Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Chương 1024: Muốn gọi điện thoại cho phó dẫn tu

ĐĐối thủ của Minh gia đang xem họ như trò cười, những nhà khác thì cảm thấy Minh gia không đủ tiêu chuẩn. Họ muốn Minh Ngữ Đồng tốt nhất nên ở trong nhà, Minh gia đừng mong dùng Minh Ngữ Đồng để liên hôn.

Thậm chí còn có một số phu nhân lạnh lùng mỉa mai, “Chả trách Minh Ngữ Đồng lớn tuổi vậy rồi mà vẫn chưa thấy kết hôn. Ngoài việc trước kia từng qua lại với Tưởng Lộ Liêm thì chưa từng thấy cô ta thân mật với người đàn ông nào khác. Còn nghĩ cô ta chuyên tâm làm việc, muốn làm một nữ cường, không có ý kết hôn, thì ra là chưa tìm được người để lừa!”

“Nếu cô ta thật sự không muốn kết hôn mà chỉ chuyên tâm làm việc thì tôi sẽ còn tôn trọng cô ta một chút. Bản thân không thể sinh con còn muốn liên hôn với Tưởng gia, hơn nữa lại tìm đúng ngay con trai trưởng, mặt thật là dày!”



“Chị cứ ở đó đừng đi đâu, gửi mã số vị trí đậu xe cho em, em đến đó tìm chị.”

“Cẩm Tây cũng ở chỗ chị.”

“Em sẽ gọi điện đến Mạc gia để bọn họ đến đón, tránh để Cẩm Tây bị liên lụy.”

Minh Ngữ Đồng gật đầu, cúp máy rồi gửi mã số vị trí đậu xe cho Minh Ngữ Tiền.

Một lúc sau có một số máy lạ gọi đến cho cô. Cô nghi là kí giả gọi đến nên tắt máy, không nghe. Nhưng cô vừa cúp điện thoại thì điện thoại của Tiểu Cảnh Thời lại reo lên.

Tiểu Cảnh Thời gọi Giáp ba, lại “Vâng, vâng” vài tiếng rồi đưa điện thoại cho Minh Ngữ Đồng, “Đồng Đồng, là điện thoại của Giáp ba.”

“Giáp ba?”

“Thưa cô Minh, là tôi đây, lúc nãy tôi gọi cho cô nhưng cô không nghe máy.”

“Điện thoại không hiện tên, tôi nghĩ là ký giả gọi đến… Số này anh dùng cố định phải không?”

“Vâng.”

“Tôi sẽ lưu lại, lần sau anh gọi đến thì tôi sẽ biết.”

“Chuyện tin tức của cô tôi đã biết rồi. Chúng tôi đã liên lạc với Giáp vệ, bọn họ sẽ lập tức đến đón mọi người.” Điện thoại của cậu chủ có định vị tự động, chúng tôi có thể dựa trên điện thoại của cậu ấy để tìm đến.”

“Các anh phái thêm nhiều người đến, nhân tiện đưa Cẩm Tây về luôn đi.”

“Đã có Giáp Vệ đến Mạc gia rồi, cô yên tâm.”

Khó khăn lắm Minh Ngữ Đồng mới cảm thấy nhẹ nhõm như vậy.

“Cô Minh, cô không cần lo lắng, trước khi đi ông chủ đã dặn dò Giáp vệ nhất định phải bảo vệ cô an toàn. Cô cứ an tâm giao mọi chuyện cho chúng tôi là được.”

Minh Ngữ Đồng cảm thấy ấm áp. Tuy Phó Dẫn Tu không có ở đây nhưng trong thời điểm then chốt vẫn có thể khiến cô cảm thấy an tâm. Cô đột nhiên có chút xúc động, muốn gọi điện nói chuyện với anh.

Kết thúc cuộc gọi với Giáp ba, Minh Ngữ Đồng vẫn còn do dự có nên gọi điện cho Phó Dẫn Tu hay không thì cô nghe thấy Tiểu Cảnh Thời hỏi: “Đồng Đồng, xảy ra chuyện gì thế?”

“Không có gì, chỉ xuất hiện một số tin không hay về mẹ, hiện giờ ký giả đang muốn cản đường mẹ nên cậu và Giáp ba lát nữa sẽ đến đón chúng ta.”

Minh Ngữ Đồng lại giải thích với Mạc Cẩm Tây, “Xin lỗi con, vì gần nhà dì hiện có rất nhiều ký giả bao vây nên không thể để con ở cùng với Cảnh Thời được...”

Mạc Cẩm Tây vội lắc đầu, “Không sao đâu, chỉ là… có chuyện gì con giúp được không?”

Cô lắc đầu: “Không phải chuyện gì lớn, Giáp vệ có thể giải quyết được, con không cần lo lắng. Đợi chuyện xử lý xong thì dì sẽ xin phép ông bà, đón con đến ở cùng Cảnh Thời một đêm.”

“Dạ.” Mạc Cẩm Tây gật đầu, “Nếu cần giúp đỡ thì dì cứ nói với bác con, không cần khách sáo.”

“Dì biết rồi, cảm ơn con trước nhé!” Minh Ngữ Đồng mỉm cười nói. Sau đó cô nói với Tiểu Cảnh Thời: “Cảnh Thời, tối nay con về Lãng Viên trước nhé?”

Tiểu Cảnh Thời đương nhiên không vui, “Con muốn ở cùng Đồng Đồng!”

“Chuyện của mẹ không thể nói là chuyện xấu nhưng cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì. Có rất nhiều ký giả nhất định muốn chụp ảnh của mẹ, mẹ lo lắng bọn họ sẽ nhìn thấy con. Điều này không tốt đối với con.”

Ánh mắt Tiểu Cảnh Thời trở nên u ám, “Con không sợ, con muốn để cho cả thế giới biết mẹ là mẹ của con!”

Mạc Cẩm Tây ngồi bên cạnh không nói gì, cũng không hề cảm thấy ngạc nhiên vì Tiểu Cảnh Thời đã nói với cậu bí mật này.

Nhìn thấy Minh Ngữ Đồng dịu dàng xoa đầu Tiểu Cảnh Thời, Mạc Cẩm Tây cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ.