Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1177: Không phải đạo sĩ bắt yêu? vậy là cái gì? (1)

Đường Lưu Ly thì ở Đế Đô, tin tà tin quỷ, cũng có tiền mời được đạo sĩ bắt yêu, nhưng cô ta đang trong bệnh viện tâm thần mà.

Ồ, chờ đã, còn có Tô Thính Tuyết nữa!

Nếu Đậu Đậu đoán không sai thì đây có lẽ là gây án tập thể.

Quả nhiên, cô vừa mới nghĩ như vậy, Tứ Bất Tượng đã nhảy ra khẳng định, “Đúng! Chính là Tô Thính Tuyết, có điều cô ta không phải bắt tay với Đường Lưu Ly, là cô ta đem suy nghĩ của Đường Lưu Ly biến thành hành động.”

Tiếp sau đó Lăng Đầu Thanh cũng bổ sung thêm, “Đúng! Người đại diện pháp luật của cửa hàng Tô Tử Phố đó chính là Tô Thính Tuyết.”

Đậu Đậu, “…”

Được lắm! Rất được!

Không ngờ con bé Tô Thính Tuyết đó, bình thường không có gì đặc biệt, mà đùng một cái lại khiến người khác kinh ngạc, nhanh như vậy mà đã biết dùng kỹ thuật của người khác để đấu lại họ rồi.

“Nếu như cô ta có thể bắt tay với đạo sĩ bắt yêu báo thù thì người đầu tiên cô ta nhắm tới không phải là tôi chứ?”

Tứ Bất Tượng nghe xong khóe miệng giật giật, “Cái này thì tôi không biết. Tôi chỉ có thể tính ra được Tô Thính Tuyết, những thứ đằng sau cô ta không rõ lắm, nhưng hình như cũng chẳng phải con đường chính đáng gì.”

Đậu Đậu, “…Vớ vẩn! Dĩ nhiên không phải chính đáng rồi! Đạo sĩ bắt yêu chân chính không phải là nên cố gắng bắt yêu sao, làm gì có thời gian chạy đi giúp người phàm cạnh tranh thương mại!”

Đậu Đậu nói như vậy, Lăng Đầu Thanh liền muốn nói gì đó.

Cái gì gọi là đạo sĩ bắt yêu chân chính sẽ không giúp người phàm thực hiện cạnh tranh thương mại? Chính cô không phải cũng không chăm chỉ tu luyện đi mở một cửa hàng mỹ phẩm lừa gạt người dân vô tội đó sao? Nếu nhắc tới đạo sĩ bắt yêu không chân chính, cô xếp thứ nhất không ai xếp thứ hai đâu ok!

Có điều những câu này gã chỉ dám nghĩ trong lòng mà thôi, ngoài mặt vẫn phải làm bộ mặt ta đây rất trung thành, “Đúng! Vừa nhìn đã biết là không phải thứ đạo sĩ bắt yêu chân chính rồi!”

Đậu Đậu quyết tâm nhất định sẽ phải gặp được cái tên đạo sĩ bắt yêu chó chết này, ngắt điện thoại, thay quần áo trong vòng một nốt nhạc.

Yêu Nghiệt nhìn chằm chằm điện thoại một lúc, lắc đầu bất lực.

“Thật ra cũng có khả năng không phải đạo sĩ bắt yêu.”

Bàn tay đang xỏ quai dép Đậu Đậu dừng lại, “Không phải đạo sĩ bắt yêu? Vậy thì là gì?”

“Trong quá trình tu đạo, đạo sĩ bắt yêu không khống chế được tâm ma sẽ bị rơi vào ma đạo. Sau khi rơi vào ma đạo chỉ có hai kết quả, một là điên dại, hai là thành ma. Sau khi điên dại cơ bản là sẽ bị tàn phế, còn đạo sĩ bắt yêu mà thành ma lại có thể ngao du ở hai thế giới người và ma, có thể dùng đạo pháp, cũng có thể dùng ma lực.”

“Vì thế những đạo sĩ bắt yêu như vậy thoát khỏi sự kiểm soát của số mệnh nên Tứ Bất Tượng không bói ra được?”

Yêu Nghiệt gật gật đầu, “Ừ… còn có một khả năng nữa.”

“…Là gì?”

“Khế nhân.”

“Hả?”

“Có một số người tu đạo tư chất kém, vì để có thể sống mãi mãi nên sẽ chọn cách hòa hợp với ma. Sau khi kí khế ước sẽ làm việc cho Ma tộc, đồng thời sẽ nhận được sự bảo hộ của Ma tộc.”

“Anh thấy đây là trường hợp nào?”

“Nếu như là kiểu thứ nhất thì tình hình không mấy phức tạp, giết là xong. Nếu là kiểu thứ hai thì…”

Đậu Đậu trong lòng thấy sốt ruột, “Sao hả?”

“Khế nhân sớm đã kết thúc sinh mệnh ở giây phút kí khế ước đó rồi. Thứ duy trì sinh mệnh của chúng chính là năng lực của chủ nhân khế nhân. Chỉ cần chủ nhân của chúng muốn chúng sống thì chúng sẽ có thể có được sinh mệnh vĩnh cửu, cũng có thể nói là có năng lực vĩnh cửu.”

Yêu Nghiệt nói xong mấy điều này, chau mày, nhìn sâu vào mắt Đậu Đậu, “Vợ à, nếu như là loại thứ hai, vậy thì bọn chúng có khả năng là nhằm tới em.”

Lần này thì Đậu Đậu không thể hiểu được, “Nhằm vào em? Hình như em không đắc tội… Hình như bà ấy từng nói… em có kẻ thù.”

“Bà ấy?”

“…Mẹ em, là người trong mơ đó.”

Đầu óc Đậu Đậu hỗn loạn, trong lòng nghĩ, nếu như thật sự là khế nhân của Ma tộc, vậy lần này cô xong rồi!