Ngày hôm sau, Amy nhận được tin nhắn của Chu đại tổng tài, chỉ có mấy chữ....
[Ký hợp đồng với Hàn Sóc
“Ngoài miệng thì nói là đừng, nhưng mà cơ thể, à không, hành vi lại vô cùng thành thực.” Amy cất điện thoại đi, khóe môi cong lên. Đến công ty báo cáo trước, rồi đến phòng thể hình và phòng thu âm một vòng,1không có vấn đề gì.
Amy: “Lộ Lộ, hợp đồng tôi bảo cô chuẩn bị đã xong chưa?” “Em làm xong rồi ạ, chị xem thử xem còn có vấn đề gì không.”
“Cấp C?”
“Có vấn đề gì ạ? Người mới đều chỉ có chế độ đãi ngộ như vậy mà?”
Hợp đồng ký kết được chia thành ba cấp A, B, C, thu nhập từ cao đến thấp.8Thông thường người mới vào chỉ được cấp C. Các tiểu hoa đán đang nối có thể được hưởng cấp B. Chỉ có nhân vật lớn thực sự mới được ký hợp đồng cấp A.
Còn có một loại là cấp S, hiện nay Điện ảnh Thế Kỷ vẫn chưa xuất hiện.
Nghe nói, Tinh Huy cũng chỉ có Dạ Cô Tinh và An Diệu mới có được2vinh dự này. Amy: “Đổi thành cấp B.”
Lộ Lộ: “Đây lại là bông hoa nhỏ mới nổi khai quật được ở đây ra vậy? Hàn... Sóc? Tên nghe cũng hơi quen... nhưng cũng không phải là nhân vật đang nổi chứ?”
Amy: “Sẽ nối nhanh thôi.” Lộ Lộ: “Chị đợi một chút, máy tính còn chưa tắt, để em làm lại ngay đây, cấp B đúng không4chị?” Nói xong, bắt đầu thao tác thuần thục. Amy nghĩ ngợi, “Làm luôn cho tôi một bản cấp A luôn đi.” “Không phải chứ? Chị đào đâu ra được nhân vật lớn cấp ảnh hậu cơ à?”
“Tôi mang theo để dự phòng thôi, cô làm nhanh lên.”
“Chị đừng giục, năm phút là xong.” Amy cầm ba bản hợp đồng mới ra lò, chạy thẳng đến hầm để xe.
Tinh...
Cửa thang máy mở ra, Amy đi vào, vừa ngẩng đầu lên đã chạm mặt Trương Hướng Dương.
“Hi, cô ra ngoài à?” Người đàn ông chào hỏi trước. Amy gật đầu: “Có chút chuyện. Đúng rồi, hôm qua Chu Tổng gọi anh đến văn phòng, có tiền tiết lộ một chút cho tôi biết nội dung được không?” Cô ta cũng chỉ mang tâm lý thử xem sao, nhân tiện gặp thì hỏi đại mà thôi.
Nếu như liên quan đến cơ mật của công ty, Trương Hướng Dương có nguyên tắc của mình. Nếu như không có gì quan trọng, anh ta sẽ không ngại ngần chia sẻ. “Thì ra lúc trước cô đang ở văn phòng.”
“Sao vậy?” Amy nhíu mày. “Chẳng trách sắc mặt Chu Tổng lại khó chịu như vậy.”
Amy: “...”
Người đàn ông nhún vai, “Đừng để ý, tôi đùa thôi mà. Thực ra cũng không có chuyện gì quan trọng cả, chỉ hỏi một số vấn đề liên quan đến truyền thông tương đối chuyên nghiệp thôi.”
“Truyền thông?”
“Ừ, đặc biệt là nguy cơ truyền thông.” Mắt Amy tối đi: “Liên quan đến phương diện nào?”
“Vấn đề hình tượng nghệ sĩ, chiến lược tẩy trắng, làm lại tính cách, vân vân... Cô hỏi cái này làm gì?” Amy cong môi, “Không, tôi chỉ hỏi đại thôi. Tôi đi trước đây.”
“Bye.” Trên đường lái xe đến khách sạn, Amy vừa nhìn đường, vừa sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu. Đã từng đến một lần, lần thứ hai đương nhiên sẽ quen thuộc hơn.
Giơ tay lên, gõ cửa.
“Ai đó?!”
Cửa vừa được mở ra, Amy cong môi nở nụ cười tiêu chuẩn vừa phải.
Hàn Sóc trợn trắng mắt, không có ý định mời cô ta vào trong phòng, “Sao lại là cô nữa?” “Tôi đã xem bộ Hoa sơn trào rồi, cô rất xuất sắc. Nếu cô không ngại, chúng ta có thể trò chuyện một lát.”
“Xin lỗi, tôi ngại lắm, sợ, không mời cô vào trong được rồi.” Amy vẫn cười, “Vậy chúng ta đến quán cà phê đối diện ngồi một lát được chứ?” “Không cần thiết.”
“Cô Hàn, nói chuyện đừng quá tuyệt tình, giống như làm người đừng quá cố chấp.”
Hàn Sóc nhướng mày, cong môi nở một nụ cười, không hề có chút lo lắng nào, thậm chí còn hơi lơ đễnh, “Xem ra, cô đã biết tôi là ai rồi. Thế mà vẫn còn dám tới đây?”
“Điều này đã nói lên thành ý của tôi, không phải vậy sao?”
“Được lắm, nói chuyện thì nói chuyện.” Amy cất bước, động tác như định vào bên trong. Hàn Sóc giữ tay nắm cửa, chỉ để lại một khe hở rất hẹp, “Đi đến quán cà phê nói chuyện, phiền cô đợi tôi mười lăm phút.” Cửa một lần nữa lại được mở ra, Hàn Sóc mặc đồ thể thao, đầu đội mũ lưỡi trai, đã bớt đi vẻ quyến rũ khi trước, thêm vào đó là sự mạnh mẽ sảng khoái.
“Được rồi, đi thôi.”
Quán cà phê.
Amy: “Một cốc Blue Mountain.”
Hàn Sóc: “Latte, thêm sữa thêm đường.” Trong lúc chờ đợi, hai người không ai lên tiếng. “... Đủ đồ rồi, xin mời hai cô.” Amy nói thẳng, “Thế Kỷ muốn ký hợp đồng với cô.”
Hàn Sóc không nhanh không chậm uống một ngụm cà phê, đặt cốc xuống, dựa ra sau, dáng vẻ lười biếng.
Ánh mắt Amy nhìn cô càng thêm nóng bỏng, giống như nhìn một đồng vàng, chỉ muốn lập tức nhét ngay nó vào trong túi áo. Có những người phụ nữ, sinh ra vốn đã là một bức họa.
“Ký hợp đồng với tôi?” Khẽ cười hỏi ngược lại, ung dung hờ hững, “Ý của cô, hay là ý của ông chủ các cô.” “Chuyện này có quan trọng không?” “Không quan trọng, bởi vì tôi không có ý định sẽ ký, chỉ đơn giản là tò mò thôi.” Ý cười trong mắt Amy dần sâu hơn, “Cô Hàn và Chu Tổng có lẽ được tính là chỗ quen biết cũ.” “Cho nên là anh ta bảo cô tới đây sao?”
“Đương nhiên, bản thân tôi cũng đã nhìn thấy được thực lực của cô Hàn. Tôi tin rằng dưới sự bao bọc của Thế Kỷ sẽ khiến cô đi được xa hơn nữa trên con đường này, không ngại...”
“Xin cô quay về nói lại với Chu Dịch” Hàn Sóc đứng lên, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống ánh lên một luồng lạnh lẽo như muốn nhìn xuyên thấu người khác, “Tốt nhất là hãy từ bỏ ý định này đi, tôi vĩnh viễn sẽ không bao giờ kiếm tiền cho anh ta đâu. Đương nhiên, nếu như anh ta còn muốn giở trò cũ ra thì cứ việc, Hàn Sóc tôi không sợ!”
Nói xong, đặt từ một trăm xuống, “Cà phê tôi mời cô.”
Xoay người rời đi.
Amy nhìn theo bóng lưng người phụ nữ đi xa dần, ngây người ra. Cứ thế... đi luôn ư? Những lời nói cô ta đã chuẩn bị vẫn còn chưa nói, hợp đồng cũng chưa mang ra mà!