"Liên quan đến chuyện mời Ninh Tịch đóng quảng cáo lần này... bên tôi quả thật đang có ý này, không biết cô Tô có ý kiến gì?" Diệp Dĩnh cẩn thận dò hỏi.
Triệu An Hinh nghe vậy thì có chút không vui nói: "Trưởng phòng Diệp này, người thông minh không nói lời lắt léo, tình huống trong Thịnh Thế chắc hẳn cô cũng biết, Ninh Tịch này... quả thật có chút không hiểu chuyện, lại còn nhiều lần chọc ngoáy khiến Dĩ Mạt của chúng tôi rất không vui."
"Thôi thì Dĩ Mạt cũng hiền lành vẫn luôn nhịn cô ta, hiện giờ nếu cô ta lại cũng nhận được hợp đồng đại diện của tập đoàn Lục thị y như Dĩ Mạt, thì e là sẽ trực tiếp coi khinh Dĩ Mạt ngay trước mắt mất thôi, cô nói xem trong lòng Dĩ Mạt có thể chấp nhận được không?"
Diệp Dĩnh âm thầm thở dài, sau đó lên tiếng: "Cô Triệu, ý của cô tôi đã hiểu! Là do chúng tôi cân nhắc không chu toàn, chuyện quảng cáo thì tôi sẽ tìm người khác! Cũng phiền cô nói đôi lời để cô Tô yên tâm! Sau này quảng cáo của tập đoàn Lục thị tuyệt đối sẽ không xuất hiện bóng dáng Ninh Tịch nữa, hy vọng cô Tô không cần phải để ý."
Xoắn xuýt mãi, cuối cùng Diệp Dĩnh vẫn chọn cách này để xử lý.
Người khác có lẽ không biết, nhưng Diệp Dĩnh thân là trưởng phòng truyền thông của tập đoàn Lục thị nên cô rõ ràng nhất, lúc đầu chính miệng Boss đại nhân đã nói qua rằng phải thỏa mãn mọi yêu cầu của Tô Dĩ Mạt!
Huống chi thời gian trước Tô Dĩ Mạt còn thường xuyên ra vào công ty, quan hệ với tiểu thái tử cũng rất thân mật...
Cho nên dù Triệu An Hinh muốn tăng gấp đôi thù lao thì cô cũng chẳng hề do dự mà đáp ứng, huống chi đây chỉ là chuyển đổi người quảng cáo mà thôi.
Chỉ là có chút đáng tiếc, cô hao tốn bao nhiêu tâm tư vào quảng cáo lần này. Nếu có thể mời một nhân vật đặc biệt như Ninh Tịch thì chắc chắn là vẽ rồng thêm mắt, hiệu quả gấp bội, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể chọn người khác thôi.
Diệp Dĩnh đang nghĩ nghĩ thì Triệu An Hinh lại đột nhiên mở miệng: "Nếu muốn tìm người khác không bằng để tôi đề cử cho trưởng phòng Diệp một người, Bích Cầm nhà chúng tôi giả trai cũng được lắm! Trưởng phòng Diệp thấy sao?"
Diệp Dĩnh nghe vậy thiếu chút nữa hộc máu!
Để Lương Bích Cầm thay thế Ninh Tịch? Cô ta nghĩ sao mà nói ra được cái yêu cầu này vậy hả?
Hiện giờ so sánh với Ninh Tịch thì Lương Bích Cầm đã bị người ta mắng cho hết cứu nổi rồi. Nếu quảng cáo lần này mà mời cô ta thì công sức coi như đổ hết xuống sống xuống bể!
"Sao vậy trưởng phòng Diệp, có vấn đề gì không?" Giọng điệu của Triệu An Hinh cơ hồ đã mang ý tứ chèn ép cùng uy hiếp.
Dù sao đối phương cũng có khả năng là bà chủ tương lai, dẫu cho không được làm bà chủ thì đó cũng là người Boss đại nhân tự mình che chở, Diệp Dĩnh có không muốn cỡ nào cũng chỉ có thể thỏa hiệp.
"Này... tất nhiên không thành vấn đề!" Diệp Dĩnh cơ hồ nghiến răng mới nói được lời này.
Bên kia, sau khi Tô Dĩ Mạt với Lương Bích Cầm kết thúc công việc thì Triệu An Hinh lập tức báo cáo kết quả cho hai người.
"Dĩ Mạt, tôi làm xong rồi! Tôi nói ý của cô xong thì trưởng phòng Diệp lập tức nói sau này chắc chắn sẽ không mời Ninh Tịch tham gia quảng cáo nữa, chưa kể bất cứ quảng cáo nào sau này của Lục thị cũng sẽ không xuất hiện bóng dáng cô ta!"
"Ừ." Tô Dĩ Mạt hài lòng gật đầu một cái.
"Đúng rồi, còn có một tin tốt đây! Tôi thuận tiện giúp Bích Cầm lấy được cái quảng cáo đó đó." Triệu An Hinh cười nói.
Lương Bích Cầm vừa nghe liền mừng rỡ: "Cái gì? Chị Hinh! Chị nói cái quảng cáo của Ninh Tịch hiện giờ đã thành của em sao?"
"Không sai!"
"A! Chị Hinh! Cám ơn chị! Còn có chị họ! Có thể theo chị thật quá hạnh phúc!" Lương Bích Cầm kích động đến mức hét lên.
Tô Dĩ Mạt bình tĩnh nhìn cô em họ đang kích động một cái: "Lần này em đã hài lòng chưa? Đỡ cho em cứ lải nhải bên tai chị!"
"Hài lòng! Hài lòng! Chị họ quá lợi hại! Ninh Tịch kia trong mắt chị chẳng là cái thá gì..."