Lúc Trang Nại Nại còn đang ngây người thì Tư Chính Đình đã ra ban công.
Bước chân của anh nhẹ nhàng hơn mọi khi, thậm chí khóe môi cũng cong lên.
Trang Nại Nại nhìn bộ dạng của anh, đột nhiên xoắn xuýt.
Cô là vợ của anh mà bây giờ anh lại công khai gọi điện cho người khác ngay trước mặt cô, hơn nữa nói chuyện mập mờ như vậy cũng được sao?
Trang Nại Nại ngồi trên ghế salon, ánh mắt của cô nhìn chằm chằm vào Tư Chính Đình. Xuyên qua cửa kính ban công thì cô vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng của Tư Chính Đình đang đứng bên ngoài, thế nhưng cụ thể là đang nói cái gì thì cô không nghe rõ, tuy nhiên ánh mắt cùng nụ cười dịu dàng của anh lại khiến cô cảm thấy đau xót.
Đồ lừa gạt!
Là ai nói nhiều năm qua, Tư Chính Đình vẫn thanh tâm quả dục, không có cô gái nào?
Vậy thì cái bộ dạng ấm áp vui thích kia là sao, ngay cả khi đối diện với Đinh Mộng Á thì anh cũng không thân thiết như vậy đâu.
Trang Nại Nại thấy khó chịu, cô rón ra rón rén bước từng bước một để di chuyển đến gần ban công.
Đúng lúc này, Tư Chính Đình đột nhiên quay phắt lại.
Trang Nại Nại sợ hết hồn hết vía, vội vàng dừng lại, sau đó thấy cách mình không xa có một ly trà thì lập tức bưng lên giả bộ uống.
Bộ dạng kia của Trang Nại Nại, khiến Tư Chính Đình cảm thấy nghẹn lời.
Cuối cùng, anh quyết định nghiêng đầu, tiếp tục gọi điện thoại.
Trang Nại Nại thở phào, cũng mon men đi theo.
Tư Chính Đình đang cùng người ở đầu bên kia nói chuyện phiếm, trong giọng nói có chút bất đắc dĩ: “Lần này về bao lâu?”
Trang Nại Nại mím môi, đột nhiên cảm thấy trong lòng mình càng đau đớn hơn. Rốt cuộc, đối phương là người phụ nữ như thế nào mà lại có thể khiến anh dịu dàng như vậy?
Trang Nại Nại cúi đầu nhìn chiếc ly trong tay mình rồi cười một cách khổ sở.
Dù cô biết rõ Tư Chính Đình không thích mình, nhưng vẫn hy vọng xa vời rằng sự dịu dàng của anh chỉ dành cho một mình cô, nhưng mà bây giờ...
Trên ban công, không biết người bên kia nói cái gì mà Tư Chính Đình bật cười: “Ừ, gần đây công ty có rất nhiều việc, em/anh cũng thiếu một trợ lý. TZ này, bộ phận thiết kế bây giờ bận lắm, chị/em quay về phụ trách cho thiết kế năm nay chứ?”
Trang Nại Nại kinh ngạc ngẩng đầu lên.
TZ?
Tư Chính Đình đang gọi điện với TZ?
Trong giới thiết kế thời trang thì TZ chính là một truyền kì.
Nghe đồn rằng TZ từng thiết kế ra một bộ áo cưới độc nhất vô nhị, hơn nữa người này cũng có thiên phú độc đáo trong từng mẫu thiết kế, người này rất ít khi thiết kế nhưng một khi đã bắt tay vào làm thì nó sẽ thành mẫu thiết kế dẫn đầu xu hướng, sẽ nhanh chóng thịnh hành toàn cầu.
Trang Nại Nại rất có hứng thú với thiết kế thời trang, vậy nên cô cực kì sùng bái TZ, nhưng mà ...
Không ngờ TZ lại là một người phụ nữ!
Trang Nại Nại không biết nên nói cái gì cho phải.
Người mà cô khâm phục duy nhất trong đời này lại trở thành tình địch của cô sao?
Hơn nữa ...
Một nhân vật như TZ lại đi so với một cô nàng chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học, chân ướt chân ráo bước vào xã hội như cô? Đúng là trò cười.
Hơn nữa nghe ý của Tư Chính Đình thì anh muốn để TZ vào Đế Hào phụ trách thiết kế bộ sưu tập chủ đạo trong năm nay.
Nhất thời Trang Nại Nại mím chặt miệng mình lại, cảm giác trong lòng khó mà nói ra được. Đột nhiên cô cảm thấy thế giới của cô và anh cách nhau rất xa. Cô ở Đế Hào chỉ có thể làm một nhân viên nho nhỏ, hoàn toàn không thể giúp gì cho Tư Chính Đình.
Nhưng đột nhiên, Trang Nại Nại lại cảm thấy ý chí chiến đấu của mình bay cao phấp phới, TZ có là nhà thiết kế nổi tiếng thì thế nào? Trang Nại Nại cô mới là vợ của Tư Chính Đình!