Xin Chào, Người Thừa Kế

Chương 549: Đây là địa bàn của tôi! (7)

Tạ Vũ Đồng chớp mắt mấy lần liền, sau đó mới vô cùng kinh ngạc nói, “Nại Nại... vòng... vòng... vòng eo con kiến lúc trước của cậu đâu rồi? Cậu đã trải qua cuộc sống làm vợ thế nào mà mập lên nhiều như thế!”

Trang Nại Nại: “!!!”

Cái cô gái vĩnh viễn thiếu một sợi dây thần kinh này rốt cuộc là bị làm sao thế?

Tiết Dung lại trông có vẻ hả hê, “Ái chà, vừa rồi không phát hiện ra nha, Trang Nại Nại, cô đang có tin vui hả?”

Cô ta vừa dứt lời, Thạch Hạo Vũ liền nhìn trân trân vào bụng Trang Nại Nại, hai bàn tay rũ xuống bên người siết chặt lại.

Cô ấy còn có cả tin vui rồi?

Lúc học đại học, hắn ta theo đuổi cô ba năm, nhưng cô thì ngay cả tay cũng không cho hắn ta nắm lấy một lần, bây giờ lại mang thai với người đàn ông khác?

Thạch Hạo Vũ nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn Tư Chính Đình càng thêm độc ác. Hắn ta hôm nay tuyệt đối sẽ không tha cho cái tên trai lơ này!

Tất cả mọi người đều chỉ nghĩ đến thân phận tổng giám đốc chi nhánh Gia Hoa của ba Tiết Dung mà vô tình quên mất thái độ của quản lý Vương lúc nói chuyện với Tư Chính Đình.

Tạ Vũ Đồng liền nhảy dựng lên, “Mẹ nó chứ, Tiết Dung, sao cô lại nói như vậy được? Cô...”

“Đúng vậy.”

Tạ Vũ Đồng còn chưa dứt lời thì đã nghe Trang Nại Nại trả lời với nụ cười đầy hạnh phúc.

Tạ Vũ Đồng: “!!!”

Tạ Vũ Đồng khiếp sợ quay đầu lại nhìn chằm chằm về phía bụng cô. Nại Nại thật sự mang thai rồi?

Ặc...

Còn chưa tiêu hóa xong sự thật này, cô liền vọt đến bên cạnh Trang Nại Nại, “Nói vậy thì tớ sắp được làm mẹ nuôi rồi? Cậu giỏi quá đi!”

Tiết Dung: “...”

Mọi người trong phòng lập tức yên tĩnh, không ai nói gì, chỉ đứng nhìn Tư Chính Đình và Trang Nại Nại ngồi ở đó như ông bà hoàng.

Đợi khoảng nửa tiếng, chuông điện thoại của Tiết Dung vang lên. Cô ta nhìn màn hình thì liền sáng mắt lên, nhanh chóng tiếp máy, “Ba... Đúng, con đang ở Tường Hoa... Ba mau đến đây đi, chú Vương nói chút nấm Truffle trắng của con hết ba triệu! Còn nữa, ở đây có người đánh Hạo Vũ. Ba, ba dẫn mấy tên vệ sĩ đến... không dẫn vệ sĩ thì báo cảnh sát đi... Con mặc kệ, hôm nay con gái ba bị người ta ức hiếp, sỉ nhục, con nuốt không trôi cục tức này!”

Cúp điện thoại, cô ta liền vô cùng sung sướng nhìn về phía Trang Nại Nại.

Đợi lát nữa cho người đến bắt người đàn ông của Trang Nại Nại đi, cô còn không quỳ xuống cầu xin cô ta tha cho hắn sao?

Cô ta sẽ không tha! Cô ta muốn tra tấn Trang Nại Nại!

Nghĩ vậy, ánh mắt Tiết Dung hiện đầy vẻ ác độc và kích động.

Nghe thấy tiếng bước chân vang lên từ hành lang, Tiết Dung và Thạch Hạo Vũ liền nhìn về phía Tư Chính Đình cười xấu xa. Tiết Dung nói, “Trang Nại Nại, bây giờ mà cô quỳ xuống cầu xin thì tôi sẽ bỏ qua cho các người, thế nào?”

Thạch Hạo Vũ nghe vậy liền nói: “Không được! Anh không thể bị đánh vô lý như thế được!”

Tiết Dung quăng cho hắn ta một cái lườm, “Anh có tư cách gì mà nói như thế?”

Thạch Hạo Vũ nghe xong, nghĩ đến chuyện vừa rồi thì liền cúi gằm mặt.

Tiết Dung hừ lạnh, “Tốt nhất là hôm nay anh bớt lời đi. Chuyện hai chúng ta, về nhà tôi sẽ tính sổ với anh!”

Đúng lúc này, tiếng bước chân đã dừng lại ngoài cửa, Tiết Dung liền sung sướng đi ra gọi người: “Ba, ở đây nè, ba có mang đủ người không?”