Bà Văn Cổng vặn thân, nhô đít khỏi mặt nệm giường, hai chân dang rộng thêm thì khe lồn như chẽ làm hai và lồn nâng cao. Ông Văn Cổng đút ngón tay trỏ vào trong lồn và ông móc nhè nhẹ rồi đưa ngón tay vào ra ở lồn.
Bà Văn Cổng rú thất thanh mà thành tiếng:
- Mình làm gì thế hở mình !...Tí nữa, tí nữa cho em...sướng lạ, tê cả người, cả lồn nữa...Giỏi chịu không nổi...
Vợ rên sướng, ông Văn Cổng toại nguyện và móc sâu vào hẳn trong lồn. Bà Văn Cổng chới với, quặn người về một bên cho ngón tay chồng ra khỏi lồn. Bà nhìn chồng vô cùng âu yếm và nói :
- Em chịu hết nổi. Ai dạy mình cái món nầy đấy. Từ trước không thấy mình trổ tài, lạ đó.
Ông Đái Văn Cổng chỉ cười với vợ mà cái hứng chưa cụt hẳn. Cặc ông nứng tơi bời chẳng có thứ gì đong lường cho khẳm. Ông chồm hẳn người về phía vợ, đè xuống. Cơn nứng lồn vừa qua chưa tắt hẳn với bà Văn Cổng. Bà sung sướng tạo lại được cảm giác tình aụC mà dại dột bỏ quên một chuỗi ngày qua. Bà nghĩ rằng có lẽ cái thú đam mê cờ bạc vô tình xao lãng sự chăn gối với chồng. Và cái dâm dục sống lại, ở từ cái mốc bà buông thả cho Tư Vạn thãnh thơi bú lồn.
Sự bỏ ngõ cho Tư Vạn bú lồn, bà cảm thấy thấm thía qua nhiều phương diện. Bà giận mình mà cũng mừng cho mình đã tìm lại lạc quan trong sự đụ. Rồi bà tự thầm cám ơn Tư Vạn và có lẽ từ đây bà ngượng ngập mỗi khi gặp hắn. Cho nên những tác động của chồng bây giờ là những cử chỉ yêu thương. Chồng bà phảii làm cho bà sướng nứng là một cách phục vụ. Vì vậy khi chồng chồm đè trên thân xác, bà cảm thấy dễ chịu và nghĩ rằng chồng đang chọn lựa một phương cách nào đó cho bà đạt tối đa dục vọng. Bà cũng thừa hiểu ông Văn Cổng chẳng kèm chế được dục vọng trong lúc nầy. Nếu bà cưởng lại thì ông chồng trở thành kẻ hiếp dâm. Bà rất sợ hung bạo của sự cuồng dâm vì bà vừa tạo lại được sự cuồng dâm trong những giây phút vừa qua không thể một phút chốc tan biến bọt bèo.
Ông Văn Cổng nằm gọn trên bụng vợ. Ông hôn,nút lưỡi như thèm khát lâu ngày không gần được đàn bà. Ông sờ lồn vợ bận này kích thích lạ lùng. Lồn vợ lâu ngày không đụ, khép kín, hai mép lồn mụ mẫm, mồng đóc tròn xoe cứng chổng. Cặc ông cạ trên mu lồn. Ông nghe thấy mào cặc xoáy trơn trên lông lồn và ông nhếch mình, tuột xuống đỉnh thì cặc ông đã chạm lồn.
Khi cặc ông nằm giữa khe lồn thì bà Văn Cổng banh háng một mức độ nào đó, mào cặc như kẻ hỏng chân sỉa xuống cửa lồn. Ông Văn Cổng chỉ cần nắc nhẹ thì cặc ông đi tuốt vào sâu lồn vợ. Nhưng mào cặc ông lọt vào lồn vợ đến nấc khoang thì bà Văn Cổng cầm lấy cặc, nhếch mông đít sang một bên. Cặc chồng ra hẳn ngoài lồn mà nằm gọn trong lòng bàn tay của bà. Tất nhiên ông Văn Cổng có phần mất hứng không đụ vợ bằng cặc bự của mình.
Bà Văn Cổng cầm cặc chồng mơn trớn đoạn dí mào cặc trên lồn và quét cặc lên mu,mồng đóc,dọc xuông rãnh lồn và đi vào lồn ở lưng chừng bên trong hai mép lồn. Cảm giác nứng lồn dồn dập cho bà. Ông Văn Cổng, cặc quét trên lồn, khi vào khi ra giữa khe lồn cũng khoái cảm nhưng có phần tức bực không được thọc cặc vào hẳn trong lồn vợ mà nắc cho phỉ sức.
Cà cặc trên lồn một đổi, bà Văn Cổng vuốt ve cặc chồng qua lổ của lòng bàn tay cụp lại năm ngón. Bà bó cặc chồng ở lòng bàn tay và tuốt lên tuốt xuống, mào cặc khi ẩn khi hiện do da cặc bao bọc ở bên ngoài. Ông Văn Cổng đê mê của sự nửng cặc chạy rân khắp thân thể. Cách vuốt cặc của vợ như ông đụ cặc vào trong lồn.
Mào cặc căng cao độ. Thân cặc càng lúc càng cứng và Ông Văn Cổng nẩy người ra đến nổi phải lăn mình ra khỏi bụng vợ. Khi thấy chồng sướng nứng hết chỗ la, chổ nói, bà vùng dậy trong lúc chồng đã nằm ngữa trên nệm, bà vạch lông cặc. Bà ngậm cặc chồng và bú điên loạn.
Ông Văn Cổng nằm đờ như khúc gỗ của một người nứng cặc đến độ không còn biết sự vật. chung quanh. Vợ nút chặt trên mào.cặc là nơi gợi nứng khiếp đảm. Ông có cảm tưởng cặc ông là cái nút bầng quá cở đang đóng nào miệng chai rượu quí. Khí cặc rướm ra đôi chút và ông kềm lại sự xuất khí vì ông muốn đụ vợ thật lâu cho vợ hưởng trọn vẹn dục vọng. Mà ông biết vợ ông thích đụ dai vì bà ấy dâm ngầm.
Thật sự ông là kẻ dâm dật thấy lồn là. muốn đụ và ông nứng cặc suốt năm canh mà lại đụ dai. Có một thời ông đụ đĩ, đĩ phải than.
Bà Văn Cổng bú cặc chồng sung sướng cho chính mình và cho cả chồng nữa. Nước lồn của bà đã thấm ướt những chòm lông hai bên mép lồn mà cơn nứng không nguôi ngoa chút nào. Tuy nhiên bà chỉ thích chồng bú lồn và bà bú cặc chồng mà thôi. Lý do đó mà bà mơn trớn cặc cho chồng bằng lòng và đem cái nứng cho chồng toại chí dâm dục. mà theo thiển ý lạ lùng là bà cho rằng bú lồn là đụ rồi, là thõa mãn rồi. Và chính bà cũng không tìm hiểu được chính mình về sự lạnh cảm khi cặc đút vào lồn.
Đã đến lúc bà không chịu được đụ mà khoái được bú lồn. ở bà tự gây mâu thuẩn cho nhau mà chưa có phương cách giãi đáp. Và cuối cùng bà chẳng thèm tìm hiểu để bà chỉ cho chồng bú lồn mà thôi. Bà sẽ cho bú dài dài khi bà nứng lồn hoặc ngược lại khi chồng nứng cặc đòi hỏi dục vọng.
Bà chủ quan, chồng bà cũng thích bú lồn và chính tay bà xục cặc cho đến lúc khí cặc của chồng tuôn bắn thì ông ấy khỏi đòi đụ cặc vào lồn. Bà chủ trủơng tập thói quen cho chồng về sự bú lồn mà không còn tơ tưởng đến đụ bằng cặc. Bà phải ép chồng đi vào con đường ghiền bú lồn. Lồn bà là ma túy đối với chồng. Bà kết luận một cách đơn giản, chắc nịch như đàn bà trông thấy cặc là nứng điên, đàn ông thấy được lông lồn cũng đủ nứng cặc, cứng nửng như cái gậy.
Bà Văn Cổng nâng bộ dái cứng bền lấy lưỡi liếm từ dưới lên trên mà tay nắn cặc chồng liên hồi. Ông Văn Cổng nói với vợ :
- Mình bú trên mào cặc, anh mới sướng, cho anh sướng đi nào !
Bà Văn Cổng như bị ra lệnh để chìu lòng chồng, lại vuốt cặc và ngậm hẳn cặc chồng ở trong mồm. ÔngVĂn Cổng la lên mà chỉ vừa cho vợ nghe thấy :
- Bú vào đầu cặc nghe mình. Bú ở đó anh sướng không thể tưởng tượng được. Mà em bú từ từ đừng bạo quá, khí anh ra đấy, uổng lắm, chúng mình phải bú nhau thật lâu nghe !
Bà Văn Cổng vội vàng tuột cặc chồng ra khỏi mồm. Bà đưa khuôn mặt từ từ lên cao, hai hàm răng cắn nhẹ vào cặc, đôi môi bám chặt vào bì da cặc. Cặc ông Văn Cổng dựng đứng lộ ra dần dần từ gốc cho đến mào. Sự vuốt cặc bằng mồm qua răng, môi làm cho ông Văn Cổng sướng rợn người, phải nắc lên làm cặc ông khi vào khi ra ở mồm vợ.
Ông cuồng nhiệt về sự nứng nầy trôi dài cho đến khi cặc ông bung ra khỏi miệng vợ. Trong khi đó, bà Văn Cổng tràn miệng khí cặc của ông tuôn ra. Bà nuốt tất cả xuống cổ họng và bà nứng lồn điên tiết, vùng dậy ngồi trên mặt chồng mà lồn bà nằm ngay mồm chồng. Không đợi thuận việc, ông Văn Cổng bú ngay mồng đóc vợ Bà Văn Cổng sướng dẩy nẩy mà nói trong cơn điên loạn, nứng mồng đóc:
- Bú mạnh đi mình...Mạnh nữa...Nứng lồn qúa trời. Bú cho em ra...Em yêu mình lắm.
Bà bảo chồng bú mạnh bú nhiều cho bà sướng tột độ để khí lồn ra thì lúc đó là thời gian sướng lẩy bẩy và bà nghĩ rằng bà đã nuốt khí cặc của chồng là ông ấy ra rồi. Khi chồng xuất khí thì hết nứng làm cho cơn nứng của bà nửa chừng xuân. Cho nên bà gào lên cho chồng bú lồn thật bạo, thật dữ thì lồn mới nứng để xuất khí.
Nhưng bà không biết được rằng Ông Văn Công tuôn ra một phần khí cặc mà thôi. Ông đã kềm lại lúc đó nên cặc ông còn nứng cứng và ông giữ được khí tuôn là chủ tâm khi vợ quá nứng không biết gì nữa ngoài dục vọng thì ông sẽ đụ cặc vào lồn bà một cách dễ dàng. Nhưag ông chưa đạt được ý vọng ấy vì vợ ông đã dí lồn vào miệng và đòi bú đậm sâu. Ông chìu ý vợ mà cũng cả lòng dâm của mình.
Bà Văn Cổng ngồi chồm hổm, lồn bà tụ lại che khuất khuôn mặt chồng. Ông Văn Cổng bú hết mồng đóc đến hai mép lồn và rà lưỡi suốt khe lồn. Cái thế ngồi của vợ làm lồn to ra hơn mọi khi. Khe lồn rộng hẳn. Cả khuôn lồn tụ lại một mối. Hai mắt ông mở trùng trùng thưởng thức lồn vợ từng chi tiết mà kể từ ngày lấy bà về làm vợ, ông tưởng như đã bỏ quên.
Bú lồn, ngắm lồn vừa được dâm khẩu vừa được dâm thị thì có gì nứng cặc cho bằng. Phần bên dưới, bụng ông co thắt, cặc ông dựng đứng. Có lúc ông nắc bậy lên không trung mà không biết mình bị nắc theo phản xạ tự nhiên. Dù ngoài năm mươi mà khe lồn vợ còn đỏ ngầu. Hai mép lồn có lần sanh đẻ nhưng không há hốc khó chịu của gã răng vẩu. Cái tuổi nầy nửa đời người nhưng khi đụ mới gọi là nghĩa lý của cuộc đời.
Ông Văn Cổng là người đàn ông tham lam đủ lãnh vực. Bú lồn vợ mà ông ôm đồm những dự tính khác nên ông thay đổi động tác liên hồi làm vợ nứng từ cỏi này tới cỏi khác quên cả trời trăng. Ông đưa hẳn cả đôi môi lẫn lưỡi vào bên trong lồn vợ sau khi ông lấy tay vạch hai mép lồn rộng ra.
Chỉ cái phần banh lồn, khí của vợ chảy ra trên lưỡi, trên môi dữ dội. Bà Văn Cổng là loại đàn bà khi không nứng lồn thì thôi mà khi đã nứng thì cường độ nứng dai dẳng và khi xuất khí lồn mà cứ ghẹo lồn tiếp tục thì bà nứng mãi, nứng tiếp sức. Có lẽ trong quá khứ ông Văn Cổng không hiểu tâm lý hoặc thờ ơ nghiên cứu sức dâm của vợ nên bà bị lạnh cảm phần nào khi cặc ông đút vào lồn.
Bà Văn Cổng giữ thế ngồi chòm hỏm rất lâu vì lồn bà mở rộng gói kín toàn bộ, lưỡi, môi và cái cằm của chồng xuếnh xoáng từ cửa và một phần bên trong lổ lồn thì nứng lồn dào dạt tới chốn cao nhất của tình dục. Bú như chồng bà mới đáng nên đời...bú lồn, bà thầm tán tụng ông nhà.
Bà Văn Cổng hiểu ý chồng muốn bà banh lồn rộng chừng nào hay chừng ấy để ông dễ dàng bú mà còn khích dâm cho cả hai nên bà chảng hai đầu gối, hai háng bành hai bên, ông Văn Cổng tiện đường bú mà không bận bịu hai tay phải giữ hai mép lồn khi buông thì bị khép lại.
Hai tay không thể dư thừa của con người tham lam như ông Văn Cổng. Ông liền dùng hai tay mơn trớn vòng mông của vợ. Thỉnh thoảng ông còn đánh vào mông vợ là một hành động bạo dâm mới làm cho bà sướng lồn và ông sướng cặc. Chẳng mấy chốc, cặp mông tròn vo,trắng muột của vợ in dấu năm ngón tay đỏ ngầu của chồng Đó là bài học nuôi dưỡng dâm tính cho vợ để cùng nhau hưởng lạc,truy hoan ở cấp độ cao.
Hai tay ông Văn Cổng vươn cao khi từ giã mông đít vợ và cũng hai bàn tay ấy, ông Văn Cổng nắm lấy cặp vú của vợ. Ông xe đầu vú, nắn bóp bầu vú, mơn trớn cưag trứng hứng hoa. Ông xoa bóp đều đặn trong cử chỉ ôn tồn làm cho vợ khích thích bạo dâm. Bà Văn Cổng nứng loạn, xoay lồn trên mồm chồng, mồng dóc theo sự cọ xát ấy tưởng như bị xoắn lại hình thức bện sợi dây thừng. Nứng toàn bộ trên khắp châu thân, bà chỉ còn lại biết rên la và càng lúc càng ngoáy mông cho lồn quay cuồng trên đôi môi và lưỡi cứng của chồng.
Ông Văn Cổng hết chịu nổi. Bà Văn Cổng cũng không kém. Cặc ông bắn vọt khí, vung vãi lên tận rốn, toàn thể lông cặc dầm dề. Lồn bà Văn Công nhòe nhoẹt, ngập tràn trên miệng chồng. Cả hai người rú lên, thân thể cứng đờ nhường hẳn cho sự hoạt động của khí cặc và khí lồn. Ông bà Văn Cổng đúng với tên tuổi, đái văng cổng cả cửa ngõ nhà mình lẫn nhà hàng xóm chứ phải chơi...
Tiếng dép từ phòng khách vọng về phía phòng ngủ mà ông Đái Văn Cổng đang đeo mấy cái huy chương chiến công trên ngực áo, cắt đứt ký ức với vợ trong cái đêm hôm ấy...Cái đêm hôm qua có thực mà chẳng cách hôm nầy là bao mà làm ông lên tinh thần để chuẩn bị nlớc dâu cho con trai về làm vợ. Chỉ cái đụ cũng làm cho ông mình mẩy vươn cao,vươn rộng.
Bà Văn Cổng đẩy cửa thấy chồng đang gắn mấy cái huy chương trên ngực áo, bà ngắm nghía ra chiều ưng ý, hãnh diện. Ông Văn Cổng xoay ra nhìn vợ mà dư âm tối hôm qua còn văng vẳng, bà Văn Cổng lên tiếng :
- Có từng ấy việc mà vào trong nầy tưởng chết tốt ở chỗ nào ?
Ông Văn Cổng cười gỉa lả với vợ mà ông phảng phất hôm nay trong vợ ăn nói tình cảm đáo để Đêm qua đã giãi tỏa ấm ức sinh lý thõa đáng nên hôm nay thấy vợ dễ tánh hơn mọi khi. Có cảm nghĩ như vậy cho nên nhìn vợ ăn mặc đẹp đẽ mặt mày rạng rỡ, tự nhiên ông nứng cặc muốn đụ vợ một cái trong giờ phút này. Ông tiến lại gần vợ vuốt lên hai vai bà ấy rồi xoa lên ngực áo nói bâng qua nhưng ngụ nhiều hàm ý :
- Thấy mình đẹp,trẻ hẳn ra những mấy tuổi.
Bà Văn Cổng thích chí một cách kín đáo nhưag vờ đi và chẳng hiểu tán vợ muốn đụ của chồng, bà đáp :
- Khéo nịnh. Già rồi...Ông dành những lời đó cho các con mẹ...
Ông Văn Cổng bất thần hôn lên môi son vợ trong lúc bà ấy ham nói không kịp phản ứng nhưng bà làm bộ dảy nảy như không bằng lòng : - Đừng lộn xộn nữa, khách khứa đang đợi ở bên ngoài.
Bà nói xong đẩy nhẹ chồng ra xa và bôi lại môi son, ông Văn Cổng sực tĩnh trả lời vợ với giọng quyền uy :
- Tôi đứng đầu cái tỉnh nầy thì họ phải đợi chứ. Giờ tốt chưa đến mà !
- Ai chẳng biết thế. Ngày một đời của con, mình đối xử vui vẽ với bá quan. Mình ra ngoài tiếp khách cho em nào !
Lời êm dịu của vợ làm ông Văn Cổng khoái trong lòng. Nhưng ông vờ vỉnh giữ bộ mặt nghiêm nghị để rồi muốn bóp vú vợ một tí. Ông lại tiến sát, đối diện với vợ rồi đưa tay sờ vào vú vợ Bà Văn Cổng nói :
- Sung sướng gì mà sờ cho được, em mang nịt vú thì sờ chi được, tối em cho mình nữa...như tối hôm qua...có bằng lòng chưa ?
Ông Văn Cổng mừng thầm. Tối nay bú lồn vợ nữa, bà ấy ghiền rồi...Ông mừng thầm và bất giác nỡ nụ cười mãn nguyện. Nhưng bản tính vừa dâm vừa tham lam dục vọng ở bất cứ lúc nào có dịp thuận tiện và nay cái chuyện phòng the vợ ông có chiều bạo tánh cùng sự ham muốn nên vợ ông chưa dứt lời,ông đưa tay xuống sờ lồn vợ.
Bà Văn Cổng vận quần vải mỏng,quần lót hiện ra rõ ràng,hấp dẫn. Tay ông Văn Cổng xoa ngoài vải quần nhưng bà cũng cảm thấy bàn tay chồng vuốt trên lồn mà cũng sướng. Qua vải quần và quần lót của vợ, ngón tay của ông cũng lướt dọc theo khe lồn của vợ. Bà Văn Cổng năn nĩ chồng :
- Cho em xin. Xong việc của con, mình tha hồ với em. Đừng nữa...Khó chịu mà hư hết áo quần bây giờ.
- Cho anh đụ không...Tối nay.
- Cho...Cho bú lồn em. Anh bú giỏi lắm.
Đụ nữa nghe !.
- Bú lồn em...Cũng như đụ rồi...Mà thôi Tối tính...
Bà Văn Cổng bỏ ra ngoài. Ông Văn Cổng vội vàng theo chân vợ mà còn ấm ức cái sờ lồn vừa qua không được trọn vẹn nhưng rồi tự an ủi: ít ra tối nay có hai vụ đụ tàn khốc trong dinh thự này mà không ai khác lạ là con trai ông và chính cả ông.
Mấy ngày nay, bà thương hào Phí Đời Nhân nhủ danh Phùng thị Mạnh Cơ bị trói chân ở nhà để chuẩn bị mua sắm cho đám cưới con gái, tiểu thư Phùng thị Tích Trủ. Ngày quan trọng một đời của con gái, vợ chồng bà tổ chức chu đáo nhưng bà vẫn nhớ đứt ruột những đậu chén tứ sắc. Bà nhớ, bà thèm mà buộc lòng nhịn khan và bà mong mau chóng ngày rước dâu là xong cái sự đời cho bà thảnh thơi vui chơi.
Sáng nay cả nhà rộn rã. Ông bà Phí Đời Nhân đóng cửa tiệm. Ông bà thức dậy rất sớm. Ngày đằng trai ruởc dâu. Cả hai ông bà Phí Đời Nhân vận áo quần Tây phương hợp thời trang. Bà mặc đầm có áo khoác vãi xoa mỏng. áo và váy đầm bó sát thân hình tạo nhiều nét đường cong khêu gợi hấp dẫn. Bà ấy trông trẻ hẳn và đú đởn.
Ông Phí Đời Nhân chơi bộ dạ tiệc với dáng dấp phong độ ăn chơi ra phết. Ông nhìn bà. Bà ngắm ông khen ngợi lẫn nhau hết lời hết nước. Cô dâu Phí thị Tích Trữ toàn thân đều vải voan mỏng dính, nổi cả nịt vú lẫn quần lót mà thứ quần lót bé tí vừa đủ che khoảnh lồn, nếu không tiêm tỉa lông lồn thì với cái quần lót như thế nầy, lông sẽ tua tủa hai bên háng và ngay cả trên mu nữa.
Ông Phí Đời Nhân tươi cười sung sướng trong ngày cưới này. Riêng bà Phí Đời Nhân nhìn chồng mà âm thầm thương hại. Một thời dĩ vãng trở về với bà không hẹn ước. Với thân thể cường tráng như thế mà ông đã mất hưởng lạc thú kể từ ngày bà sinh nỡ Tích Trữ. Trước đó ông sung sức vô cùng. Ông đụ mà lắm khi bà phải sợ, dù rằng bà sướng lồn vô kể nhưng sức người có hạn. Ông đòi đụ bà liên canh. Mỗi lần ông đụ rất lâu. Bà cứ tuôn khí lồn mỗi lần đụ như nước rửa mặt. Ông khỏe như tlai tráng. Ông đụ mọi kiểu và bú lồn mà mấy ngày sau bà còn rát. Tuy vậy vắng ông đụ hay vắng bú lồn, bà nhớ đến quạu quọ.
Rồi một hôm ông Phí Đời Nhân nói với bà rằng ông cảm thấy đau hai hòn dái sau khi đụ quyết liệt với bà. Cả hai ông bà đều thầm nghĩ vì ông đụ nhiều mất sức nên mới xẩy ra tình trạng nầy. Bà mới đề nghị vắng đụ vài tuần để theo dõi tình trạng của ông ra làm sao, nếu cần phải đi bác sĩ.
Ông Phí Đời Nhân đồng ý sự hợp lý của vợ Mấy tuần trôi qua ông không đụ đâm ra gất gỏng tứ bề. Trong lúc bà Phí Đời Nhân quá bận rộn chăm sóc cho đứa con gái đã lên bốn. Khi ông Phí Đời Nhân khem đụ mấy tuần trôi qua, ông tuột quần vợ để đụ trở lại thì hai hòn dái của ông lại nhức nhối gấp bội khi ông xuất khí ra khỏi cặc.
Tử đó ông lo lắng và buồn ra mặt. Bà Phí Đời Nhân cũng không kém gì ông. Cuộc đời bà như đóng lồn. Sự đụ đối với bà đã đội nón ra đi mà cuộc đời còn son trẻ. Bà khuyên chồng đi bác sĩ nhưng ông từ chối. Vì ở tỉnh nhỏ nầy, ông không muốn thiên hạ dị nghị, con cặc của ông bất khiển dụng, xấu hổ làm sao nhịn được.
Nếu họ biết được ông chẳng đụ đéo thì những trò tiếu lâm thời đại sẽ bộc sinh ra ở quán nước, quán cà phê, cà pháo thì phiền lắm. Nào là con vợ mơn mởn sẽ cắm sửng. Bà ấy còn trẻ, gái một con trông mòn con mắt sẽ đi đụ lén. Mặt bà ấy luôn luôn ửng đỏ không cần xoa phấn hồng là hồng thủy đa dâm nứng. Nào là cặp giò bà ấy dài như cây sào là loại đàn bà, trường túc chi lao. Thôi thì đủ tiếng đủ diều trong lãnh vực dục vọng của thế gian ô trọc.
Ở đời được cái nầy mất cái nọ. Kể từ ngày đó cặc ông tử từ nhỏ lại. Và ông nghĩ
rằng đời ông cũng hưởng nhiều rồi. Đơn giản trong suy nghĩ, sinh dục ông đụ tơi bời thì nay vì hoàn cảnh cũng chẳng hề hấn than thở miễn sao vợ ông trung thành thờ chồng nuôi con khôn lớn là toại nguyện cuộc đời.
Vì vậy ông xã thân vào thương trường và thành công, giàu có để được xưng danh
thương hào. Tuy nhiên khi có tiền có bạc ông sống trong chuỗi ngày trằn trọc mỗi khi vợ ông ra khỏi nhà. Lắm lúc ông tìm hiểu vợ ông không được đụ có biến tính để dẫn đến ngoại tình không ? Đó là vấn đề ông phải theo dõi, vô tình ông ghen tương với vợ. Nhưng rồi cuối cùng ông mãn nguyên về sự trung thành của vợ khi bà chỉ thích món cờ bạc tứ sắc mà thôi. Bà ấy cờ bạc ông bằng lòng để vợ không còn thì giờ rổi rảnh, ngứa lồn, đi đụ bậy, mất cả tiếng tăm.
Con người tốt tướng, Phí Đời Nhân cặc càng ngày càng teo cho đến ngày nay chỉ còn lại như cây bút chì cụt nhưng trãi qua trong quá khứ ông vẫn đáp được vấn đề sinh lý là do sáng kiến từ vợ ông mà ra, mà có. Cho nên ông quí vợ cho ông có đời sống bình thường từ vật chất đến tinh thần. Vợ ông đã hiến kế cho ông bú lồn thay vào đụ cặc. Ông đã bú lồn cho quảng đời còn lại trên tiền trên bạc kích sù và ông mê bú lồn. Ông bú hằng đêm mà vợ ông sướng lắm.
Buổi sáng hôm nay, dĩ vãng kỹ niệm với chồng hiện ra trủớc mắt bà Phí Đời
Nhân một cách thích thú riêng tư. Mà bà cũng không thể bôi nhòa hình ảnh Tư Vạn, nhân vật kỳ bí về tình dục mà bà chung đụng, tiếp xúc ở canh bạc tứ sắc ròng rã trong mấy năm qua. Bà gạt hình ảnh Tư Vạn để nhớ chồng trong hình ảnh quá khứ. Bây giờ chồng ngồi Đó..áo quần bãnh thật.
Ông ấy tươi như cây xanh đầy phân bón phủ phê được tưới nước hằng ngày...những ngày xa vắng canh bạc, bận rộn đám cưới, bà bên cạnh chồng nhiều nhất...Rãnh tâm, rãnh trí,bà sung sức tuyệt trần. Cho nên ông Phí Đời Nhân, đêm nào cũng được bú lồn và ông đòi bú, bà chiều lòng chồng bất cứ lúc nào. Bà còn nhớ cái ngày xa xôi lần đầu tiên,bà thúc dục chồng bú lồn khi ông ấy nứng mà đụ không được...
Ông Phí Đời Nhân nằm bên vợ than thở nứng quá. Tay ông bóc áo vợ, trần ngực với cặp vú cân đối, da thơm trắng, núm vú hồng. Ông nắn, xoa bóp mân mê không rời tay mà vẫn thèm khát. Ngày đó cô Phùng thị Mạnh Cơ láng xậy khuôn mặt lẫn bắp u lồn đầy lông phủ kín rực rớ khiêu dâm đổ lữa...
Mạnh Cơ vuốt cặc chồng nâng niu quí mến như vàng. Cặc của thanh niên Đời Nhân vừa phải, suôn đuột mà dài. Gân cứng cỏi mỗi khi nứng. Mào cặc phình lớn của loại đầu rùa ngoại hạng. Lông cặc mát như tóc rễ tre. Loại lông cà vào lồn,đàn bà,con gái gợi nứng mau lẹ.
Đời Nhân hay xức dầu thơm thượng hạng vào lông nên cặc luôn luôn thơm phức hấp dẫn con gái mới lấy chồng như Mạnh Cơ. Chàng dạy Mạnh Cơ vuốt cặc cho nàng nứng lồn và chàng nứng cặc tột mức thì đụ mới sướng. Vào lúc đó Mạnh Cơ có cảm tưởng nàng nứng lồn trủớc Đời Nhân.Vì thấy cặc chàng hấp dẫn muốn được đụ ngay....
Đời Nhân chìu vợ và nhẹ nhàng trong mọi cử chỉ trên vú, trên lồn. Hai bàn tay của chàng nhám mịn nên sự cọ xát trên da thịt dễ. dàng nứng lồn. Đời Nhân thích ngắm lồn nàng trủớc khi đụ. Và chàng thường nói đùa với nàng, chàng nghịch lồn rồi chàng đụ nàng thật sướng cho nàng bằng lòng.
Đôi vú Mạnh Cơ tương xứng, cân đối với khổ người và lồng ngực của nàng. Đời Nhân thích bóp vú vợ khi nàng đứng truởc kiếng soi với thân thể trần truồng. Hai vợ chồng Đời Nhân hợp nhau là khi ở phòng ngủ, cả hai đều chẳng một mãnh vải che thân. Nên họ dễ dàng, nhanh chóng gợi nứng cặc và nứng lồn. Mỗi khi nằm bên Mạnh Cơ, chàng vọc lồn hàng giờ và ngược lại, nàng vọc cặc chàng không kém chàng.