Giới hạn tột cùng của tế nhị là không để cho đối phương cảm nhận được mình đang cố gắng thể hiện sự tế nhị một cách lộ liễu, mà nó hài hòa tự nhiên, như hoa sen nở giữa đầm sen, là sự lan tỏa từ trong ra ngoài những nét đẹp nội tâm của người phụ nữ .
Điều bí mật về khát vọng giấu kín trong đáy lòng mọi người phụ nữ chính là giữ mãi nét hồn nhiên tươi trẻ, không bị héo úa phai tàn theo năm tháng, ví như loại "thép không gỉ".
Thực ra, để trở thành "thép không gỉ" cũng không phải là quá khó! Mà rèn luyện tính cách tế nhị là một biện pháp rất tốt. Hàm ý của từ tế nhị ở đây chính là hình thành cảm hứng tao nhã thấm đậm sắc thái văn hóa đối với cuộc sống, không ham hố đua chen hoặc đố kỵ, mà thản nhiên phớt lờ những thói đời đen bạc.
(1) Trang điểm ăn vận
Người phụ nữ giàu lòng tự trọng luôn chú trọng ăn mặc điểm trang một cách trang nhã lịch lãm, từ kiểu đầu tóc đến chọn loại kem dưỡng da, từ phối hợp màu áo quần với màu sắc giày dép, tất cả mọi chi tiết đều được để tâm cân nhắc. Để trở thành người phụ nữ tinh tế, thì đừng tiếc thời gian trau chuốt từ đầu đến chân, nhưng điều quan tâm hàng đầu lại là cách ứng xử và phô diễn, làm sao gây được ấn tượng sâu đậm trong lòng đàn ông. Xin chớ bỏ qua những chi tiết nhỏ nhặt, đàn ông thường dựa vào các chi tiết tưởng như không đâu để đánh giá người phụ nữ.
Khi tiếp chuyện một cô gái chú ý trang điểm mặt mày cầu kỳ, trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn tiếp chuyện một cô gái trang điểm sơ sài qua quýt. Bạn thấy đó, nếu đàn ông phát biểu thẳng thừng quan điểm của họ, không chừng sẽ làm bạn gái phật ý, nhưng đó lại là sự thực không cần phải bàn cãi. Vì thế, phụ nữ phải để tâm chăm sóc khuôn mặt của mình, nếu bạn lãng phí thì giờ vô ích vào những cuộc tranh luận không đâu với cánh đàn ông, thì chi bằng dành thời gian đó để làm đẹp cho mình.
Rất nhiều chị em ca thán chăm sóc mặt mày tốn quá nhiều thời gian mà cũng khá phiền toái, thật khó đủ lòng kiên nhẫn để theo đến cùng. Những lúc nản lòng như thế, bạn hãy chịu khó hồi tưởng lại những phút giây bạn sắc diện hồng hào, mở mày mở mặt trước đám đông, những khi bạn trở thành tâm điểm chú ý của hàng ngàn hàng vạn cặp mắt công chúng.
Trang điểm không chỉ đơn thuần là thao tác dưỡng da, mà quan trọng hơn, đó là một cách điều chỉnh tâm trạng, giảm thiểu sức ép tâm lý. Vì thế, yêu cầu đầu tiên đối với người phụ nữ tế nhị, chính là biết tạo dáng cho con người mình, điều đó đồng nghĩa với tỏ lòng tôn trọng người khác. Điểm mấu chốt của việc ăn diện đúng mốt thời thượng là cầu kỳ nhưng không lộ liễu, chải chuốt nhưng không quá mức cần thiết, xin chớ làm cho người khác cảm thấy mình đỏm dáng kệch cỡm đến mức đồng bóng. Vàng bạc châu báu đeo đầy mình để khoe đài các quý phái, thực ra lại bị thiên hạ chê cười mỉa mai là quầy triển lãm đồ trang sức di động.
(2) Tự đánh giá mình
Tự đánh giá mình không phải là tự đề cao bản thân, mà là tự đánh giá một cách tỉnh táo, khách quan, trên cơ sở đó tăng thêm lòng tự tin. Khi người phụ nữ tự tin thì thể hiện trong ứng xử, tỏ ra ung dung khoáng đạt, cởi mở, không bị lôi cuốn vào thói thô tục tầm thường.
Khí chất kiêu sa quý phái và sức cuốn hút của người phụ nữ được bộc lộ ra qua cách ăn vận, trang điểm tao nhã, cử chỉ đúng mực duyên dáng, nói năng từ tốn nhỏ nhẹ, kiến thức sâu rộng uyên bác. Người phụ nữ muốn biết tự đánh giá, khen ngợi mình thì phải đạt trình độ học vấn nhất định, có trí tuệ sáng suốt và sự từng trải, có hình thức vượt trội, không được tự ti, nhưng cũng không tự đề cao bản thân.
Người phụ nữ biết tự đánh giá, khen ngợi mình trông rất phong độ đường hoàng, khoan thai rạng rỡ, trong nụ cười thân mật bình dị, vẫn ẩn chứa những nét cao quý sang trọng, khiến người chung quanh vừa mến mộ vừa pha lẫn kính phục.
Tuyệt đối không được mắc thói tự cao tự đại, luôn tự cho mình là đúng, người như vậy còn đáng sợ hơn mẫu phụ nữ tự ti. Nói cho cùng, tiêu chuẩn hàng đầu của người phụ nữ tế nhị, là tố chất văn hóa từ bên trong phát tán ra ngoài, một người phụ nữ nếu chỉ có ngoại hình kiêu sa thôi thì chưa được coi là hoàn mỹ, mà còn phải được tô điểm bằng cái duyên thầm ở bên trong, đó chính là tố chất văn hóa phong phú.
(3) Tự hoàn thiện mình
Trong xã hội hiện đại, cho dù bạn gái đã học qua bậc cao học, cũng chưa lấy gì bảo đảm có thể sống một cuộc đời sung túc mãn nguyện, vì nền tri thức khoa học đang tiến bộ không ngừng với tốc độ chóng mặt. Cho nên ai cũng cần thường xuyên bổ sung hoàn thiện mình, nói một cách hình tượng là tự nạp điện, nếu không, chẳng mấy chốc sẽ bị tụt hậu, bị đào thải, ví như thép bị gỉ mòn xuống cấp.
Phương thức nạp điện khá đa dạng, không chỉ đơn thuần là đi học, ngày nay bạn có thể truy cập vào mạng internet để học hỏi, giao lưu, giải trí, xem tạp chí thời trang, học Anh văn… Nghĩa là phải học không biết mệt mỏi, không phút ngơi nghỉ, người phụ nữ mới có thể vươn lên ngang tầm thời đại, thanh thoát lịch lãm.
Phải không ngừng bổ sung kiến thức và rèn luyện để tự hoàn thiện mình, làm cho tâm hồn luôn tươi mát, tân tiến, chớ để mình trở thành mẫu người cổ hủ lạc hậu, kém thức thời, coi như tự hạ cấp giá trị bản thân mình.
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Muốn trở thành người phụ nữ tế nhị, hãy bắt đầu rèn luyện học hỏi từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất, làm cho con người mình ngày càng duyên dáng hoạt bát, chớ để mình tụt hậu thành mẫu người cổ hủ, lạc lõng, xa lạ với thời cuộc.
Thời hiện đại đã thực hiện được sự bình đẳng, nam nữ cùng làm công việc như nhau thì hưởng thụ ngang nhau, đã đến lúc phụ nữ có thể chứng minh được năng lực của mình, đã qua thời phụ nữ phải nương tựa, phụ thuộc vào đàn ông để sống, những việc đàn ông làm được, thì phụ nữ cũng có thể làm được, không chừng còn làm tốt hơn.
Sau khi xây dựng gia đình, Masa Stuwoth không bỏ sự nghiệp và lý tưởng của mình, với tài năng vượt trội vốn có, chị chiếm lĩnh thị trường phố Wall, nhanh chóng xuất đầu lộ diện trong ngành khách sạn nhà hàng, khi đã tích lũy được kho kinh nghiệm kha khá, năm 1982 chị cho xuất bản cuốn sách đầu tay mang tựa đề "Đãi tiệc".
Năm 1990, Công ty Warna time nước Mỹ thử nghiệm phương thức đầu tư vào xí nghiệp tư doanh quy mô nhỏ, mua lại tờ tạp chí do Stuwoth chủ trì. Nhưng chị không cam tâm trở thành kẻ làm thuê cho hãng truyền thông tầm cỡ đó, trong đầu chị bắt đầu phác thảo ra viễn cảnh của một tập đoàn bao gồm nhiều lĩnh vực kinh doanh như: xuất bản, mạng vô tuyến truyền hình, mạng Internet, với biện pháp truyền thông đa dạng và hiện đại, được ví như một đế quốc hùng mạnh trong lĩnh vực này. Đáng tiếc là hãng Warna time không hào hứng đầu tư cho chương trình của chị, Stuwoth không vì thế mà bỏ cuộc, vì chị đinh ninh tin rằng dự án này mang tính khả thi rất cao. Chị nghĩ: "Chớ có há miệng chờ sung, để tuột mất thời cơ tự tay xây dựng cơ đồ", chị quyết đoán ngay và chủ động bắt tay thực hiện.
Năm 1997, chị chạy vạy huy động đủ khoản kinh phí đầu tư lên đến hàng mấy triệu đô la, mua lại tờ tạp chí mang tên "Đời sống Masa Stuwoth" trong tầm kiểm soát của hãng Warna time, tự mình nắm quyền kinh doanh, bắt đầu thực hiện kế hoạch truyền thông của mình.
Chỉ trong vòng 5 năm, từ tờ tạp chí chuyên về đề tài đời sống phụ nữ đã trở thành Công ty truyền thông tổng hợp "Đời sống Masa", sau đó vươn tầm tay đến nhiều lĩnh vực truyền thông khác, với số lượng khán thính giả hàng tháng lên tới 80 triệu người.
Ngày 19 tháng 10 năm 1999, ngay trong ngày đầu tiên xuất hiện trên thị trường cổ phiếu, Công ty truyền thông tổng hợp "Đời sống Masa" đã lập nên kỷ lục khó tin, giá mỗi cổ phiếu từ mức khởi điểm 18 USD tăng vọt lên 35,56 USD, đồng nghĩa với trong vòng 24 giờ, tài sản của Stuwoth đã lên tới hàng tỷ USD, chị nghiễm nhiên trở thành nhân vật phụ nữ tay trắng xây dựng cơ đồ số hai ở nước Mỹ.
Giờ đây, Stuwoth đã là phụ nữ trung niên, nhưng chị vẫn sống theo phong cách tự tay làm mọi việc, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nhỏ nào, mọi nhân viên trong công ty đều chịu ảnh hưởng của chị, ai cũng làm việc hết mình và hết sức cẩn thận chu đáo.
Câu chuyện Stuwoth gợi mở cho chúng ta thấy, phụ nữ hoàn toàn có khả năng tự lập nghiệp, thể hiện tài năng bản lĩnh xuất sắc như đàn ông, đôi khi còn nổi bật hơn. Ngày nay đã có khá nhiều người đạt được tầm cỡ như Stuwoth.
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Bất kỳ người phụ nữ nào cũng mang khát vọng thành công. Tuy nhiên, chỉ biết ước mơ thôi thì chưa đủ, hoặc trông chờ vào may rủi, hoặc dựa dẫm vào đàn ông cũng chẳng chắc chắn gì. Thành công là kết quả của một quá trình tự mình bươn chải, nỗ lực phấn đấu phi thường với những việc làm cụ thể, những thành tích có thể nhìn thấy được.
Khá đông phụ nữ cho rằng, có nghề nghiệp bảo đảm, có địa vị danh vọng cũng không bằng có quan hệ hôn nhân mỹ mãn. Đó là một quan điểm sai lầm của phụ nữ. Thực tình, trên đường đời của từng con người, chỉ dựa vào sức mình, trông cậy vào chính mình mới là cách xử sự đúng đắn nhất.
Bánh xe lịch sử lăn về phía trước với tốc độ khá nhanh, rất nhiều quan điểm sống đã trở nên lỗi thời, chẳng hạn người xưa cho rằng phụ nữ sang vì chồng, mẹ rạng rỡ nhờ con, hoặc câu nói: "Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử" cũng đã mãi mãi lùi sâu vào dĩ vãng. Do người phụ nữ thời xưa không có khả năng độc lập về kinh tế, nên bất đắc dĩ phải chấp nhận lối sống đó.
Nỗi bất hạnh của nhân vật Tần Hương Liên khiến người đời sau ngậm ngùi chua xót, chị là một phụ nữ chấp nhận số phận, chịu thương chịu khó, thủ tiết thờ chồng, chỉ mơ một ngày kia chồng được ghi tên bảng vàng, vinh quy bái tổ, phận làm vợ cũng được thơm lây. Trần Thế Mỹ chồng chị quả nhiên thi đậu trạng nguyên, đáng buồn phu nhân trạng nguyên lại không phải là Tần Hương Liên, mà là người con gái khác. Mặc dù nhờ tính công minh của Bao Chửng, chị đã đòi lại được lẽ công bằng, kẻ phụ tình là Trần Thế Mỹ bị chết dưới lưỡi đao trừng trị, khiến ai cũng hởi lòng hởi dạ. Nhưng kể từ ngày đó, Tần Hương Liên phải vất vả lận đận kiếm sống và nuôi hai đứa con. Số phận của chị quả là đáng thương, vì cũng như bao người phụ nữ khác, họ hoàn toàn lệ thuộc vào đàn ông, tự mình không làm chủ vận mệnh của mình. Vì thế nếu bản thân mình không xây dựng cơ đồ sự nghiệp riêng, một mực trông cậy người khác, thì chẳng có ý nghĩa gì.
Thứ tài sản đáng quý nhất của phụ nữ thời nay chính là có sự nghiệp độc lập, nó trở thành điểm tựa tinh thần cho chị em.
Chị Châu đang theo học bằng thạc sĩ khoa Trung văn tại một trường đại học danh tiếng, khi sắp sửa tốt nghiệp, chị cũng chấm dứt luôn cuộc chạy đua marathon ái tình đeo đẵng suốt năm năm trời, nhận lời cầu hôn của anh Lý. Bây giờ công việc trước mắt là tìm việc làm, giống như các chị em cùng học khác, chị phải chuẩn bị lý lịch cá nhân, tham gia các cuộc phỏng vấn tuyển dụng. Trong lòng chị chắc mẩn rằng với tấm bằng thạc sĩ khoa Trung văn, lại đã từng thực tập tại các tòa soạn báo và đài truyền hình, thì lo gì không xin được một chỗ làm như ý. Ai dè khi chen chân vào thị trường nhân tài rộng lớn như biển cả, mới vỡ nhẽ ra rằng mình đã tính nhầm.
Bạn bè khuyên chị: "Ông xã đằng ấy đi du học sắp sửa trở về, với mảnh bằng tiến sĩ khoa học công nghiệp trong tay, bao nhiêu đơn vị đang mời làm với mức lương khởi điểm rất cao, tội gì cậu phải chạy cuống cuồng xin việc cho khổ thân, cứ như tớ ấy à, thì cứ nghỉ luôn ở nhà cho khỏe xác, nếu hứng lên, thì cậu viết lách phóng sự tiểu thuyết gì đó, để kiếm thêm chút đỉnh, sống cho thật thoải mái có hơn không?" Nghe bạn nói thế, chị thấy cũng có lý, liền quẳng luôn bộ hồ sơ xin việc ở công ty môi giới việc làm, tỏ rõ quyết định thôi xin việc của mình. Tuy nhiên sau phút giây nông nổi, và khi thực sự bước vào cuộc sống vô công rồi nghề, chị mới thấy quyết định của mình không thỏa đáng. Chị nhận thấy cuộc sống nhàn rỗi thật là vô vị nhàm chán, hàng ngày chồng đi làm, suốt ngày ở nhà hết đi ra lại đi vào, suy nghĩ vẫn vơ chuyện này qua chuyện khác. Tâm trạng buồn bực sinh ra tính tình cáu gắt, động một tý là y như nổi đóa. Đêm nằm thao thức nghĩ gần nghĩ xa, chị tự hỏi mình: "Đây chính là cuộc sống mà ta hằng mơ ước sao?" Và chị tự trả lời: "Không! Cái mà ta cần chính là công việc, giờ đây, làm việc đã trở thành nhu cầu của cuộc sống".
Thế là, nhân khi chồng đi Thượng Hải mở mang thị trường, chị lại lao vào một đợt chạy long đong xin việc như ngày mới tốt nghiệp. Cuối cùng thì chị cũng xin được chân biên tập viên ở một tờ báo, cho dù đồng lương không cao, nhưng trong lòng chị vẫn cảm thấy rất phấn chấn. Chị tâm sự rằng: "Ngày nay ở các thành phố lớn, nhân tài nhiều vô kể, chính mắt tôi chứng kiến bao nhiêu phụ nữ tài ba mà phải sống bình dị. Nếu ai đó hỏi tôi, bây giờ có thấy vất vả quá không? Thì tôi sẽ trả lời, quả thật cũng có vất vả, nhưng tôi rất mãn nguyện. Gần đây, bạn bè gặp tôi lại khen là, trông tôi khí thế hơn trước nhiều cơ đấy!"
Hiển nhiên, mục đích số một của công việc là kiếm tiền để duy trì cuộc sống, chi dùng cho cái ăn, cái mặc, sắm sửa đồ dùng, xây dựng nhà cửa… Nhưng ngày nay, một số chị em đi làm không hẳn là vì kiếm tiền, mà để tự giải phóng mình, bằng những thành tích và sự tiến bộ tự khẳng định giá trị, tự hoàn thiện con người mình. Nếu đem so sánh giữa phụ nữ tham gia công tác với phụ nữ ở nhà làm nội trợ, thì sẽ thấy nổi lên vấn đề, phụ nữ tự cường tự lập, góp phần sáng tạo xã hội vượt trội hơn hẳn, họ ngày ngày vội vã đi đến cơ quan công sở, vào nhà máy... rất tất bật gian khổ, nhưng mặt mày rạng rỡ, tâm trạng hăng hái lạ thường, họ trở thành nhân vật trung tâm của thời đại.
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Mỗi một con người, bất kỳ là nam hay nữ, nếu cố gắng rèn luyện, tích cực học tập, thì nhất định sẽ có sức khỏe dồi dào, kiếm được việc làm tử tế, các cô gái sẽ lấy được người chồng như ý. Nhưng nếu muốn thật sự khẳng định bản thân, thì không thể núp bóng chồng hoặc nhờ cậy ai khác, mà phải dựa vào bản thân, tự nâng mình lên tầm cỡ cao
Trước khi làm việc gì trọng đại, nhiều chị em thường thích hỏi ý kiến người khác, đáng buồn, 80% câu trả lời họ nhận được thông thường là: "Không nên!". Thế là, người phụ nữ đó bỏ ý định làm việc mà trong thâm tâm mình rất muốn làm, có lẽ đây là lý do khiến đại đa số phụ nữ đành chấp nhận cuộc sống bình bình, không có cơ hội gặt hái thành công.
Một vị giáo sư đại học đã nêu ra dẫn chứng về thái độ khác nhau khi xử lý vấn đề giữa nam sinh viên và nữ sinh viên. Giáo sư kể rằng: Một lần tại một trường đại học ở Mỹ tổ chức kỳ thi, trong các đề thi, có một đề hỏi rằng: Trong khoảng thời gian đồng hồ chạy từ 2 giờ đến 3 giờ, thì kim giờ và kim phút trùng hợp với nhau vào thời điểm nào? Khi làm bài, đa phần nữ sinh viên tính toán bằng công thức toán học, họ cắm cúi lập phương trình, giải phương trình hết sức rắc rối, mà loay hoay mãi vẫn chưa tìm ra đáp số, nhưng trong khi đó thì phần đông nam sinh viên lấy đồng hồ ra vặn thử để đếm và nhanh chóng tìm được đáp số.
Vị giáo sư đó tỏ ra khá xúc động nói: "Đề thi không hạn chế phải sử dụng phương pháp nào để giải bài toán này, tại sao các cô gái lại không vận dụng cách đơn giản nhất, thực dụng nhất để giải quyết, mà lại tự làm khổ mình bằng cách đi đường vòng như thế!"
Đương nhiên, khi quyết định đi con đường mới mở, thì phải xác định tư tưởng là nhất định sẽ gặp nhiều khó khăn trở ngại, Đôi khi những người thân thiết gần gũi nhất cũng sẽ quay lưng lại với bạn. Trong trường hợp đó, bạn phải thật kiên định lập trường, rồi dùng kết quả thực tế để trả lời cho họ, chứng minh sự lựa chọn của mình là đúng đắn.
Ví dụ thành công về chuyện này nhiều vô kể.
Từ thuở nhỏ, Diebis đã rất thích được cha mẹ khen thưởng động viên khuyến khích, nhưng vì nhà đông anh em, nên cha mẹ ít khi để tâm đến em, vì thế mà sau này lớn lên Diebis trở thành cô gái thiếu tự tin, cho dù cô may mắn lấy được người chồng thành đạt, thế nhưng hôn nhân mỹ mãn vẫn không thay đổi được tâm lý thiếu tự tin của cô.
Thế rồi đến một ngày, cô bỗng nhận ra rằng, cần phải mở ra một lối đi riêng cho mình, nếu không thì sẽ sống uổng phí cả đời trong cảnh nhàm chán vô vị. Cô chủ động bàn với cha mẹ và chồng: "Em dự định mở một tiệm ăn, vì mọi người thường khen em nấu ăn rất ngon".
Nhưng cả cha mẹ và chồng đều cho rằng đó là một ý nghĩ viển vông, chắc chắn sẽ thất bại vì quá khó đối với cô. Họ thành thật khuyên cô chớ có suy nghĩ lung tung nữa. Từ trước Diebis luôn nghe theo họ, nhưng lần này cô lại khăng khăng làm theo ý mình, và cô không chần chừ triển khai luôn.
Lúc mới mở cửa hàng, quả thật buôn bán rất khó khăn, trong ngày khai trương, tuyệt nhiên không có người khách nào đến mua. Có vẻ như Diebis cũng cảm thấy hoang mang trước thực tế phủ phàng đó, cô thầm nghĩ, kiểu này không chừng mình bị thất bại mất, cô quay ra tin lời cha mẹ và chồng.
Rất may là Diebis chưa đến nỗi bỏ cuộc, cô kiên trì tiếp tục kinh doanh. Vốn bản tính e thẹn nhút nhát, nhưng hôm đó cô mạnh dạn bưng các món ăn nóng hổi ngon lành do cô tự chế biến đi ra phố, mời mọi người quanh đó nếm thử, cách làm đó đã tạo được niềm tin cho mọi người, nhưng quan trọng hơn là giúp cô tự tin hơn, ai nếm thử đều khen món ăn của cô rất ngon.
Ngày nay, nhãn hiệu thực phẩm "Diebis Fierz" đã được bày trên giá hàng của hàng triệu cửa hàng thực phẩm trên toàn nước Mỹ, tên công ty của cô là "Công ty thực phẩm giữ nguyên hương vị nguyên sơ của bà Fierz". Công ty có cả một mạng lưới cửa hàng thực phẩm thành đạt hàng đầu nước Mỹ.
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Nếu người phụ nữ không muốn sống cuộc đời đơn điệu tẻ nhạt, và muốn bén duyên với thành công, thì hãy cam đảm vượt ra ngoài khuôn khổ tầm thường, chọn một lối đi riêng cho mình, và kiên quyết đi cho tới đích.
Ánh nắng mặt trời chiếu rọi khắp mọi nơi, cả những sinh vật nhỏ bé nhất cũng có phần, nếu bạn kiên trì chờ đợi thì sẽ đến lượt bạn.
Một cô gái rất say mê bóng đá, rồi một cơ may đến với cô, cô được cha đưa vào trường thể dục thể thao học môn bóng đá.
Thời gian học tập tại trường, cô không lấy gì làm xuất sắc, vì trước đó cô chưa hề được huấn luyện chính quy, nên động tác của cô không được thuần thục như các học viên lớp trước, vì thế khi tham gia tập luyện trên sân, cô thường bị bạn bè cười chê, họ gọi mỉa mai là "ngựa hoang", điều đó một dạo khiến cô giảm sút tinh thần và khí phách. Hoài bão của tất cả học viên là được đứng chân trong đội hình chính thức của đội tuyển bóng đá chuyên nghiệp, các đội tuyển chuyên nghiệp cũng thường vào trường để tuyển cầu thủ dự bị. Khi người của đội tuyển đến xem, thì cô gái cố gắng thể hiện hết phong độ, đáng buồn là đá hết trận này đến trận khác, người được tuyển vẫn chưa phải là cô, trong khi bạn bè cô lần lượt được tuyển, cũng có người không được tuyển thì chán nản bỏ đi. Còn cô gái chịu khó chịu khổ ham học của chúng ta thì đi tìm ông huấn luyện viên ngày thường hay khen và khuyến khích cô, hy vọng ông sẽ nhận cô, nhưng ông huấn luyện viên chối khéo: "Thật tiếc là danh sách tuyển chọn đủ mất rồi, yên tâm đi, lần sau sẽ đến lượt em", người khác nghe câu nói an ủi đó chắc sẽ không tin, nhưng cô gái ngây thơ thật thà của chúng ta lại rất tin tưởng vào lời hứa đó, và cô càng miệt mài học tập hơn.
Một năm trôi qua, cô vẫn chưa được tuyển chọn vào đội tuyển chuyên nghiệp, thực lòng cô bắt đầu nản chí, không còn hăng hái luyện tập như trước, cô cho rằng mặc dù ý thức chiến thuật trên sân cỏ của mình rất tốt, nhưng mình bị mấy nhược điểm, là vóc người thấp bé, lại không được học chính quy từ đầu, hơn nữa mỗi đợt tuyển chọn, cô đều vô cùng hy vọng, nên biểu hiện trên sân có phần căng thẳng, không phát huy hết những kiến thức đã được học. Cô tỏ ra buồn chán thất vọng về tương lai mù mịt của mình, trong đầu cô nhen nhóm ý định bỏ trường, bỏ cả giấc mơ đá bóng. Hôm đó, cô không tham gia luyện tập, cô thổ lộ với huấn luyện viên: "Xem ra, em không thích hợp với bóng đá rồi, có lẽ em sẽ tiếp tục đi học để thi vào đại học". Huấn luyện viên xem chừng ý cô đã quyết, nên chỉ im lặng nhìn cô, thật bất ngờ, ngày hôm sau cô nhận được giấy báo tiếp nhận vào đội tuyển chuyên nghiệp. Cô rất xúc động phấn khởi lập tức đi đăng ký. Nói thật tình thì cô vẫn không dứt tình được với bóng đá. Cô sung sướng chạy đi tìm gặp huấn luyện viên, cô nhận thấy huấn luyện viên cũng phấn khởi không kém gì cô, lần này thì ông vui vẻ nói: "Cô bé, trước đây anh thường nói với em lần sau sẽ đến lượt em, thực tình thì đó không phải là câu nói thật lòng, vì không muốn làm em thất vọng, nên không dám bảo thật với em rằng kỹ thuật đá bóng của em chưa tinh thông sắc sảo, trong thâm tâm anh mong em cố gắng hơn nữa!" Cô gái vỡ lẽ mọi điều. Sau khi vào đội tuyển kết hợp thi đấu với huấn luyện, với niềm tin và niềm say mê không bờ bến, cô gái tiến bộ vượt bậc, cuối cùng cô đã giành được danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất, tên cô là Tôn Văn, cầu thủ đội tuyển bóng đá nữ Trung Quốc. Sau này Tôn Văn kể về quãng đời đó như sau: "Khi con người phải trăn trở khổ đau trong những tháng ngày lận đận, tưởng như mình không thể trụ vững nữa, thì lại chính là lúc vận may sắp sửa gõ cửa, chỉ cần kiên trì nhẫn nại thêm tí chút, thì sẽ được nhìn thấy bảy sắc cầu vồng ở phía trước".
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Lần sau sẽ đến lượt bạn, câu nói đó không những gieo vào lòng người niềm hy vọng, nhưng cũng ngụ ý chỉ cho bạn thấy về phương diện nào đó, bạn vẫn còn tồn tại ít nhiều khiếm khuyết, cần phải tiếp tục nỗ lực, để không ngừng tự bồi bổ hoàn thiện mình hơn và luôn luôn sẵn sàng đón nhận thời cơ. Nếu gặp thất bại bất trắc, thì cũng đừng nản chí bỏ dở, hãy kiên trì thêm nữa, sẽ đến lượt bạn gặt hái thành công.
(1) Ăn mặc và tín hiệu tình dục
Khi người phụ nữ ăn vận theo phong cách nào đó, có nghĩa là đang gửi cho người tiếp xúc một loại thông điệp nhất định. Ví dụ khi cô gái ăn mặc hở hang lộ liễu, có nghĩa là đang phát tín hiệu tình dục với ngụ ý: Anh hãy để ý đến em nhé! Cho nên phụ nữ cần tùy thuộc vào hoàn cảnh để có phục trang phù hợp.
(2) Không nên đùa quá trớn
Khi phụ nữ sinh hoạt cùng với nam giới, cần tránh đùa tếu quá trớn, nhất là đùa liên quan đến chuyện quan hệ nam nữ, thậm chí chỉ là nói bóng nói gió ám chỉ việc ấy. Nếu không giữ gìn thì lâu dần, đàn ông sẽ quên mất ranh giới về giới tính giữa hai bên, họ đôi khi có những cử chỉ thô lỗ quá mức cho phép đối với chị em, bạn gái cũng ngày càng bớt đề phòng giữ ý. Ở nơi làm việc, hội họp, đàn ông đàn bà không nên nói chuyện về đề tài tình dục.
(3) Chú ý ngôn ngữ cơ thể
Rất nhiều tư thế của phụ nữ bị đàn ông ngộ nhận là có ý khêu gợi tình dục, ví dụ quay tóc, nhìn sâu vào mắt đàn ông, sờ tay vào cánh tay, ghếch đùi lên rồi lại hạ xuống v.v…
Nên biết rằng cơ thể cũng phát ra tín hiệu, hoặc vô tình gây hiểu lầm, nên tránh những động tác mang tính gợi tình.
(4) Mối hiểm họa khi tâm sự yêu đương tại văn phòng
Tâm sự tìm hiểu yêu đương tại văn phòng sẽ gây nhiều tai tiếng, ngoại tình là mối hiểm họa, có thể phá hoại hạnh phúc hôn nhân, đồng thời làm sụp đổ sự nghiệp cá nhân, Nói chung, mối đe dọa đầu tiên là bạn có thể bị công ty thải hồi. Bạn hãy tưởng tượng xem, hai đồng sự nam nữ lại liếc mắt đưa tình ngay tại phòng làm việc, thì còn đầu óc đâu tập trung vào công việc nữa.
Thái độ quyết định tất cả, khá nhiều phụ nữ quan niệm đi làm bất quá cũng chỉ là làm thuê cho người ta thôi, nên họ chỉ gói gọn trong chức trách phận sự của mình, hoặc chỉ làm tương xứng với mức thù lao mà người ta trả cho mình. Với tâm trạng đó, thì người phụ nữ chỉ chăm chú vào phần việc được phân công, không hề có ý định mở rộng phạm vi đảm trách, đôi khi họ còn mượn cớ là ông chủ hà khắc, chỉ làm qua loa đại khái hoặc bỏ bê cả phần việc được phân công, với động cơ tạm bợ qua ngày, ứng phó một cách thụ động trước thượng cấp, kết quả là ngoài đồng lương tối thiểu, chẳng được thêm khoản nào khác, thậm chí công việc hoàn thành không tốt, còn bị khấu trừ là đằng khác.
Nếu một nhân viên nữ làm việc với tâm trạng của ông chủ, thì chị ta sẽ nhìn nhận tình hình với quan điểm toàn cục, xem xét công việc của mình dưới góc độ tổng thể, xác định phần việc của mình chiếm vị trí vai trò ra sao trên dây chuyền sản xuất kinh doanh, xuất phát từ thái độ đó, thì chị ta sẽ lựa chọn cách làm tối ưu, làm sao đạt kết quả mỹ mãn nhất. Khi người phụ nữ làm việc với tâm trạng đó, thì họ sẽ dồn hết thời gian và tinh lực vào công việc được phân công, cho rằng đây chính là cơ hội để thể hiện nhiệt tình và năng lực, cũng là điều kiện để rèn luyện tay nghề và kỹ năng, rèn đúc ý chí nghị lực trong cuộc sống. Có được tâm trạng như vậy, do hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, họ sẽ được tăng lương lên chức. Nếu không được thăng chức hoặc không muốn thăng chức, thì cũng được đào tạo bồi dưỡng khả năng lãnh đạo vì có tầm nhìn toàn cục. Đây là những bước đi quan trọng đặt cơ sở cho chặng đường lập nghiệp mai sau.
Nhà tâm lý học nổi tiếng thế giới Napoleon Hill đã tuyển dụng một cô gái trẻ làm trợ lý cho ông, công việc của cô là bóc và đọc những lá thư từ các nơi gửi đến rồi tiến hành phân loại. Sau đó cô nghe ông nói miệng để ghi chép lại những điều ông nói và viết thư trả lời, tiền lương của cô đại thể cũng tương đương với những người làm cùng công việc. Một hôm, Napoleon Hill nói một câu cách ngôn như sau và yêu cầu cô đánh máy in ra giấy: "Hãy nhớ rằng, vật cản lớn nhất của bạn chính là sự hạn chế do chính bạn tự cài đặt trong đầu bạn".
Sau khi làm xong, cô đưa tờ giấy đã in cho ông xem và nói thêm: "Thưa ông, câu cách ngôn của ông đã giúp em hiểu ra một điều, là đối với ông, em rất có giá trị".
Sự việc đó dường như chẳng để lại ấn tượng gì trong đầu Napoleon Hill cả, nhưng kể từ hôm đó trở đi, ông nhận thấy cô gái đã đổi khác, sau khi ăn xong bữa tối, cô không nghỉ ngay, mà quay trở lại văn phòng để làm những công việc ngoài chức trách phận sự của cô, và không nghĩ đến tiền thù lao trả thêm, cô bắt đầu đặt trả những bức thư đã viết xong lên bàn của ông, chứng tỏ câu cách ngôn của ông đã gây ấn tượng sâu sắc cho cô.
Cô đã đi sâu nghiên cứu phong cách của Napoleon Hill, nên những lá thư trả lời do cô viết hoàn toàn trùng hợp với suy nghĩ của ông, đôi chỗ còn có phần sáng tạo hơn. Cô giữ mãi thói quen đó cho đến khi thư ký riêng của ông từ chức, khi Napoleon tìm người thay thế, tự nhiên ông nghĩ đến cô, thực ra thì trước khi ông tuyên bố chính thức bổ nhiệm, cô đã chủ động thực thi vai trò chức năng của người thư ký rồi. Nhờ cô tích cực chủ động làm thêm giờ, thêm việc mà không đòi hỏi thù lao, nên đã tự rèn luyện được kỹ năng để vươn lên đảm đương chức vụ mới một cách xứng đáng.
Không chỉ có thế, vì cô làm việc rất hiệu quả, nên đã thu hút sự chú ý của nhiều người khác, họ tranh nhau mời cô nhận các chức vụ cao hơn, tiền lương của cô liên tục được nâng cao, tính ra mức lương mà cô đang lĩnh gấp bốn lần tiền lương khi cô làm thư ký ghi chép bình thường, cô thực sự khẳng định được giá trị của mình đối với Napoleon Hill, vì thế, ông không bao giờ đồng ý cho cô đi làm chỗ khác.
Chúng ta nên học tập tác phong làm việc của cô gái này, tức là làm việc với tinh thần của ông chủ, không những được hưởng đồng lương xứng đáng, mà còn có dịp để tự rèn luyện mình, chuẩn bị nền tảng để tạo dựng nghiệp sau này. Bởi vậy, lúc bắt đầu nhận công tác, người phụ nữ chớ suy tính cân nhắc quá nhiều về đồng lương, mà hãy nghĩ đến những điều bổ ích mà công việc đó có thể mang lại cho mình, ví dụ nâng cao tay nghề, tích lũy kinh nghiệm, nâng cao phẩm cách v.v…
Trương Ái Linh nói: "Phải tranh thủ thành danh thật sớm". Làm giàu cũng tương tự như vậy. Người phụ nữ hãy tạo ra bước đột phá ở tuổi thanh xuân, xây dựng sự nghiệp lớn trước khi bước sang tuổi trung niên.
Người thiết kế ra mốt váy "mini" thịnh hành thời nay là Mari Queenth, chị đã vượt lên trước thời đại một bước nhỏ khi rời khỏi vạch xuất phát, chị được mệnh danh là người mẹ đẻ của váy mini, và tiền của đổ về như nước.
Thập kỷ 50 của thế kỷ 20, thanh niên thời thượng nước Anh khi ra phố thường mặc áo quần màu đen kiểu cách kỳ lạ, cưỡi xe mô tô phóng như bay. Nhà tạo mẫu thời trang, cô gái trẻ Mari Queenth đến từ Wales đã làm cho mốt mới của lớp thanh niên ăn chơi trở thành vô nghĩa.
Năm 1934, Mari Queenth ra chào đời ở Aberlastwil vùng Wales nước Anh trong một gia đình nhà giáo, năm 16 tuổi cô lên Luân Đôn để theo học khoa hội họa Học viện tiền tệ Luân Đôn, sau khi tốt nghiệp cô bắt đầu làm nghề thiết kế thời trang tại cửa hiệu sản xuất kinh doanh mũ của ông chủ Erik. Đối tượng phục vụ của cô là trang phục thiếu nữ mà thời đó chưa mấy ai chú ý đến. Thuở ấy, trang phục thiếu nữ chẳng có nét độc đáo nào đáng chú ý cả, nói chung là ăn mặc theo kiểu cũ của các bà mẹ, Mari nói: "Tôi luôn tâm niệm rằng, phải để cho các thiếu nữ của chúng ta mặc những bộ quần áo thích hợp với lứa tuổi và được các em thích thú, không cổ hủ lỗi thời, xứng đáng là mốt thời trang của các cô gái thế kỷ 20, đáng tiếc là vấn đề này chưa gây được sự chú ý của dư luận".
Năm 1955, Mari cùng chồng mở cửa hàng bách hóa đầu tiên lấy tên là "Pasa" trên đại lộ Nữ Hoàng nổi tiếng ở Luân Đôn. Đối tượng phục vụ của cửa hàng chính là tầng lớp thanh niên. Mẫu thiết kế đầu tiên của Mari Queenth chính là chiếc váy mini nổi tiếng sau này. Mặc dù cơ ngơi của họ hồi đó còn rất nhỏ bé, họ chỉ thuộc loại nhà tạo mẫu không tên tuổi, nhưng tiếng vang do mốt mới của họ gây ra cũng đủ làm xôn xao dư luận trong giới thời trang, nó mang ý nghĩa đánh dấu thời đại. Kiểu váy thập kỷ 50 thường có chiều dài trên dưới cẳng chân, năm 1953 nhà tạo mẫu Dior bất quá chỉ cắt ngắn bớt vài inch ở phần xòe ra phía dưới chân váy, thế mà cũng đã bị giới truyền thông lên án mạnh mẽ. Trong khi một nhà tạo mẫu chưa ai biết tên tuổi là Mari Queenth, với quan điểm cấp tiến, đã mạnh dạn khơi mào cho một cuộc cách mạng thời trang. Khẩu hiệu do cô đề ra hồi đó là: "Hãy cắt ngắn bớt cái váy của bạn!"
Năm 1965, váy mini thịnh hành khắp toàn cầu. Mari đã cắt bớt chân váy lên đến trên đầu gối bốn inch. Mốt váy mới của các cô gái Luân Đôn đã gây cơn sốt trên khắp thế giới, người ta hết lòng hâm mộ và mô phỏng, họ đặt cho nó cái tên là "Tạo dáng Luân Đôn", giai đoạn giữa của thập kỷ 60, mốt mới này đã lan tràn thịnh hành khắp phạm vi toàn cầu. Trào lưu thời trang mới không thể ngăn chặn, vì giới trẻ hân hoan đón nhận một cách cuồng nhiệt, ngay cả phụ nữ trung niên cũng thấy háo hức không kém, khá nhiều kiểu váy mini ra đời trong cuộc cách mạng này.
Các nhà tạo mẫu thời đại mới như Pie Catan, Goohiager, Sant Loran, Angalo v.v… lần lượt cho ra đời một loạt kiểu váy mini phong cách mới lạ, năm đó nữ hoàng Anh Elizabeth sang thăm Mỹ, khi con tàu cập bến Newyork, thì các tổ chức thời trang Anh và Mỹ tiến hành cuộc biểu diễn thời trang quy mô lớn với váy mini. Hồi đó các hiệu thời trang cao cấp cũng phải giấu giếm cắt ngắn sản phẩm váy của họ. 50 năm về trước, một bậc thầy thời trang là Jean Patu đã mỉa mai gọi váy ngắn là "sáng tạo của những kẻ xuẩn ngốc", thế mà giờ đây, chiếc váy ngắn đó lại ngự trị trong thế giới thời trang và giành thắng lợi vang dội cho Mari Queenth.
Chẳng mấy lúc, nhà tạo mẫu Mari Queenth trở thành nhà doanh nghiệp xuất sắc tiếng tăm lừng lẫy, từ chút vốn nhỏ nhoi, kinh doanh theo kiểu giật gấu vá vai, cơ ngơi ban đầu là 20 chiếc máy khâu, 20 công nhân, nhưng giờ đây mức doanh thu lên đến 120 triệu USD, đã thành lập hàng trăm cơ sở sản xuất kinh doanh trên khắp lãnh thổ Anh quốc, sản phẩm thời trang của họ luôn luôn đúng mốt thời thượng, mới mẻ lạ mắt nhưng giá cả hợp lý, ví dụ loại sơ mi có nếp gấp, loại quần áo thể thao lấp lánh bó sát thân người được người tiêu dùng hoan nghênh nhiệt liệt. Các hiệu thời trang mang tên "Bạn ơi, hãy nhanh chân lên!", dành cho phụ nữ, "Người đầy tớ quý phái!" dành cho nam giới lần lượt ra đời. Sau đó phạm vi kinh doanh của Mari mở rộng ra nhiều quốc gia, riêng trên đất Mỹ đã có 320 đại lý, chị chen chân vào hàng ngũ tỷ phú trong giới thương gia.
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Trong xã hội hiện đại có vô số cơ hội thành đạt cho phụ nữ, chỉ cần chị em kịp thời nắm bắt cơ hội, mạnh dạn vượt lên trước người khác, thì chắc chắn sẽ thu được thành công.
Nhiều chị em phụ nữ khát khao xây dựng sự nghiệp cho riêng mình, nhưng lại không dám mở đầu, thực ra chỉ cần mạnh dạn mở đầu, sẽ nhận ra rằng, thì ra chọn một công việc mà mình ham thích cũng thật đơn giản, khi đã có bước mở đầu thuận lợi, công việc đúng với sở trường chí hướng của mình, thì thành công sẽ liên tục bén duyên với bạn.
Tổng giám đốc xuất sắc Vương Thụ Đồng của Mạng Trác Việt nói: "Làm công việc mình ham thích, làm chủ khả năng của mình".
Vương Thụ Đồng theo học chuyên ngành thông tin vô tuyến điện tốt nghiệp Học viện công trình điện tử Bắc Kinh. Sau đó làm cán bộ giảng dạy tại trung tâm khai thác phần mềm Trường đại học Thanh Hoa, ngành nghề này đúng sở trường tâm nguyện của chị. Cuối năm 1991, chị thi tuyển vào xí nghiệp nước ngoài, làm việc cho một công ty điện tử thiết kế tự động hóa, sau đó vừa đi làm chị vừa thi tuyển vào các công ty IBM, AT&T, Công ty Microsoft, cuối cùng chị đã chọn công ty phần mềm vi tính vì nó ở gần nhà nhất. Nhiều năm sau, Vương Thụ Đồng vẫn rất cảm kích khi hồi tưởng lại sự việc này, chị nói: "Nhiều khi tôi rất tin vào sự sắp đặt của số phận, chỉ làm việc cho công ty Microsoft có 6 năm, nhưng đã tạo ra ảnh hưởng rất lớn đối với cuộc đời tôi, công việc đã giúp tôi trưởng thành".
Tác phong làm việc cẩn trọng chu đáo của chị tại công ty Microsoft luôn được sếp biểu dương và đồng sự khen ngợi, chị có biệt tài về mặt giao tiếp mở rộng quan hệ, và tự mình cũng học hỏi được nhiều điều bổ ích. Chị tâm sự: "Trong 6 năm đó, tôi kiêm nhiệm khá nhiều công việc, nó đã giúp tôi biết cách làm tròn nhiệm vụ, biết cách khởi nghiệp ra sao, biết làm một người đại diện tốt và biết cách kiểm soát chặng đường phát triển của mình, biết mình đang cần cái gì, tới đây sẽ phải làm gì. Ngoài những thu hoạch trong nghiệp vụ, tôi còn học được phương pháp tư duy tổng thể, chỉ cần có phương pháp tư duy tổng thể chính xác, thì nhất định sẽ tìm ra đáp án chính xác". Chính nhờ có phương thức tư duy đúng đắn nên vào tháng 4 năm 1999 Vương Thụ Đồng đến làm việc cho một doanh nghiệp nước ngoài hết sức bình thường là Cisco, đã có cống hiến to lớn cho công ty này.
Chính vào thời điểm giá trị cổ phiếu của Cisco đạt đến đỉnh cao, thì Vương Thụ Đồng lại rời khỏi Cisco không hề do dự luyến tiếc để đến với Mạng Trác Việt do Công ty Kim Sơn và Công ty Liên Tưởng cùng đầu tư. Chị cho biết: "Vì sao tôi rời bỏ công ty Cisco, tôi đã suy nghĩ rất thấu đáo vấn đề này, ngay từ khi bước chân vào làm cho xí nghiệp nước ngoài, tôi đã xác định rằng, mình không thể cắm chốt cả đời ở đây, mà chỉ là một cơ hội học hỏi để một ngày nào đó vận dụng, chính vì thế mà tôi lần lượt đi làm cho khá nhiều doanh nghiệp nước ngoài, trong lòng luôn mơ tưởng, không biết đến lúc nào thì chúng ta mới có những doanh nghiệp tầm cỡ như thế, nguyện vọng này ấp ủ suốt một thời gian dài trong đáy lòng tôi. Giờ đây, sự ra đời của Mạng Trác Việt đã đáp ứng lòng mong mỏi của tôi, nên tôi không thể bỏ lỡ dịp may hiếm có này".
Vương Thụ Đồng biết rõ mình đang cần gì, và có thể làm được gì, mình hứng thú điều gì, cho nên cho dù khi mạng internet đang ở đỉnh cao của cơn sốt hay sau này nó hạ nhiệt bị xem thường, thì chị vẫn rất chung thủy với nó, tình cảm của chị với mạng internet vẫn không hề bị nguội lạnh, hơn nữa, chị xác định rằng xu thế chung không thể thay đổi, vấn đề đặt ra là bắt tay vào làm như thế nào mà thôi. Sau khi tiến hành phân tích các mô hình Amazon, 8848, Dandan trên thị trường, chị nhận định rằng: Thương mại điện tử ở Trung Quốc còn gặp nhiều vật cản, ngoài trở ngại mà người ta đã nói quá nhiều là cơ sở hạ tầng còn quá mong manh, thì điều đáng đề cập nhất chính là quan niệm thói quen mua sắm của người Trung Quốc không phải dễ thay đổi trong một sớm một chiều, rất ít người khi cần mua sắm lại nghĩ đến lên mạng internet để giao dịch cả. Đến nay việc mua hàng qua mạng chỉ mới dừng lại ở mức tiêu khiển hoặc thử nghiệm. Thế là Vương Thụ Đồng quyết định chuyển đổi mô hình 8848 Dandan thành câu lạc bộ mua sắm. Bắt đầu mở cửa đột phá thương mại điện tử từ khâu bán hàng văn hóa phẩm như sách, CD v.v… Nói một cách ngắn gọn, thì mô hình mà Mạng Trác Việt áp dụng là "loại hàng nhỏ, số lượng ít", chủng loại hàng hóa được lựa chọn rất kỹ chỉ gồm mấy chục loại thôi, như thế vừa giảm thiểu được áp lực về kho chứa, mà lại tạo được thế mạnh về lô lượng, hai là bảo đảm tốc độ đưa hàng nhanh chóng nhất, chỉ hạn chế trong vòng 24 giờ là có hàng, tạo điều kiện luân chuyển nhanh đồng vốn và hạ giá thành quản lý. Cũng cần tránh xu thế hình thành "thư mục trên mạng", không để xảy ra hàng tồn kho, không để xảy ra tình trạng người mua đặt hàng xong thì người bán mới đi tìm hàng, mà phải có hàng sẵn và nhanh chóng đưa đến cho khách hàng ngay. Vương Thụ Đồng thực hiện tất cả các dự án này với nhiệt tình cháy bỏng, chị thú nhận rằng chị vui với công việc là chính, còn kiếm tiền là thứ yếu. Quả nhiên Trác Việt đã thành công mỹ mãn, trong một ngày bán ra nhiều nhất là hơn 5000 sản phẩm. Hơn nữa, lượng tiêu thụ một bộ gồm 11 quyển sách "Chú mèo Kafi" tiêu thụ trên mạng trong 3 tháng bằng số lượng tiêu thụ sách đó ở hiệu sách Tây Đơn trong vòng 5 năm, còn số lượng tiêu thụ bộ "Câu chuyện tình Tokyo" gồm 11 đĩa VCD trong 1 tháng bằng tổng lượng hàng nhập trong 2 tháng của Trung tâm bán lẻ băng đĩa nghe nhìn Bắc Kinh. Vương Thụ Đồng cho biết: "Hóa ra chúng ta đã đánh giá quá thấp sức mạnh của mạng Internet, chúng ta cũng không ngờ rằng có thể gặt hái thành công một cách nhanh chóng đến mức đó".
Bất kể trong đời thường hay trong công việc, Vương Thụ Đồng đều chọn những mặt mà mình yêu thích, chị luôn luôn nghe theo lời thì thầm của trái tim, chị biết cách điều chỉnh tâm lý, chị nói: "Ngày nghỉ cuối tuần hoàn toàn thuộc về cá nhân mình, tuyệt nhiên không suy nghĩ đến công việc, hàng năm vào kỳ nghỉ phép tôi đều đi du lịch". Phương châm sống của Vương Thụ Đồng hết sức đơn giản, chị nói: "Thực tình tôi đâu phải là con người đầu óc phản ứng nhanh nhậy, cũng chẳng lấy gì làm thông minh. Đối với tôi, nắm được nguyên tắc đơn giản nhất là cách làm tối ưu. Cuộc đời đối với tôi chỉ có một cách ứng xử, đó là làm những việc mà mình ham thích, nắm chắc khả năng của mình, không ngừng tiến lên phía trước, luôn ở bên cạnh những người mà mình yêu dấu".
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Có khá nhiều lối tắt cho phụ nữ đi đến thành công, trong đó có một lối là: chọn công việc mà mình ham thích, nghe theo lời mách bảo trong lòng mình, sau đó dốc hết tâm huyết vào thực hiện.
Thế giới muôn màu muôn vẻ, nên cá tính của con người cũng hết sức đa dạng.
Nếu làm một phép thống kê đơn giản về tính cách phụ nữ, thì có thể quy nạp thành 10 dạng tính cách, rất có thể tính cách của bạn thuộc một trong mười dạng này, hoặc một số tính cách nào đó gần giống với một số tính cách trong mười dạng này. Khi giới thiệu 10 dạng cá tính phụ nữ, chúng tôi cũng nêu lên những lời khuyến cáo, để giúp các bạn gái tham khảo trong khi tìm hiểu tính cách của mình.
(1) Phụ nữ thuộc dạng tính cách thích ăn chơi tiêu xài
Các cô gái xinh đẹp trẻ trung làm công việc mở mang thị trường, nữ thư ký, hoặc phục vụ viên cao cấp thường thuộc dạng tính cách này, họ ném tuổi trẻ và sắc đẹp của mình vào canh bạc, tận dụng các thế mạnh của mình để kiếm thật nhiều tiền, và cũng ăn chơi xả láng. Lâu dần, người ta gán cho họ biệt danh là gái đua đòi. Họ thường xuyên lui tới các khách sạn nhà hàng cao cấp, các siêu thị sang trọng, trong ví căng đầy tiền, thích tiêu xài không cần cân nhắc tính toán, sống cuộc đời tự do bay bổng chẳng bợn chút ưu tư, họ quan niệm rằng tương lai rất xa vời, chẳng hơi đâu mà lo nghĩ về tương lai cho mệt người, chỉ cần biết hiện tại, sống ngày nào hãy tận hưởng mọi lạc thú trên đời, ngoài thời gian làm việc học tập căng thẳng thì không nên tự làm khổ mình bằng những chuyện không đâu. Họ đầu tư tâm huyết vào mốt thời trang, chú ý chọn mua loại cao cấp, đắt tiền, kiểu dáng mới lạ. Họ thích chọn bạn trai có sở thích, cá tính giống mình hoặc người có tiềm lực hùng hậu về kinh tế.
Mẫu phụ nữ này nên tránh thói xấu luôn tự cho mình là đúng, không chịu tiếp thu lời khuyên can của bạn bè người thân. Nên nhớ rằng, tuổi trẻ và sắc đẹp như bông hoa sớm nở tối tàn, không thể tồn tại dài lâu, hoa đẹp lộng lẫy khi rụng chỉ còn trơ lại cành khô.
(2) Phụ nữ thuộc dạng tính cách giữ ý thu mình
Cuộc sống ngày càng hối hả xô bồ, nên một số chị em ngày càng mất lòng tự tin, nhất là khi đi ra ngoài giao tiếp với xã hội, tự cảm thấy mình yếu ớt như một cọng cỏ, không thể đương đầu với giông bão, nhất là đã vài phen nếm trải thất bại, thì càng có xu hướng tự co mình lại sống theo kiểu phục tùng số mệnh, giữ đúng nề nếp, chăm chỉ cần cù, an phận thủ thường. Trong công tác họ vô cùng cẩn trọng, suy tính trước sau, thấp thỏm lo lắng, không dám sáng tạo. Họ thích ăn mặc quần áo sạch sẽ tươm tất, trang nhã giản dị, nếp sống căn cơ tằn tiện, thích làm việc nội trợ trong gia đình hoặc nghề thủ công.
Mẫu phụ nữ này cần đề phòng tâm lý ỷ lại dựa dẫm vào người khác, cần tăng cường lòng tự tin và khả năng thích ứng với hoàn cảnh.
(3) Phụ nữ thuộc dạng tính cách trịch thượng điệu đà
Những người phụ nữ thuộc dạng tính cách này cho rằng thiên hạ mà không có mình thì chẳng làm được trò trống gì. Câu nói cửa miệng của họ là: "Xoàng quá!" hay: "Tầm thường quá!" Để tự khẳng định mình bắt mọi người chấp nhận những điều mình nói, những việc mình làm, họ không tiếc tiền của và thời gian, ra sức học hỏi, nào là vũ đạo, nào là ngoại ngữ và bao nhiêu bộ môn khác, thậm chí còn mạnh dạn đầu tư ngành nghề với tham vọng rất lớn, họ mong muốn trong khoảng thời gian cực ngắn mà xây dựng hình tượng của mình thật rực rỡ chói sáng, nhằm nâng cao vị thế của mình. Loại phụ nữ này có ý thức về vai trò bản thân rất lớn, luôn thích tự đề cao mình, không coi ai ra gì, không ngần ngại chi tiền của và đầu tư thời gian để hoàn thiện hơn nữa bản thân, hiển nhiên là tạo ra sức cuốn hút mạnh hơn phụ nữ thông thường. Họ thích ăn diện thật phong lưu quý phái, thích giao du với những người đàn ông tài ba nổi tiếng, thích lao vào những mối tình đầy chất lãng mạn.
Mẫu phụ nữ này phong cách giao tiếp nhiều khi khó hiểu, thái độ coi thường kẻ thua kém mình, thích chơi trội.
(4) Phụ nữ thuộc dạng tính cách an phận thủ thường
Mục tiêu của những chị em này là nhanh chóng trở thành người phụ nữ chân chính theo quan niệm truyền thống, bất kỳ ở đâu cũng tuân thủ luật lệ quy định một cách tuyệt đối không bao giờ gây phiền hà cho người khác, không nói những lời mà người khác khó chấp nhận, cố gắng tránh tranh cãi xung đột với đồng sự, cử chỉ, nói năng nhẹ nhàng, lễ phép, đoan trang, rất chú ý đến thái độ phản ứng của mọi người xung quanh. Câu nói cửa miệng của họ thường là: vâng, phải, được ạ… Họ thích ăn mặc, trang điểm bình dị, theo phong cách truyền thống, kể cả trang trí nội thất và treo tranh tường cũng thích kiểu truyền thống, thích đánh bạn với những người đàn ông chín chắn, chững chạc, chênh lệch tuổi tác tương đối lớn. Mẫu phụ nữ này cần tuyệt đối tránh xuề xòa, ba phải, không có chính kiến riêng của mình tránh tự biến mình thành con bung xung để người ta điều khiển.
(5) Phụ nữ thuộc dạng tính cách kênh kiệu làm cao
Những người phụ nữ này thích nói trên trời dưới biển, ra cái điều ta đây cái gì cũng biết, khi xuất hiện giữa đám đông họ thường thích đóng vai trò nhân vật trung tâm, giành vai trò cầm trịch khi phát ngôn, thích bàn chuyện phiếm thời cuộc, có vẻ như họ sẵn sàng tham gia tất cả mọi đề tài và đưa ra chính kiến của mình. Họ có thật nhiều dự định, nhiều chương trình, nhưng cuối cùng chẳng làm nổi việc gì, vô hình trung trở thành anh hùng đánh võ mồm, nói thì cực hay nhưng làm thì chẳng bằng ai. Họ chỉ có tài ăn diện, rất sành điệu về kiểu cách và màu sắc thời trang, loại hình phụ nữ này thường tìm đến với mẫu đàn ông điềm đạm chín chắn, rất nhiệt tình hứng thú trong giao tiếp với người khác giới.
Phụ nữ thuộc dạng tính cách này cần chú ý không được tỏ ra quá dễ dãi suồng sã với đàn ông, hãy nhớ câu: khi nói, không chỉ có nước bọt phun ra mà còn cuốn theo cả tuổi thanh xuân.
(6) Phụ nữ thuộc dạng tính cách chịu thương chịu khó
Đây là loại hình phụ nữ sẵn sàng xả thân quên mình cho sự nghiệp hoặc cho người thân, trong đơn vị thường hay bị cấp trên hoặc đồng sự bắt nạt, ngoài đời hay bị người khác chèn ép, nhưng vẫn làm việc hết mình, coi điều đó là niềm vui, là vinh dự. Họ sẵn sàng phớt lờ các trò vui chơi giải trí và sinh hoạt tinh thần, lấy cớ là bận công việc, suốt ngày thầm lặng ít nói ít cười, ăn mặc không cầu kỳ, có khi chẳng buồn cởi quần áo công tác. Họ thích mẫu đàn ông trọn vẹn, không có điều gì khiến họ phải phấp phỏng lo sợ và tính cách hấp dẫn.
Loại hình phụ nữ này nên tránh lối sống đơn điệu, tẻ nhạt, mất hứng thú, hãy nhớ rằng đàn ông thích phụ nữ sôi nổi phong phú.
(7) Phụ nữ thuộc dạng tính cách tân tiến thời thượng
Họ tự nhận mình thuộc phái tân tiến hiện đại, loại hình phụ nữ này thích ăn mặc lòe loẹt diêm dúa, bàn luận quốc gia đại sự, đàm đạo về mốt thời trang, tiêu xài hàng hóa cao cấp, thích phô diễn sức cuốn hút gợi cảm, mối quan tâm lớn nhất chính là thời trang, muốn tỏ ra sành điệu về thời trang, họ ham muốn quyền lực, thích loại đàn ông nịnh đầm, điều kiện tiên quyết để làm quen là phải có quà cáp tặng phẩm.
Đối với phụ nữ thuộc dạng tính cách này, cần chú ý vì một phút giây bồng bột nông nổi, bởi ham vật chất mà để hận suốt đời. Hãy nhớ rằng thời trang cũng giống như dịch cúm, nó chỉ lan tràn trong một thời gian ngắn ngủi.
(8) Phụ nữ thuộc dạng tính cách chú trọng gìn giữ phẩm giá
Họ coi giữ gìn nhân cách phẩm giá là niềm vui lớn nhất trong đời, tất cả mọi thứ đều được họ quy đổi thành giá trị vĩnh cửu như vàng bạc châu báu. Tính cách có phần cao đạo, bảo thủ cố chấp, người khác rất khó đoán định tâm tư tình cảm nội tâm của họ. Dạng tính cách này không dễ gì thay đổi, họ thích ăn mặc đứng đắn chững chạc, thích mẫu đàn ông lịch lãm phong độ.
Đối với loại hình phụ nữ này, cần chú ý bồi dưỡng khí chất về mặt tinh thần, hãy nhớ, tiền bạc không phải là sức mạnh vạn năng, tình người còn cao hơn vàng bạc.
(9) Phụ nữ thuộc dạng tính cách thích nổi bật
Loại hình phụ nữ này thích thể hiện sự vượt trội của mình ở mọi lúc mọi nơi. Họ cho rằng mình hơn người về nhiều mặt tố chất và trình độ. Khi tụ tập nhiều người, luôn muốn khẳng định tính ưu việt của bản thân, quên mất thân phận, chỉ muốn đứng trên người khác. Họ có ý thức học hỏi kiến thức và rèn luyện tính cách ngày càng hoàn thiện hoàn mỹ, để được người đời tôn vinh nhiều hơn, tuy nhiên kiến thức của họ thường dừng lại ở mức nửa vời, chẳng có mặt chuyên môn nào hiểu đến đầu đến đũa. Về trang phục họ cũng thích chơi trội bằng kiểu cách lạ mắt khác người. Họ thích mẫu đàn ông chính trực thật thà, biết thưởng thức.
Phụ nữ thuộc dạng tính cách này, chớ có dừng lại ở mức nửa vời, không nên lập dị.
(10) Phụ nữ thuộc dạng tính cách phớt đời
Có thể ví loại hình phụ nữ này như cánh bèo trôi trên mặt nước, như ngọn cỏ mọc trên đầu tường, chẳng màng đến chuyện đời, phó mặc cho số phận, về tính cách có vẻ hiền hòa dễ dãi, thực ra rất giỏi giang, nhưng lại chẳng muốn làm gì, thích phát triển theo kiểu tuần tự, ăn mặc giản dị chất phác, chẳng thích lôi thôi phiền hà, không muốn liên lụy đến bản thân. Thích người đàn ông hơn hẳn mình về mọi phương diện.
Mẫu phụ nữ này cần tránh để người khác lung lạc lôi kéo, mất tính kiên định làm chủ bản thân.
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Hãy tự tìm hiểu toàn diện tính cách của bản thân, sau đó rèn luyện nâng cấp tính cách để vươn lên tầm cao thành đạt. Có thể ví cá tính phụ nữ như trang phục muôn màu, luôn luôn tỏa ánh sáng lấp lánh tô điểm cho đời.
Quá trình hình thành các tố chất cá tính đưa đến thành công của người phụ nữ, trong đó chiếm một phần quan trọng là tố chất do trời phú, nhưng sự rèn luyện tâm lý, tình trạng sức khỏe, trình độ học vấn, kinh nghiệm xã giao, sở thích, sở trường, ham hành động, tài ăn nói v.v… cũng đóng vai trò không nhỏ. Có thể ví yếu tố bẩm sinh và yếu tố rèn luyện như nguyên nhân bên trong và nguyên nhân bên ngoài của cùng một sự vật, có tác dụng hỗ trợ và chuyển hóa cho nhau. Nếu chị em biết khai thác tận dụng các yếu tố này một cách thỏa đáng, thì chỉ cần bỏ công ít mà vẫn thu được kết quả cao, làm cho tính cách và thành công song song phát triển.
Nếu tiến hành phân tích cặn kẽ, thì bất kỳ sự vật nào cũng tuân theo nguyên tắc quy luật nhất định, điều này giúp chúng ta nắm bắt và điều khiển nó. Nhưng cá tính lại thuộc trường hợp ngoại lệ. Đại thể có 10 yếu tố thường phối ghép với cá tính nhân cách con người:
Cố gắng làm cho tố chất chung của cá nhân thích ứng với hoàn cảnh.
Cố gắng làm cho cá tính của từng người hòa nhập với cộng đồng không xảy ra xung đột.
Tích cực rèn luyện cá tính phát triển theo chiều hướng điềm đạm tỉnh táo.
Chú ý đánh giá hiệu suất thành công của mình.
Xem xét mối quan hệ giữa mình với các đối tượng xung quanh.
Ưu tiên phát triển các thế mạnh.
Quan tâm đến các nhu cầu xã hội.
Thường xuyên bồi dưỡng tố chất tâm lý tích cực.
Giữ vững cá tính nhưng đừng biến thành xơ cứng bảo thủ
Thực hành trắc nghiệm trong phạm vi nhỏ hẹp, nhằm xác định tính khả thi. Không liều lĩnh hành động theo kiểu đánh bạc dốc túi.
Trang bị tố chất liên quan đến vấn đề phát huy sự thể hiện và sức sáng tạo trong nhân cách. Do vậy bạn cần phải xem xét đánh giá 10 yếu tố nói trên.
Khả năng phối ghép của các tố chất tương quan rất to lớn, nó giúp bạn trở thành con người có nhân cách hấp dẫn, nó có khả năng thách thức với cả một nền văn hóa truyền thống. Cho dù rơi vào thế tiến bước hay nhường bước, thì chúng ta vẫn cần phải vận dụng tố chất tốt đẹp của mình để bảo vệ nhân cách độc lập của riêng mình. Nhất là trong trường hợp xảy ra sự kiện trái với mong muốn, chúng ta càng cần sử dụng tố chất của mình để bình tĩnh chọn cách xử lý thông minh nhất, không nên xử sự một cách nông nổi liều lĩnh.
Tố chất và nhân cách là hai mặt đối xứng và tương đồng với nhau.
Sự lựa chọn duy nhất của chúng ta là: Bồi dưỡng và phát huy tố chất, chuyển hóa tố chất thành nhân cách hoàn hảo, để đạt được thành công.
Trong cá tính của từng con người đều ẩn chứa khả năng tiềm tàng về sức sáng tạo tương ứng, chúng ta chẳng cần thiết phải vắt óc suy nghĩ, tìm tòi, bới móc đố kỵ những khuyết điểm của kẻ khác cũng như không nhất thiết phải học đòi người khác.
Trong kinh nghiệm thành công của từng người, thì việc bảo tồn bản sắc của cá nhân, phát huy tính sáng tạo bản thân đóng một vai trò hết sức quan trọng. Bạn hoàn toàn có đủ lý do để tin rằng, trên đời không thiếu phụ nữ thành công, và bạn cũng nằm trong số họ.
Vì thế, chúng ta đừng để phí mất chút thời gian nào để lo nghĩ không đâu rằng mình thua chị kém em.
Bạn chẳng giống ai trên đời này, đó là một điều đáng hãnh diện, bạn hãy tận dụng khai thác những thế mạnh mà ông trời đã ban cho mình để làm được một cái gì đó. Cho dù bạn thành công hay thất bại thì bạn vẫn đang tạo dựng thế giới riêng của mình, cho dù hay hay dở, thì bạn vẫn đang biểu diễn trên sân khấu cuộc đời, có thể là bạn đóng vai chính, cũng có thể bạn chỉ đóng vai phụ. Bất luận thế nào thì bạn vẫn phải mạnh dạn dấn bước trên đường đời.
Hãy giữ gìn bản sắc như giữ gìn sinh mạng, sức cuốn hút của bạn xuất xứ từ cá tính tính cách của chính bạn.
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Cá tính bản sắc từng người cần duy trì bền vững như bàn thạch, vai trò của nó giống như nền móng của căn nhà, mọi hạng mục kiến trúc khác đều được xây cất trên nền móng đó. Các bạn gái hãy coi cá tính là món tài sản riêng của
Cá tính là căn cứ để phân biệt giữa người này với người kia, cá tính cũng là nguồn sức mạnh thúc đẩy khích lệ con người hăng hái vươn tới. Nếu muốn thành công thì phụ nữ cần biết cách chuyển hóa cá tính thành sức mạnh.
Chặng đường dẫn đến thành công của rất nhiều phụ nữ nổi tiếng đã chứng minh cho chúng ta thấy rằng, trong cá tính của mỗi con người đều tiềm ẩn một sức sống rất riêng biệt, đó là nguồn sức mạnh tiềm tàng đang chờ được khai thác, nhờ có cá tính làm cho từng người phụ nữ giữ được bản sắc riêng, không bị hòa trộn với người khác.
Dựa vào cá tính ngoan cường, Trương Hải Địch đã hoàn thành sự nghiệp to lớn của chị, vì chị biết phát hiện các thế mạnh trong cá tính của mình rồi triệt để khai thác vận dụng chuyển hóa thành bản lĩnh và sức mạnh.
Trương Hải Địch cho rằng khả năng đặc biệt của chị là trí nhớ tuyệt vời, cái gì đã in vào trong đầu óc thì sẽ được bảo lưu mãi mãi, ví dụ riêng chuyện học ngoại ngữ cũng đủ chứng minh nhận xét này. Theo chị, học ngoại ngữ nhằm mục đích mở rộng tầm nhìn ra nước ngoài, tăng cường khả năng thụ cảm với thế giới, cũng có thể học ngoại ngữ để làm phiên dịch, nâng cao trình độ văn học, rõ ràng là một công đôi ba lợi, tại sao lại không làm? Trương Hải Địch căn cứ vào hứng thú và trình độ học vấn của mình để tiến hành thử nghiệm và sàng lọc, rồi tìm ra hướng đột phá cho mình.
Vì thiếu giáo trình tiếng Anh quy chuẩn, chị đành kiếm giáo trình cũ rồi ngồi sao chép lại từng quyển một. Chị còn bỏ công bỏ sức tự biên soạn ra một bộ giáo trình tiếng Anh rất độc đáo đồ sộ, trong quyển sách này có nhiều mảnh cắt dán bản thuyết minh sản phẩm nhiều mặt hàng như giấy gói kẹo, tờ hướng dẫn sử dụng thuốc chữa bệnh, nhãn hiệu tất, thuốc lá, bao bì thực phẩm v.v… Với loại giáo trình kỳ lạ này, chị nhớ rất nhanh rất kỹ, ngoài ra khi gặp người giỏi ngoại ngữ hay người nước ngoài, chị tích cực chủ động sử dụng ngoại ngữ để giao tiếp, cố gắng chắp nối những từ ngữ đã học thành câu hoàn chỉnh. Trong căn phòng của Trương Hải Địch bề bộn sách bày trên bàn, trên giá, trên giường, quyển nào cũng ghi chú chằng chịt từ mới, mẫu câu, các cách thức ngữ pháp v.v… ngay cả trên tường cũng dán rất nhiều tờ giấy viết tiếng nước ngoài. Trên bàn làm việc của chị còn bày thêm một bức tượng ông quan huyện bằng nhựa có thể lắc đầu, đó là món quà mừng sinh nhật của mẹ. Khi đầu óc căng thẳng quá, chị thường đùa nghịch với bức tượng này, bây giờ chị ghi chú những từ tiếng Anh về tên gọi các giác quan, như mắt, mũi, mồm v.v… vào các vị trí tương ứng trên bức tượng.
Về mặt tận dụng thời gian, có thể nói không ngoa rằng chị không bỏ phí dù một phút một giây, ngay cả khi ăn cơm chị cũng lẩm nhẩm từ mới, học thuộc bài khóa, đôi khi đút cả bút vào bát cơm. Chị vốn không có thói quen uống trà, nhưng để kích thích trí não cho tỉnh táo mà học, đêm nào cũng phải pha ấm trà thật đặc để nhấm nháp. Chị cũng đề ra nội quy cho mình, nếu hàng ngày không học thuộc số từ mới quy định, thì phải tự bạt tai mình.
Trương Hải Địch mải mê học tập không biết mệt, không ngơi nghỉ, giáo trình chị học chồng cao đến hai thước, với thời gian chưa đầy hai năm, trình độ tiếng Anh của chị đạt tương đương với tốt nghiệp phổ thông trung học.
Bất kỳ người nào cũng có biệt tài riêng về mặt nào đó, chỉ cần chúng ta để tâm tìm tòi phát hiện, rồi khai thác phát huy thế mạnh của mình, thì sẽ có được bước đột phá. Thông qua ví dụ về Trương Hải Địch, chúng ta nhận thấy, chị đã biết khai thác thế mạnh của mình là có nhiều thời gian và trí nhớ vượt trội, chọn bước đột phá là học tiếng Anh, và chị tin chắc điều kiện và khả năng bảo đảm cho chị giành thắng lợi.
Sau khi đã chọn xong bước đột phá, thì công việc tiếp sau là quyết tâm thực hiện. Trên chặng đường tiến tới mục tiêu, chị phải khắc phục vô vàn khó khăn trở ngại. Chẳng hạn Trương Hải Địch phải tự mình biên soạn giáo trình Anh ngữ, thu xếp môi trường học tập, vạch ra chương trình kế hoạch và cả hình phạt cho mình để bắt ép mình hoàn thành nhiệm vụ, nói cách khác, trên cơ sở chương trình tổng thể phân chia thành kế hoạch chi tiết, tránh nảy sinh tâm lý sợ sệt hoặc dây dưa trì hoãn, việc đáng làm hôm nay lại để đến ngày mai.
Điều đáng quý nhất ở Trương Hải Địch là chị đã chế ngự cả sự dày vò của bệnh tật với ý chí ngoan cường, quyết không chịu đầu hàng môn Anh văn hóc búa. Đúng như lời người xưa "có chí ắt thành công". Thế mới hay, sau khi xác định bước đột phá, thì cần tập trung tinh lực để theo đuổi mục tiêu cuối cùng, chắc hẳn sẽ gặt hái được thành công. Thực chất của khâu chọn bước đột phá, chính là phát hiện tiềm năng trong tính cách của mình, tiềm năng đó là nguồn sức mạnh to lớn, là sức sống mà chính mình còn chưa biết. Khi đã được phát hiện và huy động, thì tiềm năng sẽ tỏa ra năng lượng rất lớn, giúp bạn hoàn thành sự nghiệp.
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Biết phát huy đặc điểm cá tính của mình, đồng thời chuyển hóa thành sức mạnh, để thu hút sự quan tâm chú ý của mọi người, thì người phụ nữ vừa hấp dẫn vừa thành đạt
Cá tính là tài sản độc nhất vô nhị của phụ nữ, khi phải đối mặt với bao nhiêu thách thức, gian nan, cạm bẫy, thì cần phải duy trì chí hướng và tinh thần bất di bất dịch, để ứng phó và giành thắng lợi, nói cách khác là phải giữ vững cá tính.
Cá tính của mỗi một con người cần phải vững chãi như bàn thạch, bởi vì mọi thứ khác đều được xây dựng trên nền tảng này. Do vậy, mỗi người nên duy trì bản sắc riêng của mình.
"Vấn đề duy trì bản sắc cũng lâu đời như lịch sử, và cũng phổ thông như cuộc sống con người vậy" đây là lời phát biểu của giáo sư, tiến sỹ James Gawdin Jirki. Không chịu duy trì bản sắc chính là nguyên nhân tiềm ẩn gây ra rất nhiều vấn đề rắc rối về tinh thần và tâm lý. Anghelo. P. Spencer đã từng viết mười ba cuốn sách về lĩnh vực giáo dục trẻ nhỏ và rất nhiều bài phóng sự khác, ông nói "Không có ai đau khổ bằng những kẻ muốn học đòi theo người khác, hoặc phải làm những việc không đúng với sở trường của mình".
Duy trì bản sắc cá nhân và bằng sức sáng tạo bản thân mở ra thế giới cho riêng mình sẽ rất có ý nghĩa đối với kinh nghiệm thành công của mỗi con người.
Bạn cũng như tôi đều có khả năng như vậy, nên chính chúng ta chứ không thể là ai khác không thể lãng phí thời gian, cho dù là từng phút từng giây để suy nghĩ về vấn đề của mình.
Trên suốt chiều dài lịch sử của nhân loại, bạn cũng là con người độc nhất vô nhị, cần phải hãnh diện về điều đó, bạn cần biết tận dụng tất cả các thế mạnh mà ông trời đã ban phát cho mình. Bất luận tình hình ra sao thì bạn vẫn đang tạo dựng vườn hoa nhỏ của mình, đang dàn dựng dàn hợp xướng về cuộc đời riêng bằng những nhạc cụ mà bạn có.
Trong quá trình cắp sách đến trường, trong một thời điểm nào đó mỗi người có thể phát hiện ra rằng, học đòi người khác có nghĩa là tự sát.
Dù hay dở thế nào bạn nhất thiết phải giữ gìn bản sắc.
Mọi sức mạnh của con người cũng là sức mạnh của tự nhiên, ngoài tự thân mình thì không ai có thể biết được mình có thể làm được điều gì, mình hiểu biết được điều gì, mà tất cả những thứ đó tự mình phải thể nghiệm, nắm bắt.
Cá tính là một món tài sản đáng giá, nếu cá tính của bạn rất đáng yêu, thì bạn có thể sử dụng suốt đời.
Mọi thứ quý báu nhất trên trần gian đều không thể làm nhái được, vì đó là những thứ độc nhất vô nhị. Là một thành viên trong thế giới phụ nữ, bạn cũng là một con người độc nhất vô nhị.
Bạn có thể coi Củng Lợi, Trương Huệ là thần tượng trong lòng bạn, bạn có thể hết lời ca tụng tài sản đồ sộ của Dương Lan, Trương Xán, nhưng bạn chớ có mù quáng tự lên án, tự coi khinh mình, cho dù thực sự bạn còn nhiều khiếm khuyết này nọ.
Rất có thể hình thức của bạn không được kiều diễm, sắc sảo như Củng Lợi, rất có thể tài sản của bạn chẳng thấm vào đâu so với Dương Lan, nhưng bạn nhất thiết không được học đòi theo họ, làm mai một hình tượng của mình. Bạn hãy chịu khó học hỏi tự cường tự lập, không ngừng vươn lên, rồi thiên hạ sẽ phải ghi nhận bạn đã làm được gì đó trong cuộc đời.
Từ xa xưa đã lưu truyền câu nói: "Thước vẫn có thể là ngắn, tấc vẫn có thể là dài" ý nói trông lên thì chả bằng ai, trông xuống thì chẳng có ai bằng mình, suy ngẫm cho kĩ, câu này rất chí lí.
Người ta có thế mạnh của người ta, thì bạn cũng có sở trường của bạn. Không có lí do gì bạn phải lấy mình so sánh với người ta, càng không cần thiết gây ra sức ép tâm lý cho mình vì cố tình so sánh như thế.
Lý Bạch - nhà thơ lớn đời Đường từng nói: "Trời đã sinh ra ta ắt phải có khi dùng đến". Nếu đã như vậy, người ta là viên kim cương, thì người ta tỏa sáng lấp lánh, còn mình là hòn than, mình cũng có thể cháy đỏ rừng rực để sưởi ấm cho thiên hạ.
Cá tính cũng là đặc điểm, đặc điểm cũng là ưu thế, ưu thế chuyển hóa thành sức mạnh, sức mạnh tạo ra cái đẹp.
Học đòi người khác chẳng khác gì gọt chân cho vừa giày, đó là một việc không nên làm.
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Tôn trọng cá tính của mình, giữ gìn bản sắc của mình thì chắc chắn thành công.
Cô không phải là vương phi kiểu mẫu, mà là thần tượng của nhân dân. Cá tính nổi loạn đã quyết định đường đời của cô.
Ai được coi là ngôi sao rực rỡ nhất trong thế kỷ XX?
Không phải bàn cãi gì nữa, vòng nguyệt quế vinh quang tột đỉnh đó chắc chắn được đội lên đầu vương phi Diana trước đây của nước Anh.
Kể từ ngày công nương Diana và hoàng tử Charles bắt đầu quan hệ với nhau, thì quầng hào quang dường như luôn tỏa sáng trên đầu cô. Cô được mọi người quan tâm, bình luận, khiến cho nhiều danh nhân nổi tiếng cùng thời đại phải ghen tỵ, có thể gọi Diana là ngôi sao sáng nhất giữa bầu trời sao, người nổi tiếng nhất giữa những người nổi tiếng. Diana sống trong cung thất nước Anh mười mấy năm, luôn là nhân vật tạo ra ảnh hưởng lớn nhất, các phương tiện truyền thông thế giới theo sát từng bước chân của cô, đưa tin từng hoạt động của cô. Từ khi trở thành vương phi năm 1981, cho đến ngày không may gặp tai nạn từ giã cõi đời vào năm 1997, chỉ trong vòng 16 năm, nhưng hễ khi nào xuất hiện trước công chúng, Diana đều không tránh khỏi sự săn đuổi của giới truyền thông, với ánh chớp của đèn chiếu quay phim, chụp ảnh, và đám đông người hâm mộ vây quanh. Tần suất xuất hiện trước ống kính của Diana trong vòng 16 năm cao hơn bất kỳ nhân vật có máu mặt nào khác trong chính giới, hay trong giới nghệ thuật, kể cả các nhà tỷ phú hàng đầu thế giới, các nguyên thủ quốc gia đều phải xếp hàng phía sau cô.
Diana là hóa thân của cái đẹp, sắc đẹp của cô được cả thế giới thừa nhận, nét thanh xuân trong sáng của cô mang lại cho mọi người niềm vui bất tận. Khi ở độ tuổi 30, đã là mẹ của hai đứa con, sắc đẹp của Diana vẫn không hề giảm sút, mà còn có phần nhuần nhị nhiều nữ tính hơn, tạo ra sức cuốn hút không thể cưỡng lại được. Vóc dáng của Diana được các nhà chuyên gia thẩm mỹ đánh giá là "Đạt tỷ lệ cân đối vàng", ba vòng đo của cô là 35 - 38 - 35 (inch). Tỷ lệ số đo giữa eo và mông trong khoảng 0,65- 0,7 được các nhà nhân thể học tôn vinh là tỷ lệ vàng, thế mà tỷ lệ đó của Diana vừa khéo bằng 0,7. Người mẫu thời trang tầm cỡ thế giới khác có tỷ lệ số đo tương tự như Diana là Dalmy Moll và Cindy Clawfort.
Sắc đẹp tuyệt trần của công nương Diana đã gây ra hiệu ứng khác thường, bởi vì cô lại là vương phi, nên trong giới truyền thông nước Anh xuất hiện một loại hình thông tin riêng được gọi là "kênh thông tin Diana", điều này đã không thể xảy ra đối với bất kỳ người mẫu nổi tiếng nào, dù họ cũng có thân hình lý tưởng không kém gì cô cả.
Vẻ đẹp khiến người đời vừa thán phục vừa ghen tỵ đôi khi mang lại vận may, nhưng đôi khi cũng gây ra phiền lụy. Cuộc sống vinh hoa phú quý mà Diana từng nếm trải trong quãng đời ngắn ngủi của cô, cũng chứa chất nhiều cảnh ngộ éo le, trắc trở trong tình cảm, bất hạnh và may mắn. Quy chế chặt chẽ tôn nghiêm trong cung thất, sự săn đuổi của giới truyền thông hiện đại, vẻ đẹp kiêu sa của Diana đã tạo nên cuộc sống đầy sôi động và biến cố của cô, cũng là nguyên nhân dẫn đến tai họa mà người khác cảm thấy khó hiểu đối với cô.
Từ một cô gái trong trắng chưa trải đời, Diana nghiễm nhiên trở thành vương phi, một vị trí nằm ở trung tâm chú ý cả thiên hạ, nhưng cuối cùng lại ngang nhiên tuyên bố cắt đứt quan hệ với vương triều, ly hôn với hoàng tử Charles, những bước ngoặt bất ngờ đó đều xuất phát từ cá tính của cô. Người đời quá tập trung chú ý đến sắc đẹp của cô, ca ngợi những nét thanh tú kiều diễm mềm mại gợi cảm của cô, mà ít quan tâm đến mặt tính cách của cô, đó là tính cách nổi loạn chống đối, có vẻ như tính cách này không thể hòa nhập với hình thức thùy mị của cô, có thể ví như nước và lửa không thể dung hòa, thế nhưng lại cùng tồn tại ở con người Diana, kết cấu nên cuộc đời ngắn ngủi của cô, mặt khác sự kết hợp lạ kỳ giữa hai yếu tố này cũng đưa đến niềm vinh quang tột đỉnh và nỗi bất hạnh khôn lường của cô. Giả thiết rằng Diana chỉ là một cô gái xấu xí hoặc lọ lem, thì làm sao có thể trở thành vương phi được, nhưng cũng sẽ tránh cho cô những bất hạnh trong đời. Hiển nhiên khi đường đường là một vương phi, Diana được hưởng thụ một cuộc sống xa hoa vinh hiển tột bậc, nhưng cái giá mà cô phải trả cũng nằm ngoài tầm tưởng tượng của người đời. Giả thiết cô không có cá tính nổi loạn, cam tâm phục tùng mọi thứ khuôn vàng thước ngọc trong cung đình, ngoan ngoãn dễ bảo, chịu lép một bề, không quyết liệt chống trả số phận, thì cô vẫn là một nhân vật được dư luận chú ý, được người đời săn đón, nhưng thiên hạ sẽ nhận thức và đánh giá cô khác hẳn những gì thực tế đã xảy ra.
Thuở bé tính tình của Diana không hề ngang bướng mà rất nhu mì, nhưng khi cô còn thơ dại cha mẹ đã bỏ nhau, sự kiện này đã để lại vết thương nhức nhối trong tâm hồn cô. Đó là vào thời điểm Diana vừa lên 6 tuổi, cô được người cha nuôi dưỡng cùng với em trai trong trang trại. Có thể nói tuổi thơ của cô đã trôi qua trong bầu không khí ảm đạm vô vị và bi ai, cô học được cách chăm sóc em trai, và đỡ đần cho cha. Chuỗi hồi ức đau khổ đã gây ấn tượng sâu sắc trong lòng cô, Diana từng tâm sự với bà vú nuôi: sau này cô không bao giờ ly hôn, không bao giờ để cho các con phải hứng chịu nỗi bất hạnh khi cha mẹ bỏ nhau. Thế nhưng tạo hóa thật trớ trêu, chính Diana sau này cũng dẫm lên vết chân của cha mẹ, cô bắt buộc phải ly hôn với chồng, để lại cho các con nỗi đau thời thơ ấu của mình. Vết thương lòng từ thuở thiếu thời đã hun đúc nên tính cách mạnh mẽ kiên cường sẵn sàng nổi loạn của cô.
Thời gian đi học, thành tích học tập của Diana cũng chỉ xếp loại thường thường bậc trung, cha cô cho cô cùng chị gái sang Thụy Sĩ theo học trong nhà trường lễ nghi giao tiếp, thế nhưng Diana chỉ ở đó được vẻn vẹn có hai tuần, kỹ năng duy nhất cô học được là trượt tuyết, giá mà biết được tương lai mình sẽ trở thành vương phi, thì chắc hồi đó cô đã gắng công học tập, để nắm lấy những tri thức cần thiết trong giao tiếp rồi!, phải chăng số phận đã cố ý đùa dai Diana, cho cô kết tóc xe tơ với hoàng tử nước Anh để ngồi vào chiếc ghế vương phi.
Sau khi rời bỏ nhà trường, Diana trở thành cô gái thất nghiệp không hơn không kém. Tuy nhiên, cho dù cô sinh ra trong gia đình khá giả, Diana cũng vẫn thuyết phục cha mẹ cho cô một mình đi Luân Đôn kiếm sống. Cô chưa được học cao đẳng hệ chính quy, ngoài sở trường về khiêu vũ và bơi lội, Diana chẳng còn kỹ năng nào khác, công việc mà cô có thể kiếm được ở Luân Đôn là làm cô nuôi dạy trẻ. Cô luôn làm chủ bản thân, không nhiễm phải các thói hư tật xấu như nghiện rượu, hút thuốc và các tệ nạn khác, cô tuân theo nếp sống trong sạch lành mạnh, luôn giữ phẩm giá trong trắng. Trước khi bắt quen với hoàng tử Charles, hầu như cô chưa từng có người bạn trai chính thức nào, cũng chưa biết gì về cái gọi là đời sống tình dục, Diana thật sự là cô gái trinh trắng vô tư hồn nhiên như bông hoa vừa chớm nở.
Một dịp may tình cờ Diana gặp gỡ với hoàng tử Charles, chàng đã để lại trong lòng nàng một ấn tượng khó quên, ngược lại, cô gái 19 tuổi với tâm hồn dịu dàng chất phác đó cũng khiến cho hoàng tử nao lòng. Charles không theo chủ nghĩa cấm dục, là người kế vị ngai vàng nước Anh sau này, hiển nhiên bên cạnh chàng có vô số gái đẹp, cuộc sống chơi bời trác táng là chuyện thường tình. Thế nhưng vẻ đẹp thuần khiết của Diana đã làm cho chàng xao xuyến. Charles xưa nay vẫn hâm mộ những cô gái dáng người thon thả, mắt xanh tóc vàng, Diana đáp ứng đúng với thị hiếu của hoàng tử, nàng trở thành người trong mộng của chàng. Một bên là chàng trai hào hoa phong nhã ngoài 30 tuổi, đường đường là một hoàng tử, một bên là cô gái xinh đẹp hiền thục trong trắng, vừa độ xuân xanh, trai tài gái sắc mới nhìn thấy nhau đã xiêu lòng, cuộc tình diễn ra y hệt như chuyện cổ tích "Hoàng tử và cô lọ lem" ngày xưa. Cho dù là con nhà giàu có, nhưng Diana luôn đóng vai nhân vật phụ, có những lúc chính cô cũng cho rằng mình thuộc loại "người thừa" trong gia đình, thế nhưng người con gái bình dị đó lại vụt trở thành người tình trong mộng của một vị hoàng tử, sau đó ngồi vào vị trí vương phi.
Ngày 29 tháng 7 năm 1981, hai người tổ chức lễ cưới tiêu tốn hàng triệu bảng Anh, được coi là đám cưới thế kỷ. Diana chính thức trở thành một thành viên trong vương triều Anh quốc.
Từ một cô gái bình dân trở thành vương phi là cả một sự thay đổi to lớn về thân phận địa vị, cũng có nghĩa là, mỗi một cử chỉ lời nói của Diana không còn là việc riêng của cô nữa, mà là biểu tượng của cả vương triều, ngay trong hàng ngũ phụ nữ trong vương triều, thì địa vị của cô vẫn tương đối cao, chỉ đứng dưới nữ hoàng Elizabeth và hoàng thái hậu thôi, nói cách khác cô xếp hàng thứ ba, hành động ngôn ngữ của Diana góp phần xây dựng hình tượng cho cả vương triều.
Một cô gái vô tư bỗng nhiên rơi và vòng cương tỏa bị ràng buộc bởi bao nhiêu nghi lễ phiền toái nơi cung thất, người ta đòi hỏi cô phải răm rắp tuân thủ tất cả các khuôn phép. Điều này đối với cô vô cùng xa lạ, nên thực sự đã đặt Diana vào tình thế khó khăn, bắt buộc cô phải lựa chọn giữa hai con đường, một là ngoan ngoãn phục tùng vô điều kiện các quy định nghiêm ngặt nơi cung đình, cũng đồng nghĩa với từ bỏ thói quen thích sống tự do thoải mái trước đây, để trở thành một vương phi mẫu mực chẳng hạn như trước mặt công chúng, cô không thể cất tiếng cười vang không cần giữ ý, mà phải khép nép đoan trang ý tứ đúng với tư cách của một vương phi. Hai là duy trì cá tính vốn có của mình, theo đuổi cái tôi đích thực, tức là trở thành nàng dâu nổi loạn.
Thời gian đầu Diana đã lựa chọn giải pháp thích ứng với nề nếp của vương triều, cố gắng kìm nén tình cảm trong lòng, chịu khó thay tính đổi nết, nghĩa là thực hiện đúng yêu cầu khép mình vào khuôn phép do hoàng tộc đề ra. Vì thế Diana được hưởng tất cả mọi thứ vinh hoa phú quý ở đó, nói cách khác là cô phải đánh đổi bằng cách từ bỏ cá tính của mình. Nhờ bước thăng trầm trong quãng đời niên thiếu, nên Diana đã học được cách giấu kín tình cảm chân thật tận đáy lòng, và biểu hiện bên ngoài hoàn toàn trái ngược với tâm trạng, cô không chỉ phải thích ứng với các quy định ngặt nghèo của hoàng tộc, mà còn phải thích ứng với toàn bộ môi trường sống xung quanh. Trước khi trở thành vương phi, Dianna bất quá chỉ là một cô nuôi dạy trẻ, không mấy ai để ý đến, nhưng khi đã là vương phi, thì khắp thiên hạ đều ngưỡng mộ cô, đặc biệt là giới truyền thông săn đón ngoài sức tưởng tượng của cô, không một lời nói cử chỉ nào của cô lọt ra ngoài tầm ngắm của các phóng viên, các nhà quay phim chụp ảnh.
Trước khi trở thành vương phi, trong con mắt của cô, Charles là một chàng trai hào hoa lịch thiệp, khôi ngô tuấn tú, pha chút thần bí, nên cô sùng bái tôn thờ chàng, trong đầu cô mường tượng ra cuộc hôn nhân này sẽ thơ mộng như trong các câu chuyện cổ tích về các hoàng tử và công chúa. Nhưng thực tế sau này lại hoàn toàn trái ngược giấc mơ của cô, mộng ước của Diana tan vỡ như bọt xà phòng, chàng hoàng tử mà cô tôn thờ ngưỡng mộ, bây giờ hiện nguyên hình là một người đàn ông hết sức bình thường, tình cảm ân ái của chàng một phần được xây dựng trên cơ sở quyền lực. Thực tình chàng được nuôi dạy trưởng thành trong cung vua, là một môi trường cách biệt với thế giới bên ngoài, chàng được phụ nữ yêu như là một lẽ đương nhiên, không cần phải tốn hơi nhọc sức, biết bao cô gái đẹp chủ động tìm đến với chàng, chàng có rất nhiều sở thích, chẳng bao giờ nghĩ đến thay đổi sở thích của mình cả, đáng tiếc trong những thói quen của chàng lại có một thói quen là không hề quan tâm đến vợ, phải chăng chàng cho rằng mình chẳng có đòi hỏi gì đặc biệt đối với vợ, thì ngược lại vợ cũng chẳng thể đòi hỏi gì đặc biệt ở chồng cả. Trong quan miệm của chàng thì hôn nhân chỉ nhằm một mục đích duy nhất là sinh hạ và nuôi lớn một lớp người kế thừa ngôi báu trong hoàng tộc. Sau khi kết hôn không lâu, Diana phát hiện thấy rằng, gia đình đồng nghĩa với hoàng tộc, ở nơi đó cô không hề tìm thấy bầu không khí đầm ấm, chan hòa như trong mọi gia đình bình thường khác, một điều tệ hại hơn khiến cô thất vọng, là tình yêu của hoàng tử - người chồng lớn hơn cô nhiều tuổi chẳng được đằm thắm sâu nặng như cô tưởng, nỗi thất vọng ngày càng lớn dần khiến cho quan hệ hôn nhân chẳng lấy gì làm tốt đẹp. Về mặt trang phục, thì vương triều cũng có cả một hệ thống quy định bất thành văn đối với các thành viên nữ, ví dụ màu sắc trang nhã nhưng phải nổi bật, chẳng hạn màu phớt hồng, màu xanh nhạt, màu vàng, màu tím v.v… độ dài của váy cũng được quy định, không được ngắn trên đầu gối. Kiểu mốt áo quần không quá bó sát người, không được thể hiện những nếp gấp hoặc đường uốn lượn gợi cảm v.v… để đáp ứng những đòi hỏi khắt khe đó, mỗi ngày cô phải thay nhiều bộ quần áo khác nhau. Khi đã là vương phi thì xuất hiện trước đám đông nhất thiết phải diễn thuyết. Mỗi lần nói chuyện, cô đều được thư ký của Charles cung cấp tư liệu chuẩn bị sẵn, và hướng dẫn cách diễn đạt, gần như bắt cô phải học thuộc, đó là chuyện làm cô rất khó chịu, cô thường không chịu nói theo bài bản chuẩn bị sẵn. Những hoạt động của Diana ngày càng thu hút được sự quan tâm và hoan nghênh của quần chúng. Người ta để ý đến bất kỳ chi tiết nhỏ nhặt nào của cô, kể cả khi cô xuống xe vô tình để lộ đôi chân trần tuyệt đẹp, cũng được giới truyền thông đưa tin bình luận, những chuyện đại loại như vậy khiến Diana rất đau đầu.
Có vẻ như ông trời sinh ra cô để đóng vai trò chủ đạo, bất cứ cô cùng thành viên nào trong hoàng tộc xuất đầu lộ diện trước công chúng, thì hầu như mọi chiếc máy ghi hình, mọi ống kính chỉ nhằm vào cô, vì thế có người thống kê rằng tuy cuộc đời ngắn ngủi, nhưng trong thời gian rất ngắn đó, tần suất xuất hiện trước ống kính của Diana nhiều hơn bất kỳ nhân vật nổi tiếng nào trên thế giới. Không có thành viên hoàng tộc nào được giới truyền thông săn đuổi cuồng nhiệt như cô, điều này khiến các thành viên khác đôi khi không khỏi cảm thấy mủi lòng vì dường như mình bị bỏ rơi, họ thấy ghen tỵ với Diana, tâm lý này cũng thật dễ thông cảm. Diana ngày càng khó thích ứng với nếp sống nơi cung đình, thể hiện ra ngoài bằng một số lời nói cử chỉ có vẻ tỏ ra khinh miệt hoàng tộc, gây ra phản ứng thất vọng thậm chí bất bình trong giới hoàng tộc, kể cả các nhân viên phục vụ cũng xôn xao bàn tán.
Người thất vọng nhiều nhất đối với cá tính và biểu hiện của Diana trước hết phải kể đến Charles, sau khi đứa con trai thứ hai ra chào đời, thì quan hệ hôn nhân của họ đã nằm trên bờ vực tan vỡ không gì cứu vãn được. Diana cảm thấy thân phận mình như con chim kim tước nhốt trong lồng son, thật cao quý sang trọng, nhưng vô vị tẻ nhạt vì thiếu tự do. Cho dù nơi cung đình, cô đã trở thành ngôi sao sáng được cả thế giới biết đến, kể cả mốt chưng diện và kiểu đầu tóc của cô, cũng tác động đến trào lưu thời thượng và tâm lý của phái đẹp trên toàn cầu, người ta cảm nhận như chính cô là hiện thân của trào lưu thời đại. Chẳng hạn khi cô vô tình thay đổi kiểu tóc, thì lập tức xuất hiện cơn sốt kiểu đầu tóc Diana, khi cô thích mặc trang phục màu xanh, thì quần áo màu xanh tại các cửa hiệu bán rất chạy. Ai đó đã gọi Diana là đại sứ trang phục quốc tế, vẻ đẹp của Diana tỏa ra từ cơ thể cô là vẻ đẹp chín chắn thuần hậu của người phụ nữ có sức lôi cuốn mạnh mẽ, chặng đường Diana đi qua, từ cô thiếu nữ ngây thơ trong trắng đến bậc mệnh phụ kiều diễm nức tiếng gần xa, đã nói lên khá nhiều điều, nhưng nổi bật nhất là cô luôn giữ vững cá tính của mình.
Nếu như cho rằng cá tính quyết định số phận, thì ở Diana, bước chuyển biến từ cô gái hiền thục trở thành vương phi nổi loạn, chính là sự thách thức chống trả số phận, biểu hiện của cô ngày càng đối lập với khuôn vàng thước ngọc trong vương triều. Bởi vì tính bảo thủ trong cung đình Anh từ lâu đã nổi tiếng thế giới, đến nỗi những cử chỉ mà Diana cho là bình thường nhất, cũng không được vương triều chấp nhận thông cảm. Ví dụ, khi cậu con trai của cô tham gia thi đấu thể thao, thì giống như bao bà mẹ khác, Diana đi chân trần theo con từ đầu đến cuối, cô tự mình vào cửa hiệu thời trang giúp con chọn quần áo, cô áp dụng phương pháp giáo dục con cái mà trong cung đình chưa bao giờ cho phép, mục đích của cô là để cho con thật sự hiểu rõ xã hội, hiểu rõ cuộc đời, những thứ đời thường cho là phù hợp thì lại trái ngược với truyền thống và quy chế vương thất, theo họ thì vương phi không thể giống như một người phụ nữ bình dân được! Vương triều từ chỗ không thông cảm đến chỗ không chịu đựng được một vương phi như thế, ngược lại Diana vốn là con người yêu tự do cũng từ chỗ không thể thích ứng đến chỗ nổi loạn, cuối cùng cô coi những điều quy định nghiêm cấm chẳng ra gì, thì cô ắt hẳn phải rời bỏ cái nơi mà cô cho là lãnh cung đó, âu cũng là kết quả tất yếu tính cách quyết định số phận.
Tính chống đối của Diana trong cung đình thể hiện trên nhiều phương diện, nhưng rõ nét nhất là biểu hiện về cách ăn mặc, ngay từ đầu cô đã tuyên chiến với những điều luật bất thành văn về trang phục phụ nữ trong cung đình. Cô thường xuyên mặc quần áo màu sắc sặc sỡ, kiểu dáng phong phú biến hóa gợi cảm, kể cả giày dép đến mũ và túi xách, nói cách khác, từ đầu đến chân đều thể hiện phong cách mới rất độc đáo. Rõ ràng là Diana phớt lờ mọi quy định của vương triều về trang phục, cô sắm nhiều bộ lễ phục rất sang trọng quyền quý, cũng có rất nhiều bộ quần áo kiểu mốt thời thượng mới lạ, trong đó nhiều mốt rất gợi cảm, đó là điều cấm kỵ nhất trong cung, các thành viên nữ khác đều không dám vi phạm. Tóm lại trong cách ăn mặc Diana theo quan điểm thông thoáng cởi mở. Chỉ trong lĩnh vực trang phục thôi Diana đã thể hiện tính chống đối mạnh mẽ, hoàng tộc kết tội cô phá hỏng hình tượng truyền thống của người phụ nữ hoàng tộc, người ta cho rằng cô đã cố ý thách thức truyền thống, thách thức cả hoàng tộc. Quần chúng khen cô mặc như vậy càng tôn thêm vẻ đẹp, nhưng hoàng tộc lại cho rằng cô nổi loạn. Cũng như bao phụ nữ khác đều muốn khẳng định mình, riêng Diana muốn khẳng định mình thì phải phá tung mọi sự ràng buộc của vương triều, giữa quyền lợi và nghĩa vụ thì cô đã dứt khoát lựa chọn tự do cho bản thân mình, tính cách chống đối của Diana đã làm cho khoảng cách giữa hai bên ngày càng xa.
Hôn nhân mỹ mãn phải được xây dựng trên nền tảng dung hòa giữa tính cách, tình cảm, hứng thú giữa hai bên nam nữ. Nhìn từ góc độ này thì cuộc hôn nhân giữa Diana và Charles tiềm ẩn nhiều nguy cơ tan vỡ, vì xét về hứng thú, sở thích, tu dưỡng, kiến thức v.v… thì giữa hai người có khoảng cách khá xa. Từ khi hai người bắt đầu sống ly thân, thì coi như tình yêu đã chết trong lòng họ, hôn nhân chỉ còn danh nghĩa bề ngoài mà thôi. Đến lúc các vụ xì căng đan ngoại tình bị giới truyền thông phát giác phanh phui, thì sự lựa chọn duy nhất của họ chỉ có thể là ly hôn. Ngày 28 tháng 2 năm 1996, họ chính thức tiến hành thủ tục ly hôn, vụ ly hôn của họ cũng gây xôn xao dư luận không kém gì hôn lễ năm nào. Sau khi ly hôn, Diana vẫn cuốn hút như xưa, giới truyền thông không hề chịu thôi săn đuổi cô, Diana rời bỏ cung đình, bước vào cuộc sống đúng với bản chất của mình, hoàn toàn làm chủ bản thân, làm chủ số phận, cô tập trung sức lực và tâm huyết vào sự nghiệp từ thiện công ích. Cô kiêm nhiệm nhiều chức vụ ở hơn 100 cơ cấu tổ chức từ thiện khác nhau, đảm nhiệm chức vụ hội phó Hội chữ thập đỏ quốc tế trong suốt 13 năm trời, cô để lại dấu chân ở nhiều vùng đất trên thế giới. Năm 1989, trong thời gian đi thăm Mỹ, cô đến một bệnh viện, ôm chặt một cậu bé 7 tuổi mắc bệnh AIDS vào lòng, mọi người có mặt ở đó đều rất cảm động, Diana thay mặt Hội chữ thập đỏ quốc tế đi thăm một số nước chịu nhiều thương tích chiến tranh như Angola, cô đi bộ vào khu vực đã có trên 70 ngàn người chết vì vướng mìn để thăm hỏi đồng bào, hành động dũng cảm của cô được mọi người khâm phục khen ngợi, năm đó Hội đồng xét giải Nobel hòa bình đã đưa tên cô vào danh sách bình xét. Những việc làm trên đây không phải là việc làm của một công nương. Đại loại việc làm như vậy nhiều không kể xiết, vì vậy nhiều người đặt cho cô tên mới là vương phi của nhân dân. Từ tên gọi vương phi nổi loạn chuyển đổi thành vương phi của nhân dân, xem chừng đơn giản, nhưng thực ra hàm chứa nhiều ý nghĩa sâu sắc, chỉ một con người là Diana, chỉ riêng tên gọi này thôi cũng đủ phản ảnh được tính cách của cô.
Từ vương phi cung đình trở thành vương phi của nhân dân, chặng đường đó khiến cho Diana mãi mãi là trung tâm chú ý của dư luận. Cô vẫn là mục tiêu săn đuổi của giới truyền thông như xưa, Có điều trong quan hệ với người khác giới của Diana xảy ra nhiều chuyện rắc rối, ví dụ, việc cô quan hệ với con trai nhà tỷ phú Dodi Fayez đã bị một số phóng viên thích bới móc đời tư của các danh nhân săn lùng đưa tin, gần như dồn Diana vào bước đường cùng. Ngày 31 tháng 8 năm 1997, chính vì vội vàng chạy trốn những kẻ săn tin này, Diana và Dodi phóng xe như bay, kết quả xảy ra tai nạn khiến cô bị chết.
Từ một cô gái ngây thơ hồn nhiên, Diana đã trở thành vương phi trong cung đình, nhưng cá tính nổi loạn của cô chứng tỏ cô không phù hợp với vai trò đó, mà chỉ thích hợp với vai trò vương phi của nhân dân thôi, cũng chính do cá tính nổi loạn đã khiến cô sớm lìa bỏ trần gian.
CHÂM NGÔN TRÍ TUỆ
Tính cách quyết định vận mệnh, kiên trì giữ vững cá tính sẽ làm cho người phụ nữ nổi bật như bông hoa đẹp nhất trong cả một vườn hoa!