Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 554: Tiệc trà (2)

Đương nhiên Đậu Đậu cũng không hoàn toàn chỉ nhìn vào tiền. Điều quan trọng là hai vị phu nhân phía sau cùng với con gái của họ đều có ngoại hình… khụ… trời sinh đã xinh đẹp.

Tô Thính Tuyết da trắng xinh đẹp có ngực lại chân dài. Sản phẩm của Niệm Nô Kiều dùng lên người cô ta hiệu quả cũng không cao!

Còn Đổng Như Mộng, tuy rằng không có ngực nhưng cô ta cũng đã hơn hai mươi tuổi rồi, lúc này cho dù có tu bổ ngực cũng không có hiệu quả!

Tất nhiên rồi, có thể sinh ra cô con gái xinh đẹp như vậy, mẹ của họ có thể kém hơn đến đâu được nữa? Từng người một cũng chỉ kém Sở Ngọc Bình của hiện tại một chút xíu mà thôi.

Nhưng ba cặp mẹ con ở trước mặt thì lại không hề giống vậy. Vương phu nhân thân hình mập mạp, trên mặt còn có mụn rỗ, Vương Bối Bối thẳng thắn mà nói là béo phì cũng không quá đáng. Hai mẹ con nhà họ, vừa nhìn đã biết bình thường ăn quá thoải mái! Phải giảm béo, phải ăn kiêng!

Tôn phu nhân, Tôn Diểu Diểu thì lại vừa đen vừa gầy, trông hệt như cái que diêm vậy. Người mẹ hiện rõ nét già nua cần được trùng tu nhan sắc, con gái lại quá gầy guộc cần được làm trắng và nâng ngực.

Còn cả Lưu phu nhân và Lưu Sảnh Văn, cặp mẹ con nhà này không có vấn đề gì lớn lắm, chỉ là mẹ thì bớt màu, con thì tàn hương.

Nhưng vấn đề này cô nhất thời vẫn chưa nghĩ ra giải pháp, chỉ có thể thử điều tiết nội tiết trước. Có hiệu quả, nhưng hiệu quả cũng không nhiều.

Nghĩ đến đây, Đậu Đậu quyết định giải quyết vấn đề của ba cặp mẹ con này trước.

Cũng may trước khi Sở Ngọc Bình đến đón cô, cô đã kêu Lâm Phong lấy mấy bộ sản phẩm. Không những đủ, mà còn dư ra. Có điều cho dù có dư ra, cô cũng sẽ không để cho hai cặp mẹ con phía sau dùng.

Hạ quyết tâm, Đậu Đậu bắt đầu vờ ngớ ngẩn, không thể quá nóng vội với sản phẩm của mình, như vậy quá rớt giá. Phải vờ như không hiểu vờ vô tội, đợi bọn họ bắt đầu hỏi mới đúng chứ!

Đậu Đậu ngồi cạnh Sở Ngọc Bình yên vị ăn điểm tâm uống trà chiều, thi thoảng nghe thấy mấy vị phu nhân này nói về trang phục trang sức âm nhạc gì đó, rồi cũng quay ra cười nói vài câu.

Khi ở kiếp trước, cô không hề ít đến mấy nơi như thế này. Dù sao cũng là ngũ hành thiếu kim, tiền không tiêu cũng tự biến mất, cho nên có thể tiêu xài thì tiêu xài cho phóng khoáng, nếu không sẽ hời cho thập nhất sư huynh mua trang bị trong game thì phải làm sao?

Cho nên Đậu Đậu nói về những thứ này vẫn rất mạch lạc rõ ràng, không thể điểm ra chút sai xót nào.

Vương phu nhân hiện rõ là một người không biết an phận, thấy Đậu Đậu cũng coi như người trong ngành, bàn bạc những chuyện này với cô không kiếm được món hời nào, dứt khoát bắt đầu nói sang nhạc cụ, khoe khoang con gái mình biết chơi piano, chơi đàn tranh gì đó.

Đậu Đậu không tiếp lời, bởi vì ông già mất nết tuy rằng cũng bảo cô học những thứ này, nhưng cô lại không hề thích. Học nghệ thuật không giỏi thì không thể mang ra để khoe cái kém cỏi của mình được.

Hơn nữa Vương Bối Bối thực sự là một cô béo, được mẹ tâng bốc đã bắt đầu đứng ngồi không yên. Vì thế, nể mặt con gái bà ta rất thành thực, để bà ta khoe khoang một chút cũng không sao cả.

Có điều Đậu Đậu rất hoài nghi, Vương Bối Bối thực sự chơi piano cấp 8 được sao? Đôi bàn tay mũm mĩm của cô ta linh hoạt đến thế hả?

Đậu Đậu không lên tiếng, trực tiếp gây ra hậu quả là Vương phu nhân càng nói khoác càng thấy vui. Khoác lác con gái mình xong vẫn không đủ, còn khoác lác thêm một lượt tất cả mấy cô con gái đang ở đây, cuối cùng còn làm vẻ mặt hiếu kì hỏi Đậu Đậu biết loại nhạc cụ nào.

Đậu Đậu không nhịn nổi đào một cái hố, “Chị Bối Bối cái gì cũng biết ạ?”

Vương phu nhân tự hào, “Đương nhiên rồi!”

“Mẹ! Con làm gì biết hết! Mẹ còn tiếp tục nói như vậy thì con về đây!”

Vương phu nhân vội vàng nói, “Được, mẹ không nói, mẹ chỉ hiếu kì Đậu Đậu biết những gì thôi. Con khiêm tốn, mẹ không khoe khoang nữa là được chứ gì?”

Đậu Đậu không nhịn được phì cười. Cười xong thấy mọi người đều nhìn mình, ngay lập tức, “… Cháu biết nhảy.”

Vương phu nhân, “…”

Nhảy?

Với trọng tải của Bối Bối nhà bà ta, nhảy cái beep à mà nhảy!