Ninh Tịch bất đắc dĩ lắc đầu, phong cách làm việc của Từ Thao đúng thiệt là... quá âm hiểm.
"Ninh Tịch, sao em lại được chọn thế? Hay là Giles chỉ định!" Từ Thao vẫy đuôi tít thò lò chạy theo hỏi không ngừng miệng.
Hết cách, Ninh Tịch chỉ có thể đem quá trình nói cặn kẽ lại cho Từ Thao, anh ta chăm chú nghe đến nỗi chớp mắt cũng không dám chớp.
...
Rời khỏi câu lạc bộ tư nhân, Ninh Tịch về thẳng thị trấn Lộc.
Sau khi tán gẫu với Giles hồi lâu thì Ninh Tịch cũng đã hiểu tại sao buổi casting của Sát Thủ lần này lại tổ chức trong nước. Căn cứ theo những gì Giles nói thì con gái Caroline của ông ta rất thích Trung Quốc nên sẽ có một phần của bộ phim được quay tại Trung Quốc.
Tất nhiên là chờ sau khi Sát Thủ bắt đầu bước vào quá trình quay chụp, ngoài những cảnh quay trong nước thì Ninh Tịch cũng cần theo chân đoàn làm phim qua các nước khác để phục vụ quá trình quay.
"Sao rồi, có thuận lợi không?" Lục Đình Kiêu hỏi.
Bộ phim Sát Thủ này cũng từng gây náo động một thời, Lục Đình Kiêu cũng đã từng xem qua, cũng biết Ninh Tịch thích bộ phim này đến cỡ nào. Thậm chí chỉ vì một vai phụ xuất hiện vài giây mà cô còn nghiên cứu cái kịch bản này rất lâu.
"Hức hức hức, anh iu à... chẳng suôn sẻ gì cả, yêm đi thử vai mà người ta không chọn yêm!" Ninh Tịch khóc tức tưởi nhào tới cầu vuốt ve, cầu an ủi.
Lục Đình Kiêu thấy cô như vậy thì đương nhiên là đau lòng nên vội vàng an ủi bà xã mình.
Cơ mà, vừa mới dứt lời đã thấy cô ngẩng đầu lên nhìn anh y như một con hồ ly, trong đôi mắt kia làm gì có chút xíu đau lòng nào: "Hì hì hì, mặc dù em không được chọn vào nhân vật đó, nhưng mà... bọn họ để em diễn nhân vật chính đó nha..."
"..."
Nghe Ninh Tịch nói vậy thì đến cả Lục Đình Kiêu cũng kinh ngạc. Anh cứ tưởng là cô đi thử vai không được, chứ hoàn toàn không ngờ lại giành được vai nữ chính luôn. Ở Hollywood thì địa vị của người Trung Quốc rất thấp, ai ai cũng biết, chỉ một vai phụ thôi đã khó có được chứ đừng nói tới vai chính.
"Anh yêu này! Anh biết không, hôm nay thần tượng của em đã đích thân gặp em đó!" Ninh Tịch hưng phấn nói.
"Giles?" Lục Đình Kiêu nói.
"Sao anh biết!" Ninh Tịch bĩu môi, cô còn đang định khoe khoang với Lục Đình Kiêu một hồi mà.
"Trừ Giles ra thì có ai có thể khiến em hưng phấn như vậy." Lục Đình Kiêu cưng chiều nói, anh thích nhất là bộ dáng tỏa sáng của cô khi nói tới chuyện công việc.
"Ngài Giles vừa lịch sự vừa thân thiện, chẳng giống trong tưởng tượng của em chút nào cả! Cứ như một người ông nội hiền từ ý!"
"Hơn nữa anh có biết không? Vai chính hồi trước lại chính là con gái của ngài Giles đó, cơ mà đáng tiếc là cô ấy đã qua đời rồi..." Ninh Tịch vô cùng thương tiếc nói, đồng thời cô cũng càng thêm quyết tâm phải diễn bộ phim này cho thật tốt.
"Anh yêu, bộ phim này em nhất định phải diễn sao cho hoàn hảo nhất có thể."
"Là vợ thì tất nhiên là có thể rồi!" Lục Đình Kiêu vừa nói vừa không biết nghĩ tới cái gì mà trong mắt âm thầm thoáng qua một tia sáng không rõ nghĩa.
...
Hiệu suất của đoàn làm phim Sát Thủ cực kỳ cao, rất nhanh đã có thông báo Ninh Tịch đến thử trang phục.
Hôm đó Ninh Tịch tới rất sớm. Trong phòng hóa trang có một cô gái mang nét đẹp cổ điển phương Tây đi tới trước Ninh Tịch, đôi mắt xanh biếc xinh đẹp đánh giá cô từ trên xuống dưới.
"Cô chính là diễn viên người Trung Quốc - Ninh Tịch đúng không." Cô gái da trắng cười nói.
"Xin chào, tôi là Ninh Tịch." Ninh Tịch lễ phép nói.
"Tôi từng nghe về cô rồi... hình như cô cũng từng lăn lộn ở Hollywood, đóng trong bộ phim mà gần đây mới chiếu đó hả?" Cô gái da trắng kia chìa tay về phía Ninh Tịch.