tồn Trữ pháp trận mà người khác không có được. Ma lực có thể chứa đựng ở trong Tồn Trữ pháp trận ở trong Âm Dương Miện so với các Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ thì gấp đến hai lần. Ma lực của những Thánh Đồ khác còn lại chừng ba bốn phần, nhưng hắn sau khi bổ sung vẫn còn đến chừng tám phần. Chuyện này là do Cơ Động dựa vào ma lực tiêu hao để thi triển đỉnh cấp siếu tất sát kỹ Hỏa Thần Trảm mới phát hiện ra được sự khác biệt trong đó.
Khi Hỏa Thần Kiếm mạnh mẽ đâm vào tòa tháp canh thứ tư thì công kích của đám Tử bào Đại Tế Ti cũng đã tập trung tới, đám Hồng bào Đại Tế Ti cũng theo sát ở phía sau, chỉ cần nhiều nhất là hai giây nữa thôi thì toàn bộ công kích của bọn hắn sẽ rơi vào người Cơ Động.
Thời gian đã trôi qua tám giây, Cơ Động chỉ còn có hai giây cuối cùng mà thôi.
- Cơ Động, mau trở lại!
Trần Tư Tuyền lo lắng gọi lên. Truyền tống pháp trận đã phát động, Cơ Động nhất định phải quay trở lại trong hai giây mới có thể cùng truyền tống đi. Nếu như hắn không kịp trở lại thì sẽ rất phiền toái rồi, khi phải đối mặt với đông đảo Hắc Ám ma sư như thế thì hắn căn bản không thể có thời gian để thi triển truyền tống pháp trận một mình rời đi a!
Ngay khi Trần Tư Tuyền vừa la lên, thì ba bình ma kỹ tửu cấp bậc siêu tất sát kỹ cũng đồng thời bị Cơ Động ném ra, ba lần chín là hai mươi bảy con Hỏa Long lăng không xuất hiện, phong tỏa toàn bộ không gian ở trước mặt Cơ Động. Mặc dù không thể nói là hoàn toàn có thể chặn lại tiến công của đám Tử bào Đại Tế Ti và Hồng bào Đại Tế Ti, nhưng cũng chẳng có vấn đề gì cả, nó vẫn dẫn phát toàn bộ lượt công kích này của bọn họ.
Tác dụng của ma kỹ tửu và quyển trục cơ hồ giống như nhau, sử dụng bọn chúng có tác dụng lớn nhất, đó là phóng thích ra ma kỹ mà không hề liên quan tới bản thân. Nói cách khác, bất luận hai mươi bảy con Hỏa Long kia bị hủy diệt tới trình độ nào, nhưng bởi không hề có quan hệ gì với ma lực của Cơ Động nên cũng sẽ không làm ảnh hưởng tới hành động tiếp theo của hắn.
Hai giây để ngăn cảm một đợt công kích như thế của đám Hắc Ám ma sư cũng đã tranh thủ đủ thời gian cho Cơ Động, bây giờ hắn đã hấp thu xong khối Thiên Chi Ngọc thứ tư trong Sưu Hồn Đoạt Phách đại trận. Mặc dùng lúc này chỉ còn lại một giây cuối cùng nhưng với tốc độ của hắn thì hắn hoàn toàn có thể dựa vào Đằng Xà Thiểm mà ung dung trở lại trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long cùng rời đi với các đồng bọn.
Nhưng cũng đúng lúc Cơ Động phóng ra ba bình ma kỹ tửu ngăn trở địch nhân thì ánh mắt của hắn cũng theo vô ý quét qua nơi cao nhất trong nội bảo đã bị chém đi lúc trước. Vị trí đó cũng chính là mục đích của bọn họ khi tới đây lần trước, câm thất của Hắc Ám Thiên Cơ. Hắc liếc mắt liền thấy ở trong cấm thất đã từng được tu bổ có hai túi da rất lớn, bên trong có ma lực nồng nặc đang ba động. Linh quang trong đầu hắn chợt lóe, hắn đã biết đó là vật gì rồi.
Các Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ trăm triệu lần cũng không nghĩ tới luc này Cơ Động lại đưa ra một quyết định kinh người.
- Các ngươi đi trước đi!
Thanh âm của Cơ Động vang lên ở trong đầu của các đồng bạn, còn hắn lại phi thân bay đi, nhưng không trở về trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long mà là hướng về phía cấm thất mà đánh tới như tia chớp.
Rầm rầm rầm…
Tiếng nổ vang kịch liệt không ngừng vang lên trong không khí. Hai mươi bảy đầu kim sắc cự long cùng với vô số ma kỹ mãnh liệt va chạm kịch liệt ở trên không trung, ma lực ba động cực kỳ kinh khủng trong nháy làm hỗn loạn hoàn toàn không trung ở Hắc Ám thần miếu, cái loại khí lưu liên tục nổ tung, ma lực mười thuộc tính giống như núi lửa phun trào trở nên vô cùng cuồng bạo. Quang mang chợt lóe ở trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long, truyền tống pháp trận đã hoàn thành, mang theo mọi người lặng lẽ biến mất. Mục tiêu truyền thống tới dĩ nhiên là nơi cách Hắc Ám thần miếu chừng năm trăm dặm mà họ từng lưu lại cái truyền tống pháp trận toàn thuộc tính trước kia.
Bởi vì vô số ma kỹ nổ tung sinh ra ánh sáng chói mắt nên không có bất kỳ Hắc Ám ma sư nào nhìn thấy hành động trong một khắc kia của Cơ Động. Bọn họ chỉ nhìn thấy mục tiêu to lớn của Đại Diễn Thánh Hỏa Long đột nhiên biến mất giữa không trung mà thôi. Text được lấy tại Truyện FULL
Hành động của đám Tử bào Đại Tế Ti cũng dừng lại. Tọa kỵ của bọn hắn căn bản không dám tới gần ma lực loạn lưu do chừng mười cái siêu tất sát kỹ trở lên sinh ra.
Điều này sao có thể chứ? Thủ tịch Đại Tế Ti cơ hồ là ngay lập tức ngẩng đầu nhìn lên Hắc Ám Hỗn Độn phòng ngự đại trận ở trên không trung. Hắn hoàn toàn không thể tin được ở trong đại trận này lại còn có người có thể truyền tống đi, cho dù là truyền tống quyển trục cũng không thể a!
Nhưng hắn rất nhanh hiểu được sai lầm của bản thân, nếu những người đó lúc thi triển đỉnh cấp Siêu Tất Sát Kỹ còn có thể hoàn thành thuấn di trong cự ly ngắn thì còn có loại truyền tống nào mà bọn hắn không làm được nữa kia chứ?
Nghĩ tới đó, mặt Thủ tịch Đại Tế Ti đã trắng bệch ra. Các Hắc Ám Đại Tế Ti cũng hai mặt nhìn nhau, trên mặt hiện lên sự bất đắc dĩ cùng với sợ hãi.