Editor + Beta: Diệp tử
-o-
Có tiếng gì đó “Tách tách” rất quen thuộc, giống như tiếng chụp hình của điện thoại, miễn cưỡng mở mắt ra, quả nhiên đúng là điện thoại di động, đang đối diện …Hắn làm cái gì a… Cậu giật mình, phát hiện tên ác ma đêm qua đang cầm điện thoại di chuyển xuống hạ thân của mình…
“Đừng… đừng! Anh xóa đi…Xóa đi…” Hắn đang chỉnh camera chụp hình khắp thân thể cậu…Cậu nhảy dựng lên, lùi sâu vào bên trong giường! Cố sức che đi hạ thân xấu xí.
“Che cái gì chứ!” Hắn khinh miệt cười, “ Đã chụp hết rồi…Xem, nhìn rất rõ a…” Thanh âm bình thản khiến cậu tuyệt vọng.
“Đưa tôi, trả lại cho tôi!” Cậu không biết dũng khí từ đâu ra, nhào tới, muốn đoạt lại điện thoại có chứa bí mật của mình.
Hắn có chút ngạc nhiên, sau đó tức giận nắm chặt tay cậu, khí lực rất lớn, nhưng cậu lúc này không cảm thấy đau, chỉ chú ý đến chiếc điện thoại trên tay hắn. Cố sức giành. Móng tay thậm chí cào cả vào da hắn, hắn không ngờ cậu sẽ làm vậy, vẻ mặt dần dần u ám, hô hấp của cậu cũng ngắt đoạn, nước mắt lăn dài, cố sức đoạt lấy điện thoại trên tay hắn…
Ngay lúc cậu sắp chạm được tay hắn… “Bốp!” Toàn thân gục xuống…Cậu run rẩy ngẩng đầu lên…
Bị hắn đẩy đến sát giường, đầu đập vào tường… cậu khổ sở nhắm lại hai mắt.
Nhìn khuôn mặt trắng bệch trên giường, Trình Hi nhíu mày, vốn định nhẹ nhàng một chút, nhưng nhìn y điên cuồng giành giật, kìm lòng không được…Có cần thiết phải thế không? Cơ thể cậu hắn đã nhìn không sót một mảnh…
Nhớ lại mỹ vị ngày hôm qua, hắn nhịn không được liếm liếm môi, so với tình nhân hiện tại của hắn còn muốn tuyệt hơn, trước đây có nghe nói đến song tính nhân, chỉ cảm thấy chán ghét, nghĩ đó là loại bất nam bất nữ, không nghĩ đến thân thể có thể dung hợp hoàn hảo đến như vậy, không nữ tính ẻo lả, cũng không nam tính thô ráp… Bên trong huyệt khẩu cực kỳ ôm chặt …
Ánh mắt hắn dừng lại trên khuôn mặt trắng bệch, giọt nước mắt trong suốt đang khẽ rơi, hắn đưa tay giúp cậu lau đi, cảm thấy có chút kỳ lạ, lần trước cũng chỉ là đùa dai thoát quần áo của cậu ta, làm cậu ta khóc đến sưng mắt, khiến mình hoài nghi cậu ta có thật hay không quá yếu đuối, tuy rằng khuôn mặt có chút nữ tính… Xem ra, là bởi vì thân thể cậu ta … Bất quá, thân thể này, hắn lại cảm thấy rất hứng thú, không, phải là thú tính mới đúng…
Ngón tay mân mê da thịt cậu, nhất thời, một màu hồng mê người theo ngón tay hiện lên… Cọ sát chỗ khác, sắc hồng cũng xuất hiện… Thu tay lại, thân thể đã xanh tím một mảng, càng thêm mê hoặc, Trình Hi say mê nhìn, tự hỏi lẽ nào mình thuộc khuynh hướng thích ngược đãi? Lắc đầu, có lẽ bởi đây là loại thân thể đặc biệt hiếm có, cho nên muốn khám phá một chút…Nhìn cậu cầu xin và rên rĩ…Khoái cảm liền tràn ngập khắp thân thể…
Nhớ tới cậu vừa ngã xuống giường, vội vàng nâng đầu cậu dậy, sờ đến phía sau, nổi lên một cục to đùng, nghe thấy hô hấp bình ổn của cậu, xác định không có việc gì, mới nhẹ nhàng đặt cậu nằm xuống.
“Sủng vật của mình…” Thở dài, nếu như lỡ tay làm hư, thật là đáng tiếc a. Mỹ vị như vậy, sau này rất khó “ăn”…Song tính nhân không phải muốn tìm là được, còn mi hoặc thế này lại càng không dễ tìm nha…
___________
Hết