Trong bữa ăn Ha Tu Ngột lại ngồi đối diện hắn.
Mặc Cách lại một lần nữa có cảm giác bất an.
Chỉ cần cái người gọi là Ha Tu Ngột này, cha của thân thể này lại gần quá,hắn sẽ có loại áp lực gọi là sợ hãi.
” Nghe nói hôm nay tại học viện con gặp phiền toái?”Thanh âm trầm thấp ưu nhã vang lên.
” Cái gì, Ô, không có!” Mặc Cách giả ngu lắc đầu.
Ha Tu Ngột nhìn Mặc Cách sâu xa, chuyện này hắn đã qua thủy tinh cầu mà biết hết rồi.
Rất giỏi.
Hắn chỉ kì vọng Mặc Cách không như trước là tốt lắm rồi, chỉ cần không ngốc là được.
Không nghĩ tới lại cho hắn kinh hỉ lớn như vậy!
Hắn không nói gì mà đứng dưới trăng khiến cho bộ dáng càng quyến rũ.
Ha Tu Ngột với đứa con bị mình bỏ rơi lại có hứng thú.
” Nếu không muốn học có thể ở nhà nhũng thứ học của Cáp Lý ở đây cũng vậy ”.
Mặc Cách nhìn đôi mắt xanh thẫm cùng nụ cười đó lại có cảm giác ấm áp .
Chẳng lẽ là tình thân?
Hắn từ nhỏ đã là cô nhi.
Mặc Cách đỏ mặt sau đó dũng cảm mà ngẩng đầu nhìn Ha Tu Ngột ” Không sao ”
Phải biết tại Huyết Tộc người không dao động như hắn đếm trên đầu ngón tay.
Ha Tu Ngột gật đầu với kết quả này rất hài lòng.
Gặp chuyện chỉ trốn tránh không phải là việc làm đúng.
Hắn là một đứa trẻ rất có trách nhiệm đây!
Nhìn Mặc Cách cúi đầu ăn, hai mắt Ha Tu Ngột khôi phục thâm trầm, hắn không rõ máu của Mặc Cách làm sao, là cái gì?
Khi mặc Cách sinh ra hắn không phải là trẻ con, Ha Tu Ngột tính trăm năm sau linh hồn hắn mới trở về.
Linh hồn trở về mang theo huyết thể, quả thật hắn có thể nhìn thấy Mặc Cách có ánh sáng năng lược quanh mình, nhưng không biết đó là loại năng lượng gì.
Chẳng lẽ là dòng máu mới.
Mặc Cách bây giờ uống máu quen rồi, cũng chỉ uống máu động vật, máu người dù ngon vô cùng, nhưng hắn bị tâm lí ảnh hưởng uống vào là nôn.
Trẻ con uống máu xong sẽ ngủ. Mặc Cách dù hơn trăm tuổi so với bình thường đã lớn nhưng hắn không được bồi dưỡng từ đầu nên vẫn là trẻ con.
Ha Tu Ngột thấy Mặc Cách uống máu xong,ghé vào bàn mà thiếp đi.
Vẫn đứng một bên, Jessyca tiến đến, Ha Tu Ngột ngăn lại.
Ha Tu Ngột đi đến, nhẹ nhàng ôm lấy Mặc Cách, đây là lần đầu tiên hắn ôm con mình, lúc y sinh ra hắn cũng chưa từng ôm.
Bây giờ ôm trong tay cảm giác không tệ.
Mặc Cách mặc quần áo tơ tằm,ôm trong tay thật mềm, còn có thể qua lớp vải cảm giác được làn da bóng loáng.
…………
Ngày thứ hai Mặc Cách đến trường.
Mỗi lần ra ngoài đều là buổi tối,hắn cũng dần đoán được nguyên nhân .
Xem ra Huyết Tộc thật sự không muốn gặp ánh sáng!
Tối hôm qua Jessyca dạy hắn dịch chuyển không gian, hắn chỉ muốn thủ một chút, sau vài lần luyện tập sẽ quen thôi.
Không nghĩ tới Mặc Cách niệm chú ngữ xong thì biến mất làm Jessyca gấp đến mức chạy vòng quanh,cho đến khi thấy một cái đầu xù xù ở cửa sổ.
Jessyca ngay lúc đó cảm thấy — kinh hỉ
Vừa mừng vừa sợ.
Hắn không nghĩ tới Mặc Cách làm một lần đã thành công, loại này trên người tân Huyết Tộc cũng sẽ có nhưng căn cứ vào tình trạng trước đây của Mặc Cách thì có thể coi là kì tích rồi!.
Thật ra Mặc Cách không nói cho Jessyca biết,lần thứ hai hắn chỉ cần nghĩ cũng di chuyển được rồi.
Tối hôm nay, vẫn trong gian phòng cũ, sau đó một thầy giáo khác đưa họ đi học, Mặc cách không cùng ba người khác tách ra mà đến cùng một chỗ.
Cáp Lý cười tủm tỉm ” Hôm nay Mặc cách cùng các ngươi luyện tập, phải chiếu cố nhau ”
‘Vâng ”
Chỉ có Gina đáp lại.
Da Lỗ vểnh chân ngồi tại ghế sô pha cách đó không xa, nửa khuôn mặt cũng không thèm nhìn sang
Nhưng thật ra khi vào cửa Mặc Cách nhìn thấy hắn khuông mặt thâm tím khóe miệng còn vết nứt
Chật vật như vậy là sao?
” Bị cha đánh ” Tắc Long dựa vào tường mà nói.
Mặc Cách cũng chỉ ồ một cái.
Về phần nguyên nhân hắn không muốn biết.