Lòng yêu cái đẹp ai cũng có, bạn chắc chắn là yêu cái đẹp.
Nhưng, tự nhiên đã rập khuôn sáng tạo ra các sinh vật khác, lại không rập khuôn sáng tạo ra con người. Sinh mệnh của các sinh vật khác được phục chế và kéo dài, bất kể là cơ chế bên trong hoặc là hình dáng bên ngoài của nó đều có tính tương tự phổ biến và tính thống nhất. Còn con người thì bất kể phẩm cách tâm tính bên trong, tu dưỡng tiết tháo hay là kích thước hình thể bên ngoài, màu da, ngũ quan của nó đều sai khác rất lớn, không có cái nào được lập lại. Giữa xinh đẹp và xấu xí thật là có sự khác nhau một trời một vực. Có người sinh ra đã xinh đẹp làm cho người khác mê hồn, trái lại có người lại xấu xí đến lạ kỳ, làm cho người khác phát sợ. Tuyệt đại đa số người ở giữa hai thái cực trên, không thể thu hút được tâm hồn người khác, nhưng cũng không đến nỗi xấu xí lắm.
Có lẽ đến một ngày nào đó bạn đột nhiên phát hiện thấy mình lớn lên trông xấu xí. Đương nhiên không loại trừ bạn xem cái xấu xí của bản thân mình quá nghiêm trọng, dưới con mắt của người khác, bạn vốn không xấu, bạn lại muốn lấy các ngôi sao điện ảnh xinh đẹp đối chiếu, tự cảm thấy xấu đi vài phần. Có lẽ một vài mặt nào đó của bạn trông xấu, còn các mặt khác thì thật ra không xấu, thậm chí cái đẹp của các mặt khác của bạn có thể bù đắp lại chỗ xấu kia, còn trong ấn tượng tổng thể của người ta thì bạn thật ra không xấu. Nếu là như vậy, bạn nên thả lỏng tinh thần căng thẳng không yên, cổ vũ lòng tin và dũng khí, uốn nắn lại cách tự đánh giá vẻ xấu của mình.
Có lẽ cái xấu xí của bạn chỉ là tạm thời, theo sự phát triển cao của y học hiện đại, kỹ thuật làm đẹp nhan sắc, bạn có thể đến Mỹ viện để thực hiện kỹ thuật làm đẹp nhan sắc vài lần thì bạn sẽ trở nên đẹp ngay hoặc ít nhất cũng không còn xấu xí nữa. Thế thì bạn nên đi Mỹ viện nhé.
Bạn vốn là người yêu cái đẹp, nếu như bạn thật sự lớn lên trông xấu xí một chút, bạn có còn yêu cái đẹp nữa không? Bạn có thể đẹp được không? Bạn còn có thể tự yêu mình không? Bạn còn có thể được người khác yêu không?
Mọi người có chút tu dưỡng văn mình đều sẽ không hề ngần ngừ trả lời bạn dõng dạc rằng: bản tính yêu cái đẹp của bạn không hề thay đổi. Bạn vẫn là xinh đẹp. Bạn cần phải tự yêu mình. Bạn nhất định có thể được tất cả mọi người yêu, yêu một cách chân thành.
Đành rằng tự nhiên đã không công bằng đối với bạn, đã cho bạn tướng mạo xấu xí, trước tiên bạn cần phải tiếp nhận sự thật đã định, không thể làm thay đổi được này (người có thể thông qua Mỹ viện để thay đổi là chuyện khác), bạn nên mỉm cười tiếp nhận nó, mỉm cười tiếp nhận số mệnh. Không cần thiết phải lẩn tránh nó, che dấu nó; không cần thiết phải ngượng ngùng, không cần thiết phải tự xấu hổ không bằng người. Tướng mạo xấu xí chắc chắn là một khiếm khuyết của sinh mệnh bạn, song bạn tính đến điều đó để làm gì? Khiếm khuyết về tướng mạo của bạn không hề tổn hại đến nhân cách và tiết tháo cao thượng của bạn, không tổn hại đến sự nghiệp tốt đẹp của bạn, không tổn hại đến thành tựu to lớn bạn có thể giành được và tất cả những cái đẹp khác trời phú cho bạn - giá trị to lớn sinh mệnh của bạn.
"Đẹp" là một khái niệm có thể khai thác theo chiều sâu vô hạn cũng có thể kéo dài ra bên ngoài vô hạn. Cái đẹp cao nhất của con người, thật ra không vẻn vẹn chỉ vẻ xinh đẹp hình thể và vẻ bề ngoài, mà là chỉ cái đẹp bên trong sinh mệnh của bạn - Bạn mặc dù bề ngoài xấu xí, nhưng dựa vào lòng yêu cái đẹp bùng cháy mãi mãi của bạn, dựa vào ý chí vô cùng kiên cường, lòng nhân từ và tiết tháo cao thượng, độ lượng của bạn, dựa vào thái độ vui vẻ thoải mái luôn mỉm cười nhìn thẳng vào việc đời của bạn, bạn sẽ có sinh mệnh đẹp đẽ, nhận được cuộc đời tưi đẹp. Vận mệnh sẽ mỉm cười với bạn.
Bạn biết, nhà văn Y Sách lưng gù mà xấu, nhà triết học Socrates (469 - 399 BC) tướng mạo cực xấu, họ vẫn được lưu danh thiên cổ, hưởng vinh dự khắp toàn cầu, chúng ta đều đang tắm trong ánh sáng của sinh mệnh họ tỏa ra. Sinh mệnh của họ không đẹp chăng? Nhân cách của họ không cao thượng chăng? Giá trị sinh mệnh của họ không to lớn chăng?
Có một nhà thơ trẻ nói, một người sinh ra trông xấu xí cố nhiên là một phần khiếm khuyết của sinh mệnh, "nhưng không có khiếm khuyết, có lẽ chính là một khiếm khuyết lớn của đời người". Nhà thơ trẻ này đã tổng kết những người có khiếm khuyết có 4 ưu thế so với người không có khiếm khuyết, đại ý là:
Người có khiếm khuyết có thể làm cho người ta thể nghiệm được một loại tình cảm mà người bình thường tuyệt đối không thể nghiệm được, tính ngoan cường của sinh mệnh anh ta tồn tại càng thể hiện rõ uy lực của nhân tính, thể nghiệm được cảm giác nặng nề của sinh mệnh. Cuộc đời của anh ta càng thêm dồi dào, phong phú.
Người có khiếm khuyết không thể say đắm trong những năm tháng thoải mái vô vị, mà luôn luôn khát vọng mãnh liệt thu được thành công ở các mặt khác để bù đắp lại khiếm khuyết của mình, do đó càng dễ dàng kích dậy sức sống của sinh mệnh, sản sinh sức mạnh sinh mệnh vô cùng vô tận, làm cho người bình thường theo không kịp.
Người có khiếm khuyết nhận thức rõ ràng được những khiếm khuyết của mình, so với người bình thường có sức tự phê phán mình bình tĩnh và ngoan cường hơn, anh ta sẽ không kiêu ngạo ngông cuồng, sức sống trẻ trung mãi mãi không thể giảm sút.
Mỗi một thành tích mà người có khiếm khuyết giành được đều thu hút chú ý của người khác một cách đặc biệt, nhận được sự khâm phục của người khác, đồng thời không hay bị người khác ghen tỵ.
Có người lại một khi phát hiện ra mình xấu xí thì thẹn thò khi gặp người khác, hoặc suốt ngày lấy nước mắt rửa hận, thậm chí lấy việc tự sát để kết liễu cuộc đời, đó thật là quá ngu muội, quá nhỏ nhặt, quá bất hạnh.
Bạn có lẽ là một người có khí chất triết học rất mạnh mẽ, bạn cho rằng những người thật sự từng hưởng thụ lạc thú của đời người đều phải từng trải qua sự dày vò của đau khổ, bạn đã từng thưởng thức câu danh ngôn của Roman Roland:
"Chỉ có những người từng thể nghiệm đau khổ, mới có thể hiểu được giá trị chân chính của cuộc đời".
Bạn nên nhớ lại khái niệm nổi tiếng từng bị người ta vì hiểu nhầm nên nguyền rủa của Thúc Bn Hoa: "Đau khổ và buồn chán là hai bộ phận cấu thành cơ bản nhất của đời người".
Đứng trên ranh giới như thế nhìn bao quát đời người, bạn dù ngoại hình xấu xí sẽ càng thêm bình tĩnh tiếp nhận sự thách thức của vận mệnh đối với bạn, tiếp nhận sự đau khổ mà tự nhiên ban tặng cho bạn, bạn vẫn tỉnh táo tự nhận ra sự tồn tại của đau khổ, không hề tê liệt, không hề lẩn tránh dù chỉ trong chốc lát.
Bạn cũng không hề kiêng kị chút nào để nói với người khác rằng bạn vì xấu xí mà đã từng đau khổ, chịu đau khổ một cách sâu sắc. Nhưng bạn đã dũng cảm chịu đựng mọi đau khổ, cũng không mảy may bị đau khổ xô đẩy đến tàn tạ. Chính là đau khổ tạo nên tinh thần kiên cường ở bạn, đã tôi luyện nên phẩm cách tốt đẹp của bạn. Đau khổ đã làm cho bạn trở nên ngoan cường hơn, hoàn mỹ hơn. Sau đó bạn lại thể nghiệm sự vui sướng nhiều hơn sau khi chiến thắng đau khổ - sự vui sướng sâu sắc phát ra từ tận đáy lòng sinh mệnh.
Chính bạn - trong quá trình nhìn thẳng vào cuộc đời - cái xấu xí chiến thắng đau khổ đã đạt tới thế giới bên kia của khoái lạc, hiểu rõ cái đẹp chân chính của đời người.
Đẹp, cái đẹp hoàn toàn chân chính mãi mãi thuộc về bạn.