Không biết là khi mình nghĩ đến người của Đổng gia, thì Hướng Tả làm
việc ngược lại không che lấp nhiều như vậy, “Ở nơi này khai trương cửa
hàng quả thật thích hợp, chỉ cần những thứ này hợp tâm ý bọn họ, các
công tử tiểu thư đều có thể bỏ bạc ra mua, chúng ta lại ở giữa châm ngòi một chút, kích thích tâm tư so bì của bọn họ, không cần lo không buôn
bán được.”
”Cửa hàng nơi này thuê có tốt không?”
”Cái này ta cũng chưa tính kĩ, bởi vì không biết chưởng quầy sẽ thuê cửa hàng lớn cỡ nào.” Ngừng lại một chút, Hướng Tả lại nói: “Ta cảm thấy
nếu quá nhỏ sẽ không được, còn có vẻ hẹp hòi quá mức.”
”Cửa hàng quá lớn thì ta thuê không nổi.” Trang Thư Tình tính toán một
lúc, cắn răng một cái, lòng đã có quyết định, nói: “Tiền thuê hàng tháng không thể vượt qua ba trăm lượng, còn nữa, tốt nhất là có thể xong
trong một quý (*).”
(*) một quý = Ba tháng
Theo quy củ, giao tiền thuê nhà còn phải giao tiền thế chấp, cộng lại ít nhất phải đến 1200 lượng, hiện trong tay nàng tổng cộng cũng chỉ có
1600 lượng, còn phải đặt mua cho cửa hàng những thứ đồ tốt một chút...
Vừa nãy còn cảm thấy bản thân mình có chút kham không nổi, một cửa hàng thuê rồi còn phải quyét dọn trước sau một hồi.
Nhưng khi nghĩ đến những món hàng thượng phẩm cùng món lãi kếch xù, nàng liền không thể chặt đứt ý niệm này, chỉ mong rằng cửa hàng buôn bán
ngày càng tốt.
Người a, quả nhiên là có lòng tham, Trang Thư Tình ở trong lòng thầm
mắng chính mình một phen, rồi lập tức liền ném ra sau đầu, đi bận tâm
biện pháp khác.
Bạch Chiêm nửa híp mắt nhìn về phía Trần Nguyên, “Nói ngắn gọn, Hướng Tả đã bại lộ.”
Trần Nguyên còn không kịp gật đầu, Bạch Chiêm lại nói: “Vô dụng.”
Trần Nguyên kém chút cắn đầu lưỡi chính mình.
”Công tử...”
”Hiện tại cửa hàng của ta có bao nhiêu?”
”Hồi công tử, người có sáu cửa hàng, ba cửa hàng tự buôn bán, ba cái còn lại thì cho người khác thuê.”
”Thu hồi hết, để nàng tự đến chọn.”
Trần Nguyên nuốt xuống một ngụm nước miếng, đề nghị: “Trang cô nương
muốn khai trương cửa hàng may, nô tài thấy có một gian cửa hàng rất
thích hợp, không bằng trước để Hướng Tả mang nàng đến xem, nếu nàng cảm
thấy tốt thì cũng không phải mất công đến xem những cửa hàng khác.”
”Ngươi tự mình xử lý đi, cuối cùng chỉ cần nàng thuê cửa hàng của ta là
được, đem bốn tú nương trong phủ đưa qua cho nàng, mặt khác, hỏi phụ
thân vài người, bốn người là được rồi.”
Tính đứng dậy đi ra ngoài, Bạch Chiêm lại thêm một câu, “Nhớ rõ phải thu tiền thuê, nếu không nàng sẽ không an tâm, tự nhiên đưa cho nàng một
cửa hàng nhỏ giá thuê một trăm lượng, Hướng Tả có phải quá ngốc hay
không? Nói cho hắn biết, đem cửa hàng cho nàng thuê ta cũng chỉ thu một
trăm lượng, mấy vấn đề khác hắn tự mình giải quyết.”
Nhìn theo công tử một lần cũng không quay đầu lại mà cứ thế rời đi, Trần Nguyên có chút đau đầu, lại có chút cao hứng, công tử, nô tài sẽ thay
người suy nghĩ, nếu lão phu nhân còn sống, nhất định sẽ rất vui vẻ đi.
Trang cô nương tuy rằng nhỏ tuổi, lại còn có hai năm hiếu kỳ, nhưng là
một người tính cách quyết đoán, dám đảm đương, những nữ tử khác khó có
thể gánh được những việc như vậy, nàng cực kỳ giống lão phu nhân, nếu
quả có nàng đến dẫn đường cho công tử, công tử cũng sẽ không cần lo lắng khiến được lão phu nhân chết cũng không an tâm mà ra đi.
Lại nhận được một nhiệm vụ mới, Hướng Tả nuốt xuống một ngụm khí, nghĩ
tới nghĩ lui cũng nghĩ không ra biện pháp tốt, dứt khoát trực tiếp mang
theo Trang Thư Tình đến xem cửa hàng.
Trang Thư Tình xuống xe ngựa nhìn lên cửa hàng.
Là một cửa hàng hai tầng, vị trí ở trung tâm, bên ngoài có khoảng 150
cái bình, một cửa hàng nhỏ tiền thuê cũng phải một trăm lượng, nhìn cửa
hàng này, nàng cảm thấy có lấy toàn bộ bạc của nàng ra sợ cũng không thể thuê được một tháng.
”Hướng Tả, ngươi có chắc là người ta nguyện ý cho ngươi thuê một tháng một trăm lượng?”
Hướng Tả ho nhẹ một tiếng, “Chưởng quầy, cửa hàng này tiền thuê chỉ cần một trăm lượng.”
Trang Thư Tình liếc mắt nhìn cửa hàng, rồi lại nhìn về phía Hướng Tả,“Là bản lĩnh của ngươi có thể thông thiên hay là đầu chủ cửa hàng bị
ngập nước?”
”Cần gì quản vì sao, chỉ cần giấy trắng mực đen rõ ràng, chưởng quầy còn nghĩ sẽ thuê không được sao?”
”Không cần dùng phép khích tướng với ta, vô dụng.” Trang Thư Tình trở lại xe ngựa, nói ra một câu “Không thuê.”
Hướng Tả bất lực vỗ cái ót của mình, đi lên giải thích: “Chưởng quầy,
cửa hàng này là của người quen, biết là ngài muốn thuê mới cho cái giá
này, những người khác dù nghĩ cũng không cần nghĩ, nếu không có tình bạn cố tri, cũng sẽ không vì chưa định xuống liền đưa chìa khoá cho ta, để
cho chúng ta tự đến xem.”
”Cái gọi là người quen là người quen của ai? Có quan hệ gì tới ta, ta
chỉ biết không phải người bình thường nào lại có cái bản lĩnh này, Hướng Tả, ngươi cũng đừng giấu ta, nói trắng ra đi.”
Này muốn nói như thế nào? vẻ mặt Hướng Tả đau khổ, cũng không thể nói
hắn là người của công tử, công tử không hiểu đạo lí đối nhân xử thế,
chưởng quầy lại tinh tường, để cho nàng biết việc này có liên quan tới
công tử, nàng tuyệt sẽ không vô duyên vô cớ tiếp nhận, nếu không khéo
còn có thể tức giận.
Công tử đã tức giận với hắn, nếu để sự tình trở nên tệ hơn... Hắn không dám tưởng tượng hậu quả.
Đợi một hồi không thấy người đối diện nói, Trang Thư Tình thở dài, “Dù
cho ngươi có phải là người bên ngoại tổ ta phái tới hay không, thì ta
cũng sẽ không trách ngươi, chỉ có cảm kích, có cái gì lại không thể
nói.”
Đổng gia? Đổng gia!
Hướng Tả nhất thời như sống lại, thừa nhận đương nhiên là không thể,
việc này cũng không dối được cả đời, sẽ có một ngày người sẽ biết, phủ
nhận?
Hắn cũng không ngốc!
Hướng Tả dứt khoát cúi đầu, bày ra một bộ cam chịu khiến Trang Thư Tình càng khẳng định suy nghĩ của mình.
Bởi vì liên quan tới xuất thân, nàng là người coi trọng nhân tình của
người khác, trong lòng cảm thấy cảm kích khi ngoại tổ lại quan tâm tới
một đôi tỷ đệ chưa từng gặp mặt này, nghĩ nếu có lúc gặp mặt, nhất định
phải hảo hảo dập đầu mấy cái, thay nương, thay cho Trang Thư Tình đã
chết, cũng thay cho chính nàng.
Hướng Tả vụng trộm mở mắt, thấy vẻ mặt nàng hoãn lập tức được đằng chân
lên đằng đầu, “Chưởng quầy, cửa hàng này vị trí vô cùng tốt, dù sao cũng là người quen, đối với người cũng có lòng chiếu cố, người xem...”
Bây giờ Trang Thư Tình nghĩ cũng không do dự, chớp mắt liền nhấc chân
xuống xe ngựa, có người để ý mặt mũi Đổng gia mà nguyện ý chiếu cố, nàng cũng đang cần, việc gì phải già mồm cãi láo.
Lầu một của cửa hàng là một gian lớn, có không ít ngăn tủ lớn nhỏ, được chà lau sạch sẽ, hiển nhiên đã là tận lực dọn dẹp qua.
”Ta đã hỏi thăm qua, cửa hàng này lúc trước bán hàng ngoại, sau này đã chuyển đến nơi khác, nên nơi này bỏ trống không còn ai thuê.”
”Hàng ngoại?”
”Vâng, đại chu không có cấm đi biển, trên biển mặc dù có nguy hiểm,
nhưng lại xem đến nhiều lợi nhuận vĩ đại, người rời bến cũng không
thiếu.”
Trang Thư Tình đối với đại chu hiểu biết không nhiều, lúc này nghe vậy
không khỏi âm thầm gật đầu, một quốc gia không đóng cửa giao lưu với bên ngoài ít nhất có thể cho thấy quân chủ có tầm nhìn xa, lấy sự phát
triển của đại chu làm chính, chỉ cần người kế vị không bế quan để tự
chui đầu vào rọ, thì an ổn vài thập niên cũng không thành vấn đề.
Thà làm chó thời bình cũng không làm người thời loạn, chỉ là một tiểu
dân chúng, nàng cùng với những người khác cũng đều hy vọng có thể có
được một cuộc sống an an ổn ổn mà qua ngày, vị ngồi ở trên kia không cần phải ép buộc người dân đã là đủ rồi.
”Những ngăn tủ này để ở trong phòng chính?”
”Vâng.”
Trang Thư Tình cũng không có hỏi vì sao trong phòng chính lại để những
thứ này, chỉ nói qua, “Nói cách khác, người sau này có thể tiếp tục sử
dụng?”
”Vâng.”
”Ngươi có hỏi thăm rõ ràng.” Thuận miệng nhắc nhở một câu như vậy, cũng
không chú ý tới mồ hôi Hướng Tả đều chảy ra, ở chỗ này dạo qua một vòng, cân nhắc nên đem ngăn tủ nào đặt ở vị trí kia, hẳn là nên mua chút gì
đó mang lên bài trí, đề cao cấp bậc cửa hàng.
”Đi lên lầu nhìn xem.”
Bố cục trên lầu so với dưới lầu thanh nhã hơn nhiều, một gian lớn chia
thành thành ba gian nhỏ, qua lại ba gian phòng bằng một cổng vòm nhỏ,
trên cổng vòm trang trí rèm châu, theo động tác mà vang lên âm thanh vui tai.
Trong phòng không có giá lớn, cao nhất cũng chỉ đến trước ngực, trên tường cũng làm một số ngăn tủ nhỏ trang trí bên trong.
Trang Thư Tình có thể tưởng tượng được trước kia trên lầu này trưng bày
những vật phẩm quý giá của nhiều địa phương, không cần nhiều, chỉ cần
đặt mấy thứ ít ỏi cũng có thể kiếm về rất nhiều vàng bạc.
”Chưởng quầy cảm thấy thế nào?”
”Rất tốt.” Trang Thư Tình đi chung quanh tham quan một, rồi nói: “Dưới
lầu phân ra làm đôi một nửa để các loại vải dệt, một nửa thì bố trí
thanh lịch, mang lên một bộ bàn trà tốt nhất để chiêu đãi khách nhân, ở
trên tường treo lên vài món đồ thêu đa dạng tinh xảo, lại chế tác một
bản hoa văn tinh mỹ treo lên, mấy cái giá này cũng đừng cất đi, bố trí ở chỗ này có thể sử dụng đến...”
Kỳ thực Trang Thư Tình còn nghĩ sẽ vẽ vài bản đưa ra cho thợ mộc để bọn
họ làm mấy ma-nơ-canh bằng gỗ, nhưng là ngẫm lại rất khác người, dù sao
cũng không muốn để lại ấn tượng xấu cho khách nhân, những bộ phận trên
cơ thể đều rõ ràng như vậy, nếu thực sự làm ra lại tùy tiện để trong cửa hàng, không biết sẽ đưa đến những lời phê phán như thế nào.
Nàng muốn kiếm tiền, nhưng phải có điều kiện tiên quyết, đã làm thì phải làm cho an ổn.
Nàng không sợ bị người khác nói cái gì, nhưng là tuyệt không thể ảnh hưởng tới Thư Hàn.
Hướng Tả nghe thấy rồi gật đầu, rất tán thành cách bày trí như vậy, khai trương cửa hàng ở nội thành, đầu tiên phải độc đáo, có tài năng và sự
độc đáo mới thu hút được những công tử tiểu thư kia.
Nếu như có công tử ở sau lưng thì việc buôn bán của cửa hàng tất nhiên
sẽ không tệ, nhưng đối với hiểu biết của hắn với chưởng quầy, nàng nhất
định sẽ không hy vọng cửa hàng này có thể làm ăn được là nhờ có công tử
che chở
Hắn tin tưởng, dù không có công tử, lấy khả năng của chưởng quầy, cửa hàng này nhất định cũng có thể buôn bán náo nhiệt.
”Ở trên lầu kia...”
”Trên lầu thì bố trí ấm áp một chút, hai gian dùng để cho tú nương ở,
một gian khác dùng để cho khách nhân lấy số đo và thử đồ, ngươi ngẫm lại xem, để vài tú nương bên trong, bọn họ có thể vừa làm vừa sống cũng có
thể cùng nhau nói chuyện, bất quá có hai vấn đề cần giải quyết, nếu
không, thì này cửa hàng cũng không thể khai trương được.”
”Chưởng quầy, ngài nói đi.”