” Tại sao chúng ta ở đây ” Mặc Cách nhì cánh rùng mà mê hoặc, mình không phải bị Mộc Tâm đánh ngã sao.
Ha Tu Ngột cười nhẹ ” Ta đưa con ra ” sau đó lạnh lùng ” Ai ngăn được cha hả ”
” Theo con biết Huyết tộc phát hiện Lang tộc rồi, giờ muốn là gì?”Mặc Cách lo lắng.
” Sao họ biết ”Ha Tu Ngột hỏi
” Là hai con dơi xám, một con bị bắt, một chạy thoát ”Mặc Cách nói cho Ha Tu Ngột
” bóng xám ”Hắn cúi đầu lặp lại cái tên này rồi im lặng, Mặc Cách thấy thế cũng im theo.
” Xem ra Hắc Diệu chờ không nổi rồi ” Ha Tu Ngột hai mắt hàn quang từng trận.
” Hắc Diệu ” Mặc cách chưa nghe bao giờ nha.
” Là trưởng lão cấp cao nhất – Hắc Diệu ”
Thì ra là Hắc trưởng lão, mặc cách nhớ kĩ người gặp y đều cười bộ dạng hiền hòa.
Chawrg lẽ định phẫn trư ăn lão hổ sao” hắn làm gì ”
” Muống phản từ ngàn năm trước là ta áp chế lại, luôn giả bộ tốt, xem ra hắn muốn hành động rồi ” Ha Tu Ngột nhìn ánh trawnh bình tĩnh mà nói.
” Ha Tu Ngột ” Mặc Cách cảm giác hắn rất xa xôi mà gọi,Ha Tu Ngột nhì ánh mắt sợ hãi của y tiến đến ôm lấy y ” Suy nghĩ vơ vẩn gì, chúng ta về Huyết tộc thôi ”
————
Tại Huyết tộc. Hắc Diệu đã triệu tập binh lính để tấn công Lang tộc.
Kì thật hắn ngầm sai khiến bóng xám phát hiện Mặc Cách bên ngoài thì trừ khử rất tiện lợi còn Ha Tu Ngột thất tung hắn không an tâm cũng đang ngầm dò xét.
Hôm nay hắn đứng trước hàng vạn binh sĩ mà ra leejng.Huyết tộc này các trưởng lão vốn là bậc trên, vua mất tích hắn càng có thế lực không thể với, hắn vẫn che giấu chuyện Ha Tu Ngột dù sao bình thường Ha Tu Ngột không hay xuất hiện, tiện cho hắn làm việc.
Các quý tộc được hắn cho không ít lợi ích cũng không có thắc mắc.
Chỉ thấy hắn một thân áo choàng trên đài mà nói ” Gần đây phía bắc phát hiện Lang tộc bị đánh đuổi ngàn năm trước vì Huyết tộc bệ hạ ra lệnh bắc tiến, không diệt Lang tộc thề không về nam ”
” Lang tộc không diệt, tuyệt không về nam” lính hô rần trời
” Hảo ” Hắc Diệu nhì binh linh dưới đài mà đắc ý ” Xuất phát ”
” Hắc trưởng lão ngươi gấp cái gì, ta còn không muốn chuyển binh ”
Đột nhiên một thanh âm thâm trầm theo gió truyền tới truyền đến lỗ tai từng người một.
Trái tim Hắc Diệu lạc nhịp hắn nhìn xung quanh, không có ai nghi vấn mà trấn định ” Người nào ”