Bữa tiệc bắt đầu, trước tiên là nhà sản xuất phim, đạo diễn, diễn viên chính cùng những thành viên đóng vai trò chủ chốt của đoàn làm phim lên phát biểu.
Khi tất cả mọi người đã phát biểu xong thì MC đi lên sân khấu một lần nữa: "Hôm nay có một quý ngài muốn mượn sân khấu này của chúng ta mà thổ lộ mấy câu, mong mọi người hoan nghênh!"
"WOAAA..."
Nhận thức được đây là Tô Diễn chuẩn bị cầu hôn, tất cả mọi người đêu hoan hô, thét chói tai, các phóng viên cũng bắt đầu tác nghiệp, mọi người cũng cầm di động chuẩn bị quay chụp lại, bầu không khí nóng đến cực điểm.
Cách bên trái Ninh Tịch không xa, Ninh Tuyết Lạc kích động nhìn người đàn ông kia đang chậm rãi đi lên sâu khấu, sau đó tỉnh bơ liếc về phía Ninh Tịch nở một nụ cười giễu cợt.
Hôm nay Tô Diễn mặc một bộ âu phục màu trắng, Ninh Tuyết Lạc cũng mặc một cái váy đuôi cá màu trắng, nhìn như có vẻ họ đang mặc đồ đôi, trông càng xứng.
Tô Diễn cầm micro lên, hơi xấu hổ nói: "Khụ, xin lỗi tôi có chút hồi hộp, để tôi bình tĩnh lại đã."
Hội trường vang lên tiếng cười khẽ, mọi người kiên nhẫn chờ đợi.
Im lặng ba giây, Tô Diễn đưa mắt nhìn về phía Ninh Tuyết Lạc, rồi dùng thanh âm ấm áp như gió xuân chậm rãi nói:
"Tuyết Lạc, lần đầu anh gặp em là vào năm năm trước tại vườn hoa nhà em. Lúc đó em mặc một chiếc váy màu trắng đẹp đến nỗi anh ngỡ mình gặp được một thiên thần. Cái khoảnh khắc trông thấy em, anh đã yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên. Lần sau gặp lại thì em lại mặc bộ đồng phục học sinh gọi anh một tiếng anh Diễn, ngay lúc ấy anh đã muốn cùng em chung sống cả một đời này. Trong năm năm, từ lúc mới gặp nhau rồi quen biết, rồi đến thấu hiểu nhau, chúng ta đã cùng trải qua những niềm vui, nước mắt, hạnh phúc và cả thất bại. May mắn làm sao em và anh, chúng ta vẫn còn bên nhau..."
Con gái khó chống cự nhất chính là những cảnh tượng thế này, không ít các cô gái nghe mà nước mắt lưng tròng. Tiểu Đào dù không thích Ninh Tuyết Lạc nhưng nghe Tô Diễn tỏ tình thì cô bé vẫn rất cảm động.
Nhưng Tiểu Đào lại đột nhiên phát hiện biểu cảm của Ninh Tịch có chút không đúng...
"Tịch... chị Tịch... chị sao thế? Chị không sao chứ? Sắc mặt tệ quá... có phải khó chịu chỗ nào không?"
Ninh Tịch nhéo mi tâm một cái: "Chị không sao?"
Hừ, khá khen cho câu yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, muốn chung sống một đời.
Lúc gã gặp Ninh Tuyết Lạc thì vẫn chưa chia tay với cô đâu. Thế mà có thể yêu ngay từ cái nhìn đầu, muốn chung sống cả đời với một người đàn bà khác...
Nước mắt? Thất bại?
Xem ra cô chính là nước mắt với thất bại của bọn họ, là tảng đá chặn con đường tình yêu chân chính đó đây...
Lúc này Tô Diễn đang cầm một chiếc nhẫn kim cương thật lớn rồi quỳ một chân xuống: "Tuyết Lạc, gả cho anh đi, hãy để anh chăm sóc cho em cả cuộc đời còn lại, được không?"
"Đồng ý điiii..."
"Đồng ý điiii..."
"Tuyết Lạc! Mau đồng ý điiii..."
...
Tất cả mọi người trong hội trường đều kêu gào ủng hộ Tô Diễn.
Ninh Tuyết Lạc che miệng khóc không thành tiếng.
Mọi người tránh ra thành một con đường, Ninh Tuyết Lạc bước từng bước đi về phía Tô Diễn trên sân khấu. Trong ánh mắt khẩn trương của gã ta mà chậm rãi gật đầu một cái: "Em đồng ý."
"Woa!!! Hôn nhau đi! Hôn nhau đi!"
"Hôn đi! Hôn đi!!!"
...
Trong tiếng hoan hô của mọi người, Ninh Tuyết Lạc dùng ánh mắt như thể từ trên cao nhìn xuống hướng về Ninh Tịch đang chìm nghỉm trong đám người, trên mặt cô ta là hào quang của kẻ thắng cuộc.
Ninh Tịch, mày thấy không? Người đàn ông mà mày yêu nhất đã hoàn toàn thuộc về tao!
Mà lúc này trên mặt Ninh Tịch chẳng có nửa điểm biểu tình, càng không có cái gọi là đau buồn. Cách mà Ninh Tuyết Lạc thường dùng nhất là đem những thứ cô quan tâm nhất ra để kích thích cô.
Nhưng bây giờ, những cái mà Ninh Tuyết Lạc có thể lấy ra thì trong mắt Ninh Tịch từ lâu đã chẳng đáng giá một đồng.
Trên sân khấu, một đôi tuấn nam mỹ nữ được ông trời tác hợp đang hôn nhau say đắm, dưới sân khấu những ánh đèn loang loáng thay phiên nhau chớp lên. Bởi vì có nhiều người live stream nên trên mạng cũng sắp bùng nổ...
Không ngoài suy đoán của mọi người, một thời gian dài sau này đầu đề trên báo xem chừng đều là màn cầu hôn thế kỷ này của Ninh Tuyết Lạc.
Màn cầu hôn trịnh trọng này khép lại, bữa tiệc mới chính thức bắt đầu...