Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 692: Khụ khụ đến ngày dâu

“Hỏng chuyện rồi à?” Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói trầm thấp.

“Tôi, tôi...”

“Không cần giải thích, Tề Tiểu Tô rất thông minh?”

Hỏi như vậy, cho thấy hắn đã biết hết toàn bộ quá trình xảy ra trước đó, nếu không phải Tề Tiểu Tô phá đám, mọi chuyện cũng không bị phá hỏng. Hạ Trân Anh thấp giọng vâng một tiếng, có chút không cam tâm.

Bảo cô ta thừa nhận Tề Tiểu Tô thông minh, tâm trạng thật sự rất khó chịu.

Cô ta lại không kìm được liếc nhìn ra bên ngoài, ở góc độ này, vừa khéo nhìn thấy một tay của Vệ Thường Khuynh đang tiến sâu vào bên dưới vạt áo của Tề Tiểu Tô, mò lên ngực cô. Động tác cuồng nhiệt, tư thế ám muội như thế.

Cô ta chỉ cảm thấy cả người mềm nhũn, suýt chút nữa không giữ chặt được chiếc điện thoại trên tay.

Anh ấy... Anh ấy dám cả gan làm loạn! Trong khu vườn này lại dám mãnh liệt như thế.

“Từ từ mà làm, tôi không vội. Nhưng, đừng để tôi phát hiện ra cô không dốc hết sức, tôi đã từng nói rồi, tên Vệ Thường Khuynh, dựa vào cô vẫn không đủ trình để quyến rũ hắn, cô đừng vì chút tâm tư này của mình làm hỏng chuyện lớn của tôi.”

Giọng nói trong điện thoại trầm thấp một lần nữa khiến cô ta cảm thấy khiếp sợ.

“Vâng, tôi biết rồi.”

Cúp máy, Hạ Trân Anh cắn chặt môi dưới, lại nhìn ra bên ngoài, nhưng chính vào lúc này, một viên đá được ném đến, sức lực không hề nhỏ, vừa vặn xuyên qua khe hở, bắn trúng vào mắt phải của cô ta.

Hạ Trân Anh bị đau suýt chút nữa thì hét lên.

Đau quá!

Nhưng cô ta cũng không dám ở lâu, một tay che mắt, vội vã đi ra ngoài.

Vốn dĩ mượn cớ đi vệ sinh, nhưng lúc cô ta bước đến trước cửa nhà vệ sinh, lại phát hiện Lợi Nam đúng lúc từ bên trong đi ra.

“Ơ, Hạ đại tiểu thư đây nhìn cái gì đó không nên nhìn, nên bị đau mắt hột hay sao thế?” Lợi Nam vừa thấy một tay cô ta bịt kín mắt phải, không kìm được liền lên tiếng châm chọc.

“Lợi thiếu, tôi khuyên anh bớt lo chuyện bao đồng đi!”

Hạ Trân Anh ra sức đẩy anh ta ra, bước vào nhà vệ sinh, đùng một tiếng đóng cửa lại.

Lợi Nam nhún nhún vai, ha ha, không biết ai mới cần bớt lo chuyện bao đồng, thế này không phải là gặp báo ứng rồi đấy sao? Ai ra tay vậy nhỉ?

Sân sau, nhân lúc Vệ Thường Khuynh ra tay, cuối cùng Tề Tiểu Tô cũng có thể đẩy anh ra một chút, vừa hít sâu một hơi, vừa dùng đôi mắt ngân ngấn nước trợn mắt nhìn anh.

“Sau này anh muốn biểu diễn, đi mà tìm người khác diễn với anh!”

Thật quá đáng, còn bị người khác nhìn thấy nữa, có cần mặt mũi nữa không chứ! Có cần nữa không hả!

Nhưng, không thể không nói, hành động anh không chút nương tình trực tiếp dùng đá ném trúng vào đối phương, biến thái như thế lại khiến cô rất thích. Ừm, dù gì cũng là người mà anh an ủi bảo phải nhớ uống nhiều nước ấm mà!

“Nếu anh thật sự hôn người phụ nữ khác, chắc em sẽ giết anh mất.” Vệ Thường Khuynh phủi phủi tay, sau đó bước đến véo mặt cô: “Khẩu thị tâm phi.”

“Ai mà giết được anh chứ, em không có bản lĩnh lớn như vậy, thế nên anh cứ đi đi.”

“Thật sao? Vậy anh đi đây?” Vệ Thường Khuynh không chịu nổi cô nói những lời không quan tâm đến anh như thế.

Bảo anh đi tìm cô gái khác, còn hôn người khác như vậy, ôm người khác như vậy, sờ mó người khác như vậy sao? Mấy câu này cho dù chỉ nói thế thôi, nhưng anh vẫn cảm thấy trong lòng nghẹn lại.

Thế nên ngữ khí của anh cũng có chút lạnh lùng hơn.

Tề Tiểu Tô cắn chặt môi, ra sức đẩy anh một cái: “Anh dám đi!”

Chỉ ba chữ thế thôi, cộng thêm nhìn thấy đôi môi bị chính bản thân cô cắn đến sưng lên vừa rồi, trái tim anh liền lập tức mềm nhũn ra. Anh ôm cô vào lòng, xoa xoa lưng cô nói: “Có ngốc không cơ chứ? Sao anh có thể đi được. Đừng giận nữa, nói cho anh nghe, em giận dỗi lâu như vậy, rốt cuộc là vì chuyện gì?”

Trong lòng Tề Tiểu Tô có chút chua xót: “Anh nói đi, tại sao? Hôm qua chẳng phải anh chỉ đến trường quân đội làm Giáo quan một ngày thôi sao, có gì phải giữ bí mật chứ? Hơn nữa còn phải qua đêm nữa?”

Vệ Thường Khuynh cúi đầu nhìn cô, có chút dở khóc dở cười: “Chính là vì chuyện này sao? Hôm qua ban ngày đúng là anh đi làm Giáo quan thật, nhưng buổi tối và sáng nay thì không phải.”

Tối qua và hôm nay quả thật có nhiệm vụ, chẳng qua đó là nhiệm vụ cá nhân, tạm thời anh không muốn nói với cô mà thôi.

Tề Tiểu Tô cắn răng: “Không phải vì anh đến mấy chỗ mua vui, sau đó trên người có mùi nước hoa, thế nên vừa về nhà liền chui vào phòng tắm tắm rửa thay quần áo luôn sao?”

Nói ra như vậy, cô đột nhiên cảm thấy bản thân thật sự vì giận dỗi mà trở nên già mồm rồi, không ngờ cô cũng có lúc ghen tuông như vậy!

Thật khinh thường bản thân quá.

Nhưng không nói ra lại cảm thấy trong lòng bứt rứt khó chịu.

Vệ Thường Khuynh nghe cô nói như vậy liền nhớ ra, trước đây mỗi khi anh về nhà việc trước tiên chính là hôn cô, sau đó hôm nay trở về, đúng là anh đã vào phòng tắm trước.

Đột nhiên anh có chút buồn cười.

“Vợ à, nhiệm vụ tối hôm qua của anh, trên người bị dính bẩn, còn bị chất lỏng đổ từ trên đầu xuống nữa, trên người rất bẩn, không đi tắm rửa trước, không lẽ làm em cũng dính bẩn luôn à?” Anh giơ tay véo véo má của cô: “Chỉ vì anh không hôn em thôi hả?”

Ơ...

Tề Tiểu Tô nghẹn lời. Sao cô không nghĩ ra khả năng này chứ?

Nhất định là do cô sắp đến ngày dâu rồi, thế nên IQ giảm sút, không được sao?

Hệ thống Tiểu Nhất: “Đến ngày dâu sẽ ảnh hưởng IQ?”

Tề Tiểu Tô: “...” Đm, sao nó lại biết cô đang nghĩ gì chứ! Cô nói ảnh hưởng là ảnh hưởng, không được sao?

“Bây giờ hôn thêm vài cái để bù lại, có được không?” Vệ Thường Khuynh nâng gương mặt cô lên, dáng vẻ như sắp hôn cô, Tề Tiểu Tô lập tức ngăn anh lại, trừng mắt nhìn anh.

“Anh còn tùy tiện đưa người ta đến phòng y tế, còn quan tâm bảo người ta phải uống nhiều nước ấm!”

Dù sao cũng đã mất mặt rồi, thì cứ để mất hết một thể luôn!

Vệ Thường Khuynh ngơ ngác một lúc, sau đó bật cười thành tiếng, càng nghĩ càng cảm thấy buồn cười, cuối cùng là cười phá lên đầy vẻ hớn hở.

“Ha ha ha, cô bé ngốc này.” Anh không kiềm chế được gập ngón trỏ lại, búng một cái lên trán cô, không nhẹ chút nào.

Chỉ vì chuyện này lại khiến anh khó chịu lâu như vậy? Cô vốn dĩ không như thế. Thật buồn cười.

“Em cho rằng Thiếu soái nhà em là gã ngốc sao? Vì một cô gái không quen không biết, chỉ vì cô ta đến ngày, lại quan tâm cô ta, bảo cô ta uống nhiều nước ấm sao? Em xem anh là kiểu đàn ông ấm áp ở thời đại này của em sao?” Có một câu mà anh không nói ra là, em xem anh là gã đần độn hay sao mà gặp ai cũng ấm áp?

Xem anh là mặt trời nhỏ hả?

Thế này là không tin tưởng anh đến mức nào chứ.

Tề Tiểu Tô thật sự bị cái búng này của anh làm đau, cô giơ tay che trán lại, trừng mắt nhìn anh.

“Nghĩ thử xem, có phải cả ngày đặc biệt của em anh cũng không bảo em uống nhiều nước ấm không?” Anh ôm lấy đôi vai cô, giải thích nói: “Hôm đó cùng lúc có mười một nữ sinh nói không được khỏe, chóng mặt, nên anh mới đi cùng đến phòng y tế, ai giả vờ sẽ phải chạy thêm ba vòng tám trăm mét. Đúng lúc bác sĩ ở đó nói có một vài nữ sinh thật sự là, khụ khụ, tình huống đặc biệt, anh nhớ đến em, nên muốn sẵn tiện hỏi thử, các cô gái ở tình huống đặc biệt thì nên chăm sóc thế nào, có phải cần uống nhiều nước ấm không.”

Không phải cô cũng sắp đến ngày rồi sao.

Ừm, thế nên anh đã hỏi câu này, những nữ sinh ở đó lúc ấy cho rằng anh đang quan tâm họ, anh chỉ sờ sờ mũi cũng lười giải thích, ai ngờ Hạ Trân Anh lại đem chuyện này xuyên tạc thành như vậy chứ.

Tề Tiểu Tô sau khi nghe hết chân tướng liền đỏ mặt.

Cùng lúc có mười một nữ sinh không được khỏe!

Có thể thấy lúc đó anh huấn luyện nghiêm khắc đến mức nào! Còn không thương hoa tiếc ngọc, nhất quyết đi cùng đến phòng y tế xem là ai đã giả vờ nữa chứ!

Khụ khụ, đồ Giáo quan ma quỷ!

Hơn nữa, ở trước mặt nhiều người như vậy lại hỏi phụ nữ đến ngày dâu phải chăm sóc như thế nào, đây không phải càng khiến Hạ Trân Anh đang đến ngày dâu càng hiểu lầm hơn sao.