Trang Nại Nại bật cười ngồi xổm xuống nhéo khuôn mặt phúng phính của hai đứa con rồi bắt đầu tạo kiểu tóc. Tóc của cô không buộc lên hết lên mà để lại một phần làm rối buông lơi sau gáy, trên đầu có một búi tóc phồng, hình tượng này tạo cảm giác mơ mộng. Đoàn phù dâu đã tới đây từ đêm qua, sáng sớm hôm nay cũng bắt đầu trang điểm.
Đến chín giờ sáng, tất cả mọi người sửa soạn xong, ùn ùn đi khỏi phòng của Trang Nại Nại.
Bạn thân Lâm Hi Nhi, Tả Y Y, còn có bạn học thời cấp ba Hàn Lâm Lâm cũng tới, một đám con gái tụm lại, tíu tít nói không ngừng.
Lâm Hi Nhi nhìn Trang Nại Nại, cảm thán: “Nại Nại, váy cưới của cậu đẹp quá! Còn nhớ khi cậu vừa mới làm nhà thiết kế còn nói áo cưới của TZ chỉ có thể gặp không thể cầu, giờ thì nhìn đi, đời này sống không phí rồi! Không ngờ hôm nay cậu được mặc nó!” Cô đi xung quanh Trang Nại Nại, “Mau để tôi xem bộ váy cưới trị giá mấy triệu này đẹp cỡ nào.”
Lâm Hi Nhi đi vòng vòng rồi khoa trương nói: “Nại Nại, đến mình cũng bị cậu bẻ cong rồi!”
Trang Nại Nại đẩy Lâm Hi Nhi một cái, khinh bỉ nói: “Mình thấy hình như Trương Trác đi Lệ Giang hơi lâu nên cậu ở nhà một mình thấy cô đơn đúng không!!!”
Từ sau khi Lâm Hi Nhi mang thai, Trương Trác đi Lệ Giang công tác, Lâm Hi Nhi ở nhà mẹ chồng không quen nên dứt khoát khăn gói trở về Bắc Kinh. Sau đó sinh con ở Bắc Kinh, Trương Trác cũng nghỉ nửa tháng về chăm sóc vợ rồi lại đi, cũng đã ba bốn tháng rồi.
Trang Nại Nại vẫn không thích Trương Trác, cô cảm thấy anh ta không để ý đến gia đình, để vợ một mình ở với gia đình chồng khi chưa hề quen thuộc suốt quãng thời gian mang thai. Đồng thời, lúc Lâm Hi Nhi kiên quyết trở về Bắc Kinh sinh con thì anh ta còn nói cái gì mà kì cục, tính tình cực kì gia trưởng.
Ba mẹ chồng của Lâm Hi Nhi cũng không thích việc Lâm Hi Nhi sinh ở nhà mẹ đẻ, soi mói nhiều điều khiến cho dù ở xa nhưng hai bên vẫn còn gọi điện cãi cọ.
“Một tuần nữa Trương Trác sẽ về!” Lâm Hi Nhi nhướn mày khoe.
Hàn Lâm Lâm tương đối phóng khoáng, thấy Lâm Hi Nhi như vậy thì trêu chọc: “Nhìn cái bộ dáng xuân về của cô kìa, thế nào, chăn đơn gối chiếc mấy tháng rồi nên cô đơn hả?”
“Đúng vậy, từ sau khi sinh, hai chúng tôi còn chưa gì gì đó đâu đấy!”
Tả Y Y hừ lạnh một tiếng, cảm thấy nội dung cuộc nói chuyện này không phù hợp với thiếu nhi nên hơi đỏ mặt: “Không biết xấu hổ!”
Lâm Hi Nhi xua tay: “Tôi không nói chuyện với người chưa có chồng!”
Tả Y Y: “…”
Trang Nại Nại thấy bạn bè vây quanh đùa giỡn nhau thế này thì tâm tình rất tốt.
Tất cả mọi chuyện chuẩn bị xong xuôi, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng ồn ào.
Là Tư Chính Đình tới đón dâu!
Ánh mắt của Trang Nại Nại sáng rực lên, chạy đến cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Tư Chính Đình cùng một đoàn xe sang trọng đứng ngoài cửa, một đám phù rể hộ tống anh đi vào. Hôm nay anh vẫn mặc một bộ tây trang màu đen sang trọng, cà vạt màu đỏ, tư thế oai hùng phấn chấn.
Mỗi một bước đi của anh đều tỏa ra khí chất sang trọng, giữa một đám công tử tuấn mỹ vẫn tỏa sáng ngời ngời.