" Anh, nếu như anh không thích Thiến Nhi mà thích cái Lục Không Cách đó, em sẽ không nói gì nữa nhưng xin anh không cần tùy tiện tìm một cái lý do như vậy.
Giang Thiến Nhi sắc mặt trắng bệnh, ngẩng đầu lên nhìn Giang Triết.
Giang Triết xoay người thở dài một hơi " Anh có thể nào để cho em thống khổ?" Anh nói xong rốt cuộc giơ lên cước bộ, châm rãi đi ra ngoài.
" Không." Giang Thiến Nhi nhào tới, chợt ôm lấy Giang Triết. " Anh, cầu xin anh, không cần đi."
Giang Triết thân thể hơi chấn động một chút, rũ mắt xuống, trong mắt thật sâu là đau đớn.
Anh cắn răng, rốt cuộc dùng sức đẩy tay Giang Thiến Nhi ra.
" Đã muộn, hảo hảo ngủ một giấc, sau khi tỉnh lại, đem những chuyện này quên đi, anh vẫn sẽ là một người anh yêu thương em."
Lần này Giang Triết đi nhanh ra ngoài, không có dừng lại.
Cửa đóng lại, Giang Thiến Nhi ngã ngồi xuống đất, lớn tiếng khóc.
Ngoài cửa, người đàn ông kia níu chặt lấy ngực mình, thân thể run rẩy.
Chiều nay, đối với mọi người mà nói cũng chỉ là một buổi chiều bình thường nhưng đối vời Giang Thiến Nhi lại là nghiêng trời lệch đất.
Vẫn cho là cô và Giang Triết không có bất kì huyết mạch nào, vẫn cho là anh đối với mình nhu tình cùng chân thành sẽ đáng giá cho mình phó thác cả đời, thì ra đó lại là anh trai của mình.
Chiều nay tất cả các báo đều nói về tin tức người đàn ông Giang Triết giới thiệu một cô gái với công chúng.
Vì vậy, tất cả mọi chuyện của Lục Không Cách cũng bị đào móc ra ngoài.
Nguyên lai cô là một luật sư, hiện còn là một luật sư nổi danh, luật sư Lục. Cô giá kia càng nhìn càng được, đứng bên cạnh Giang tổng quả là một đôi trai tài giá sắc.
Thậm chí, có người đào bới được chuyện mấy năm trước, luật sư Lục từng cùng Giang tổng ở chung một chỗ, bất qua, khi đó cô chỉ là một học sinh khoa pháp luật.
Đối với tất cả cái này, Giang Triết cũng không cảm kích. Anh rất ít khi xem báo chí, dĩ nhiên ,nếu như trên báo chí mà xuất hiện tên của Giang Thiến Nhi thì lại là chuyện khác.
Thư kí tổng giám đốc ngày đầu tiên vào làm việc trong công ty đã được nhắc nhở, nếu như trên báo chí xuất hiện tin tức của Giang Thiến Nhi, cho dù là ở trong khe hẹp cũng phải báo cho tổng giám đốc, mặc dù như vậy tỉ lệ nhỏ đến đáng thương.
Bởi vì chuyên lúc rạng sáng, nên tâm tình Giang Triết cũng không tốt, anh quan sát lầu dưới, trong đầu vẫn là khuôn mặt nhỏ nhắn mang lệ của Giang Thiến Nhi.
Chỉ cần nghĩ tới đây ngực của anh liền căng thẳng.
Anh lấy điện thoại di động ra, ngón tay thon dài đè xuống mấy con số.