Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1511: Anh nằm xuống cho em nhào vào một lần, chuyện này dễ thương lượng. (1)

Đại Vu Sư, “Được.”

“Dựa vào thứ này thôi là chứng minh được thật hả?”

Khó tin quá, chỉ một bàn tinh tượng đã có thể chứng minh được? Cô bảo y tìm chứng cứ là muốn y tra ra nhân chứng năm đó tham gia chuyện li miêu tráo thái tử cơ mà!

“Không tra được nhân chứng, nhưng ta vẫn có cái này nữa.”

“Cái gì?”

Đậu Đậu tò mò, Đại Vu Sư lại lấy viên đá đen sì sì giống như nghiên mực ra khỏi ống tay áo.

“… Nghiên mực? Thứ này có thể làm gì?”

“Đây là đá nghiệm thân, toàn bộ Ma Vực chỉ có ba viên. Một viên ở trong tay Ma quân, một viên ở trong tay Hòa Thân Vương. Viên còn lại nói là không rõ tung tích, thật ra là ở trong tay ta.”

“Nghiệm thế nào? Nhỏ máu nhận người thân à?”

“Đúng, nhỏ máu nhận người thân.”

“Được đấy được đấy, kết quả còn nhanh hơn xét nghiệm DNA.”

“Xét nghiệm DNA?”

“À… một loại kỹ thuật kiểm tra ở Nhân giới.”

Sau đó đề tài này đến đây là kết thúc, bởi vì đến Thánh nữ các rồi.

Đậu Đậu xuống xe, bế hai đứa bé, rốt cuộc vẫn chưa kịp hỏi lúc nào có dịp gì trọng đại.

Nhưng Đại Vu Sư nhìn ra cô đang nghĩ gì, khẽ mỉm cười, nói, “Ba ngày sau là sinh nhật của Hoa lão phu nhân.”

“Hoa lão phu nhân? Lão phu nhân của Hoa gia?”

“Ừ.”

“Vậy lúc đó đi.”

“Lúc nào?” Mạch Quỳnh Lâm đi qua đây, cười dịu dàng, kéo tay Đậu Đậu, “Đang nói chuyện gì thế?”

“Sinh nhật của Hoa lão phu nhân sẽ chuẩn bị lễ vật gì.”

“Sinh nhật của ngoại tổ mẫu à*, tỷ đã sai nha hoàn chuẩn bị cả tháng trước rồi. Muội chuẩn bị cái gì vậy?”

(*) Bà ngoại

Đậu Đậu, “… Ta vẫn chưa chuẩn bị, ta vừa mới biết chuyện này.”

“À, vậy muội phải nhanh lên một chút, nếu chuẩn bị vội vàng, sợ là sẽ không hợp tâm ý của bà đâu.”

Đậu Đậu thật sự mù mờ, không nhịn được bắt đầu nói liều nói thật, “Ngoại tổ mẫu của ngươi không phải là ngoại tổ mẫu của ta đúng không? Ta quan tâm có hợp tâm ý bà ta hay không làm gì? Có thể chuẩn bị đã là nể mặt lắm rồi!”

Nói xong cô bế Viên Viên Biển Biển đặt vào trong vòng tay, sải bước lên bậc thềm.

Để lại Mạch Quỳnh Lâm đần mặt ra!

Trước kia, không phải Mạch Phi khi đó rất muốn lấy lòng bà ngoại của cô ta sao?

Đậu Đậu bỗng dưng hắt xì một tiếng, mới vừa quay đầu lại, Mạch Quỳnh Lâm đã lập tức bày ra mặt mày mỉm cười, “Sao thế? Có phải là bị cảm lạnh rồi không? Mau đi nghỉ ngơi đi, muội mới từ nhân giới trở lại, sức khỏe không tốt.”

Đậu Đậu ha ha cười lạnh một tiếng, dụi mũi, quả quyết không nhìn Mạch Quỳnh Lâm nữa.

Ba ngày sau, bữa tiệc của Hoa lão phu nhân chính thức bắt đầu.

Trong ba ngày này, Đậu Đậu cứ có thời gian là lại nghiên cứu cuốn sổ nhỏ của cô, biết thiên phú của mình là hấp tinh đại pháp, lập tức như nhặt được bảo bối vội vàng đi thuyết phục Đại Vu Sư.

Đại Vu Sư nghe xong ngẩn ra, sau khi ngẩn ra đã hiểu ngay. Cô là thiên mệnh ma chủ, cô thức tỉnh thiên phú như vậy cũng là bình thường. Dựa vào tâm tư như vậy, Đại Vu Sư không chút do dự kiên quyết giơ tay ra.