[12 Chòm Sao] Oan Gia Nhà Bên

Chương 3: Bạn cũ

“Unnie!! Đợi em!!” - Bạch Dương vội vã chạy theo chân Cự Giải mà muốn đứt cả hơi, miệng không ngừng kêu gào mong cô dừng lại nhưng Cự Giải như chẳng hề ngừng bước, cô như không nghe thấy tiếng gọi của Bạch Dương.

“Giải!! Chị dừng lại đi!! Đừng đi nhanh như thế... được không hả?!” - Thiên Bình vừa chạy theo vừa kêu gào hệt như Bạch Dương nhưng do chân cô ngắn nhất nhóm nên việc này đối với cô chật vật hơn cả - “Hic.. làm ơn mà.. Chị đừng có cậy mình chân dài mà đi như gió thế. Phải xem xét xem ai đang đuổi theo chứ..”

Nhân Mã và Sư Tử thì đặc biệt im lặng, hai người không nói không rằng, chỉ biết cắm đầu đuổi theo bóng Cự Giải. Cuối cùng, đến khi cả năm người chạy đến sân sau - nơi cả nhóm thường hay tụ tập bởi ở đây gần sân bóng của trường, tầm nhìn hướng ra vô cùng đẹp, thuận tiện cho việc ngắm trai hóng mát, Cự Giải đột nhiên ngừng lại. Cô nằm phịch ra thảm cỏ xanh mượt dưới chân, giang hai tay hai chân ra thành hình ông sao đầy thỏa mãn.

“Khốn nạn thật!! Rõ ràng ông trời chơi đùa chị.. Rõ ràng biết rõ chị và tên chó má họ Thiên đó không cùng trời chung mà lại còn gửi hắn đến.” - Cự Giải bực tức chửi rủa. Cả bọn chỉ biết thở dài cùng nằm xuống bên cạnh.

“Giải à.. em cũng họ Thiên.” - Thiên Bình thủ thỉ trả lời, ánh mắt chăm chú nhìn lên bầu trời trong xanh đầy mây kia.

“Mẹ nó! Vậy thì con cẩu tên Yết!” - Cự Giải làu bàu sửa lại - “Hắn hại chị mất một đời trong trắng, hại chị không ai thông cảm trong suốt bốn năm Trung học.. Khó lắm mới đi được một năm. Ai dè hắn như vong hồn bất biến, bám không chịu rời.”

“Ừm..” - Cả bọn gật đầu yên lặng nghe Cự Giải kể lể mà không chút khó chịu hay cằn nhằn. Lâu lắm mới thấy Cự Giải nói nhiều đến vậy, chắc tên Thiên Yết kia sức ảnh hưởng không nhỏ đến cô. Đến cả khi tiếng trống vào tiết rộn rã vang lên thì năm người vẫn cứ nằm đó, tận hưởng cảm giác dễ chịu của gió len lỏi vào trong mái tóc và cả hương thơm tươi mát dìu dịu của cỏ xanh.

“Nhưng mà unnie này... tên đó đã làm gì mà khiến unnie “thân bại danh liệt” đến vậy?” - Sư Tử bất ngờ quay sang nhìn Cự Giải hỏi nhỏ - “Theo như tính tình của unnie thì unnie sẽ không dễ dàng chịu khuất phục như thế. Cùng lắm thì đánh cho cậu ta một trận nhừ tử là xong.”

“Đúng. Sư Tử nói chí lý!” - Nhân Mã nằm bên cạnh cũng gật gù - “Theo em thấy thì anh không phải dạng dễ để người khác khi dễ như vậy.. Nói thử xem, có chuyện gì đã xảy ra?!”

“Ừ.. Chị nói đi Giải! Có như vậy bọn em mới có lý lẽ để đứng về phía chị, đấu lại tên trời đánh kia!” - Thiên Bình càng thêm thúc giục. Mọi người cảm thấy vô cùng tò mò về hiềm khích trước kia của Cự Giải và cậu bạn mới chuyển đến.

“Bọn mày đừng sồn.. yên tâm là chị sẽ kể cho chúng mày rõ ràng. Nói ra thì dài..”

Theo lời kể của Cự Giải, bọn nó bị cuốn vào chuyện của ba năm trước, mọi thường dường như đơn giản hơn mấy cái ảo tưởng của bọn nó về mối quan hệ giữa Cự Giải và Thiên Yết...

***

Gia đình Cự Giải và Thiên Yết vốn có quan hệ thân thiết nên hai người không khỏi trở thành “thanh mai trúc mã“. Nhưng tính tình lại không hợp nhau, cứ hễ gặp nhau là trở mặt thành thù, phỗ diễn hết những “lời hay ý đẹp” để chửi rủa nhau. Cũng vì thế, khả năng dùng ngôn ngữ để chửi nhau của hai người trở thành một đẳng cấp thượng thừa, không ai địch nổi.Ngày đó, Kim Ngưu là bạn thân nhất của Cự Giải, nhưng nhỏ lại quá mức yếu đuối, cả tin và hiền lành, trái ngược với hình tượng nữ cường của Cự Giải. Ấy vậy mà tình cảm giữa hai người vô cùng tốt đẹp và Cự Giải cũng vì muốn giữ gìn sự ngây thơ đấy nên luôn ngăn cản việc Kim Ngư và Thiên Yết giáp mặt.

Người tính không bằng trời tính..

Cuối cùng thì đến một ngày đẹp trời, ánh nắng chan hòa thì hai người đó gặp.nhau. Cự Giải khi ấy nhìn thấy Thiên Yết đứng sừng sững trước cửa thì có cảm giác vô cũng bất ngờ và tuỵêt vọng, một cảm giác không lành dội tới khỉén cô thấp thỏm, nhịp tim không điều chỉnh đựơc mà đập nhanh hơn bình thường.

“Sao mày đến đây?” - Cự Giải chỉ muốn đuổi khéo Thiên Yết về nhưng vẫn cố nặn ra một câu hỏi nhã nhặn, cánh tay giữ chặt cánh cửa không hề có ý định cho nó bước vào.

Nhưng rồi Kim Ngưu xuất hiện không hề đúng lúc, nhỏ đột nhiên bước ra sau Cự Giải và hồn nhiên chào hỏi Thiên Yết như thể hai người vốn thân thiết từ trước, chắc chắn đã bị vẻ ngoài hào nhoáng bên ngoài của Thiên Yết hút hồn. Cô nào có còn tâm trí để phát hiện ra nét khác thường và kì lạ trong nụ cười và ánh mắt của cậu ta, nào còn có thể nhìn ra nội tâm ác ma vốn đã ăn sâu vào con người đó.

Kim Ngưu rất vui vẻ trò chuyện với Thiên Yết. Cậu cũng rất phối hợp, được hỏi câu nào thì trả lời câu đấy, từ ngữ và thái độ vừa nhã nhặn, vừa lịch thiệp khiến Kim Ngưu mới nhìn đã mê, trái tim non nớt mà ngây ngô của cô không khỏi xao xuyến.

“Mày à.. Tao thích Thiên Yết mất rồi.” - Chỉ sau một tuần, Kim Ngưu đã chính thức kết luận lại cảm xúc của mình.

Khi ấy, Cự Giải chỉ muốn đập đầu xuống đất để bõ tức, nếu không thì xông đến hét to vào mặt Kim Ngưu cho nhỏ tỉnh táo lại, muốn xông đến cào xé bộ mặt đạo mạo gian dối của Thiên Yết mỗi khi cậu ta gặp Kim Ngưu thành trăm mảnh để cậu ta không thể ra đường trêu hoa ghẹo nguyệt.

“Tao nói cho mày biết!! Tránh xa Kim Ngưu ra!!” - Cự Giải tức giận hét vào mặt Thiên Yết. Vốn là do từ trước đến nay không muốn Kim Ngưu biết rằng Thiên Yết và cô không có bất kì mối quan hệ nào nên Cự Giải luôn cố tránh mặt và tỏ ra không hề quen biết với cậu ta, dù cả ba người đều học cùng một trường, cùng mối khối, chỉ là không cùng một lớp. Nhưng đến lúc này, cô như phát điên khi biết hai người đã hẹn hò, cô không cần biết gì nữa, trực tiếp gọi Thiên Yết ra sân sau hỏi cho ra nhẽ.

“Tao đã cảnh cáo từ trước rồi! Mày đừng có lại gần Kim Ngưu, cô ấy chả liên quan đến mấy cuộc đấu đá giữa chúng ta.” - Đôi mắt Cự Giải tràn đầy lửa giận nhắm thẳng vào khuôn mặt dửng dưng của Thiên Yết, cô phẫn nộ tung một cú đấm ngoài sức tưởng tưởng vào bản mặt đẹp trai trước mặt không hề do dự, khác hẳn với những lần khác là cùng lắm chỉ dừng lại ở mấy cái tát - “Tôi nhắc lại!! Tránh xa cô ấy ra, ngay bây giờ đi chia tay với cô ấy đi. Nếu không... hậu quả mày nhận được còn gấp trăm lần như thế này đấy.”

Cự Giải hừ lạnh, ánh mắt nhìn Thiên Yết chuyển sang lạnh lẽo, chết chóc. Rồi cô bất chợt giật mình định vội vã định bỏ đi khi nghe thấy giọng nói mơ hồ của Kim Ngưu ở đâu đó phía sau lưng, nhưng Thiên Yết lại giữ chặt ấy tay cô, kéo cô lại gần một cách bất ngờ, khuôn mặt hai người sát rạt lại gần nhau. Lúc đấy, tiếng gọi của Kim Ngưu cũng mỗi lúc một gần, chắc chỉ một đoạn rẽ hành lang kia là bắt gặp thấy hai người bọn họ.”Buông ra.” - Cự Giải.đè thấp giọng, trợn mắt đe dọa nhưng Thiên Yết chẳng lấy làm bận tâm. Rồi cậu cười lạnh, cúi gằm xuống và nhanh như chớp hôn lên khóe môi của Cự Giải. Không phải hôn môi, cũng không phải hôn má.. mà chỉ đơn giản kà ở khóe môi - một ranh giới rất gần giữa hai khái niệm hôn hoàn toàn khác nhau.

“BANG!!” - Trong đầu Cự Giải vang lên một tiếng nổ lớn khi nghe thấy tiếng của Kim Ngưu truyền đến ngay sau lưng. Đến lúc này Cự Giải choàng tỉnh khỏi sự bất ngờ và đột ngột kia, cô nhìn thấy ánh mắt đăm đăm đầy giễu cợt của Thiên Yết thì chợt nhận ra đây tất cả đều là toan tính của Thiên Yết - một con bọ cạp độc, cực độc!!


Căn bản là góc hôn nằm ở phía khuất tầm nhìn của Kim Ngưu nên chắc chắn Kim Ngưu sẽ không nhìn thấy sự thật của nụ hôn đó, nó căn bản không phải hôn môi và chắc cô cũng sẽ không nhìn thấy biểu cảm giận dữ và khinh bỉ Thiên Yết đến cùng cực của Cự Giải. Cái Kim Ngưu nhìn thấy sẽ chỉ là nụ hôn giả và gương mặt say mê quá mức biểu cảm mà Thiên Yết đang tự biên tự diễn.

Cự Giải đang định giằng ra thì Thiên Yết lại thuận thế ôm cô thật chặt vào lòng, thấp giọng nói bên tai cô rất thân mật. Tư thế của hai người bây gìơ mờ ám hết sức, muốn người khác hiểu lầm cũng khó. Khó trách một cô gái ngây thơ, trong sáng và dễ hiểu lầm, nghi ngờ như Kim Ngưu nhìn thấy cảnh như vậy. Một người là bạn trai, một người là bạn thân, lại cộng thêm cái tư thế mờ ám thì nói không nghĩ ngợi, nghi hoặc là không thật, là dối trá.

“Chả phải mày bảo tao chia tay với cô bạn đó ngay lập tức sao. Vậy bây giờ tao đã có một cái cớ hoàn hảo rồi, cảm ơn nhé.” - Nói xong cậu nhẹ nhàng thả Cự Giải ra, nhìn khuôn mặt biểu cảm của cô mà cười thích thú, ánh mắt cong cong như đang cười nhìn bộ dạng thất thần của Kim Ngưu ở phía sau mà nụ cười càng thêm nở rộ - “Một cảnh hôn mơ hồ đổi lấy một tình bạn tốt sắp tròn bốn năm.. Nếu thực sự tình bạn có tan vỡ thì hãy trách tình cảm hai người quá mỏng manh, tao chỉ là một chất xúc tác, một khó khăn nho nhỏ cản lối mà thôi.”

Nhìn bóng dáng ung dung nhàn hạ của Thiên Yết đang bỏ đi mà Cự Giải chỉ biết nén cơn giận vào trong lòng. Bây giờ cô chỉ muốn giải thích cặn kẽ mọi điều cho Kim Ngưu nghe để khỏi hiểu lầm.

Nhưng dường như đã quá muộn...

Dù Cự Giải sau đó có nói như thế nào thì Kim Ngưu cũng không chịu nghe. Sau tất cả những gì nhìn thấy thì Kim Ngưu chỉ tin những điều đó, tin vào thứ cô đã nhìn thấy và thậm chí còn nhìn Cự Giải bằng ánh mắt đầy coi thường và oán hận mà không chịu nghe nguyên vẹn một lời giải thích.

Rồi tin đồn “Cự Giải cướp người yêu của bạn”, “Thiên Yết cùng lúc chân đạp hai thuyền”,... lan truyền ra khắp trường với tốc độ chóng mặt. Nhưng không một ai biết người rao tin này đầu tiên la.ai, hỏi ai thì người đó trả lời: “Tôi nghe nói...”, “Tôi được kể là...”, “Người ta kể là...”,... Cự Giải biết là Kim Ngưu.

Một lần tình cờ cô đã nghe được Kim Ngưu nói chuyện với mấy cô bạn mới cùng một hội mà Kim Ngưu có vẻ thân thiết. Cự Giải chợt hiểu ra là sự việc này đã đem cho Kim Ngưu một cú đả kích quá lớn, để lại trong lòng cô một vết sẹo của sự tổn thương không thể xóa nhòa.Cự Giải không hề một lần lên tiếng thanh minh. Cô chấp nhận bản thân vứơng vào đống rắc rối dư luận này bởi chính sự ngu ngốc của mình khi đối mặt với con

bọ cạo Thiên Yết, cũng một phần là do lời Thiên Yết nói khi đó, “tình cảm.của hai người quá mỏng manh“. Quan hệ giữa Cự Giải và Thiên Yết cũng dịu hơn trước. Hai người công khai đả kích, trêu chọc, cãi nhau,.. như nó vốn có, nhưng vào mắt người khác lại trở thành cử chỉ thân mật, dễ thương. Điều này khiến Cự Giải buồn nôn và khó chịu đến nỗi chưa chờ hết năm học cô đã chuyển đi mà không nói một lời.

Từ đấy Cự Giải cũng chính thức coi Thiên Yết là kẻ thù khôg đội trời chung, gặp lúc nào là đánh lúc đấy,.. - kẻ đã nhẫn tâm bóp nát tình bạn giữa cô và Kim Ngưu, bóp nát cả quãng thời gian cấp hai vốn dĩ rất yên bình và đẹp đẽ. Bây giờ, những kí ức về thời gian đó đối với Cự Giải đã trở thành những cơn ác mộng khó chịu nhất, nhưng lúc này những hình ảnh đó và cảm giác năm xưa lại bị xào xéo lên.

Vốn tưởng đã quên, đã xếp vào ngăn tủ quá khứ nhưng cơ mà, khi nó thực sự xuất hiện thì Cự Giải hiểu rằng, vốn dĩ cô chưa bao giờ quên thời gian đó cùng với tình bạn thân thiết một thời với Kim Ngưu, tất cả chỉ là cô đã tự dối lòng mà thôi.

***

Tiếng trống một lần nữa vang lên. Hóa ra trong lúc năm người không để ý thì một tiết đã trôi qua, chỉ còn một tiết cuối này nữa là buổi sáng của cả bọn kết thúc.

“Về lớp thôi. Tiết này của chủ nhiệm, không trốn được đâu. Lại viết bản kiểm điểm và mời phụ huynh thì khốn lắm.” - Sư Tử đứng dậy phủi phủi đít quần đầy bụi đất, cô thuận tay kéo thêm cả Bạch Dương và Thiên Bình.

“Mày làm như lần nào mày cũng thực sự làm theo không bằng.” - Cự Giải liếc nửa con mắt sang bên khiến Sư Tử chột dạ cười cười đỡ ngượng.

“Hì hì...” - Sư Tử - “Em chỉ lo mọi người lại phải lên giám thị thôi. Nói thật chứ em ngán lên gặp ông ấy lắm rồi, lần nào đi về bụng cũng đầy nước chè Thái Nguyên của nhà ổng, cũng hơn hai tháng rồi chứ đùa à.. Ý tưởng viết bản kiểm điểm cũng sắp hết rồi, không biết em sẽ trụ được đến bao giờ.”

“Tổng kết lại thì chỉ lo đến cái bụng đầy nước chè và ý tưởng viết bản kiểm điểm.” - Bạch Dương cười khinh bỉ - “Cơ mà khoan đã... vừa nãy cái tát của unnie khiến em quá choáng váng, quên bẫng mất vụ Nhân Mã và anh bạn sơ mi trắng chảnh choẹ kia.” - Đoạn, Bạch Dương quay sang Nhân Mã - “Mày vào tên đó quen nhau à? Sao tự dưng vừa gặp đã chửi rủa nhau rồi. Nếu chửi rủa chắc phải nhằm vào tao chứ nhỉ..!? Mà bạn ý còn chả thèm để tao vào trong mắt.”

“Chả là thế này.. Lúc mới đến tao có rẽ qua thư viện mượn ít sách, không ngờ lại gặp bạn đó ở cái chỗ bọn mình kết nghĩa huynh đệ.” - Nhân Mã cười hì, thoải mái kể lể - “Cơ mà vì hồi sáng nói chuyện công thụ nhiều quá nên lúc đó chào hỏi bạn ý lỡ gọi bạn ý là “Tiểu mỹ thụ“. Kết cục là bạn ý nổi đoá với tao..”

“What??!” - Bọn người đồng loạt sửng sốt - “Nó hiểu “Tiểu mỹ thụ” là gì à?!”

“Ờ..” - Nhân Mã chán nản thừa nhận, bao năm nay, chưa từng gặp trường hợp nào mà một bạn nam hiểu “công - thụ” nghĩa là gì nên cô không biết nên cảm thấy vui hay buồn.

Năm người chậm rãi đi về lớp vô cùng thản nhiên. Đến cửa lớp thì chẳng may lại đúng trúng thầy giáo đang bước ra thì nhanh chóng chui vào lớp bên cạnh trốn. Đến khi bóng dáng mập mập tròn tròn của thầy biến mất chỗ hành lang thì bọn nó mới thở phào rồi vào lớp.

“Năm người đã đi đâu vậy hả? Có biết là thầy muốn ghi tên mấy người vào Sổ đầu bài lắm rồi không? Hại mình xin muốn gãy lưỡi.” - Lan Phương nhìn thấy năm người thấy nhẹ nhõm rất nhiều, khác hẳn cảm giác nhộn nhạo như ngồi trên đống lửa ban nãy.

“Có chút chuyện cần nói thôi.” - Thiên Bình cười hì hì chạy lại ôm lấy cánh tay Lan Phương - “Cảm ơn cậu nhiều nha!! Không có cậu thì bọn mình chả biết sẽ sống sao nữa.”

“Không có g...” - Lan Phương định bụng trả lời nhưng đột nhiên một giọng nói chanh chua cắt ngang, hàm chứa một sự khiêu khích không nhỏ.


“Tao còn tưởng mày vì sợ tao nên mới trốn biệt đi mất. Hóa ra là không phải vậy, chắc tao đã đánh giá mình quá cao rồi.” - Thiên Yết chống cằm nhìn Cự Giải cười cười. Cậu ta cười rất đẹp, rất có hồn, rất dễ khiến người khác mê muội, si mê nhưng không hiểu sao đập vào mắt Cự Giải và bốn đứa chúng nó lại phản cảm vô cùng.

“Vậy sao? Không ngờ có một thời gian ngắn ngủi mà mày lại nghĩ rằng tao sợ mày đấy.” - Cự Giải chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười lớn - “Để tao cho mày biết tao sợ mày thế nào... “

Với nụ cười nham hiểm thần bí, Cự Giải ngày càng tiến lại gần Thiên Yết hơn. Hàn khí từ người cô toả ra khiến nụ cười của Thiên Yết đông cứng, mọi người xung quanh thì thích thú quan sát chăm chú, cơ thể Thiên Yết không theo sự điều khiển của cậu mà từ từ nhích sang bên, cố gắng nới rộng khoảng cách giữa hai người.

“Lại đây. Tao sẽ cho mày biết tao sợ mày đến thế nào...” - Sự nguy hiểm trong nụ cười nửa miệng của Cự Giải ngày một đậm. Nhanh như cắt, Cự Giải cầm chặt mái tóc được tỉa tót, bôi keo tỉ mỉ của Thiên Yết và ấn cái đầu của cậu một phát thật mạnh xuống bàn. Khi ngẩng lên thì một mảng hồng hồng chói mắt nằm chình ình giữa vầng trán cao rộng, đầy thông minh của Thiên Yết khiến người ta bật cười.

“Bỏ ra con chó!” - Thiên Yết giận dữ hét lên.

“Mày nói ai cơ hả con cẩu tên Yết. Mày nói ai là “chó”?! Nói lại thử xem!!” - Cự Giải một lần nữa không khoan nhượng ấn đầu Thiên Yết xuống mặt bàn - “Quả nhiên là tao lại phải dạy dỗ mày lại từ đầu..”

Đến lúc Cự Giải nâng tay lên lấy lực để chuẩn bị ấn một lần thứ ba, thứ tư,.. thì Thiên Yết lúc này thực sự xuống nước. Cậu không thể ngờ chỉ mới trong ngày đầu tiên nhập học mà mọi hình tượng cao ngạo, đẹp đẽ và ngầu lòi mà cậu cố gắng gây dựng suốt ba tiết qua bị con nhỏ Cự Giải đứng ngay trước mặt đạp đổ trong vòng ba nốt nhạc.

“Chị hai à... tao biết lỗi rồi, ok ok?! Mày tha cho tao đi ha?!” - Thiên Yết cắn răng cố nặn ra nụ cười gượng gạo và giọng nói mềm mỏng nhất có thể. Trong lòng thì cậu thầm mắng rủa chính mình không có một chút cốt khí, mới bị khi dễ một chút mà không còn chút tự tôn nào - “Thù oán khi xưa gác sang một bên đi, chủ nhiệm vào đến nơi rồi kìa.”Cự Giải nhìn liếc qua cửa lớp, đúng là thấy bóng dáng giáo viên chủ nhiệm, cô Như, đang xách túi đi vào. Một vài đứa còn luẩn quẩn bên ngoài cũng đang bị cô lùa hết vào lớp. Cự Giải buông tay ra nhưng không quên liếc nhìn Thiên Yết một cái sắc lạnh đầy cảnh cáo - “Mày cứ cẩn thận đấy.”

***

Tiết học cuối cùng chậm rãi trôi qua, từng lời giảng thao thao bất tuyệt như đang trò chuyện một mình của cô Như khiến mí mắt của cả lớp như có keo dính dính chặt lại, cơn buồn ngủ vô thức bay đến.

“Tùng... tùng.... tùng....”

Tiếng trống rộn rã như tiếng chuông từ thiên đường, vang lên giòn giã đánh bật cơn buồn ngủ trong phút chốc.

“Oaaaa~~! Cuối cùng cũng đến giờ ăn rồi.. Sướng quá đi mất thôi.” - Thiên Bình phấn khích, miệng cứ ríu rít không ngừng. Hai tay cô cứ thoăn thoắt thu dọn sạch vở vào trong ngăn bàn vô cùng gọn gàng - “Bạch Dương!! Sư Tử!!! Nhanh lên thôi, không hết thức ăn bây giờ!!”

Thiên Bình vui vẻ đi ra khỏi lớp nhưng chỉ chú ý nhìn về phía sau kéo tay Bạch Dương và Sư Tử - hai kẻ đã ngủ gục xuống mặt bàn suốt cả tiết vừa rồi, đi xuống canteen mà không hề chú ý đến mọi người đang đi đầy ở hành lang.

“Usp..” - Không cẩn thận nên khi đi qua lớp D0 - lớp chọn của khối, Thiên Bình va phải một bạn nam vừa bước từ trong lớp ra và khiến cho chồng vở bài tập cậu ta mang đi nộp cho giáo viên rơi đầy ra hành lang.

“Mình xin lỗi, xin lỗi.. Thực sự xin lỗi bạn..” - Thiên Bình rối rít xin lỗi, cô và Sư Tử, Bạch Dương cùng cúi xuống nhặt vở lên cho cậu ta.

“Thực sự xin lỗi, tại mình không cẩn thận.” - Thiên Bình ngượng ngùng cúi đầu, cô cẩn thận đặt lại chồng vở lên tay của cậu bạn đó. Đến lúc này cô mới nhìn rõ được khuôn mặt của cậu bạn đó. Quả là một cậu bạn rất là cao ráo, thật không ngờ cô có thể va phải một người có chiều cao vượt trội như vậy, làn da của cậu ta còn rất trắng, hơn cả da của cô hay Bạch Dương, Sư Tử, Cự Giải và Nhân Mã. Đặc biệt là mái tóc hơi xoăn xoăn, xù xù của cậu ta khi đứng dưới nắng có màu nâu sẫm rất đẹp và thu hút, không biết nói thế nào nhưng nhìn rất chi là hay, rất lạ và cũng rất đẹp trai. Nhất là khi cậu ra mặc chiếc áo trắng động phục như lúc này, tựa như một hoàng tử trong những câu chuyện cổ tích đẹp đẽ.

“Không có gì.”

Cậu ta nở một nụ cười có phần xa cách, giọng nói cũng hơi lạ lạ nhưng êm tai. Nói xong cậu bạn đó liền trực tiếp quay người đi mà không nói thêm một lời thừa thãi nào cả, thái độ thật lạnh lùng và kiêu kì. Nhưng khi quay đi nụ cười lại trở nên vô cùng rạng rỡ và tràn đầy sức sống, rất dịu dàng, rồi cậu ra rảo bước đi cùng một cô bạn khác, cũng là học sinh lớp đó. Tuy chỉ nhìn theo bóng lưng của hai người họ đó nhưng Thiên Bình đoán chắc cô bạn kia rất xinh, và hai người sẽ trông vô cùng đẹp đôi.. Bởi bóng lưng đã đẹp đến thế kia rồi mà, cứ tạo cho người ta cảm giác không thể xen vào.

“Này bạn ơi!! Bảng tên của bạn bị rơi này.” - Đang cãi nhau với Thiên Yết nhưng Cự Giải vẫn rất tinh mắt, cô nhặt lên cái bảng tên có in chữ “Song Tử”, nó bị rơi khi một quyển vở quệt vào và rơi xuống đất.

Song Tử dừng bước và chầm chậm quay lại nhìn về phía bọn nó, nụ cười ấm áp như mặt trời kia lại thoáng chốc trở nên lạnh lùng, vẻ mặt cũng mất đi nét cười. Cô bạn bên cạnh cậu ta cũng từ từ quay lại, đằng sau mái tóc dài bồng bềnh, đen nhánh quả nhiên là một khuôn mặt vô cùng thanh tú và xinh xắn. Đôi mắt nâu to tròn như một con nai con dễ thương, đôi môi hồng hồng và sống mũi cao thẩng, tuy vậy khuôn mặt đó có chút gì đó lành lạnh, cứ như một búp bê người thật, vô cùng sống động.

“Kim Ngưu..”

Hai mắt Cự Giải mở to đầy bất ngờ, biểu cảm trên mặt cũng vì thế mà trở nên mất tự nhiên. Cánh tay đang cầm bảng tên của Song Tử thu lại, buông thõng để bên mình. Biểu cảm của Thiên Yết cũng biến thành y hệt như Cự Giải, cánh tay cậu đang đặt trên vai Cự Giải định trêu đùa cô cũng bất giác cứng lại và giữ chặt lấy bên vai gầy và nhỏ bé đó.

“Xin chào, đã lâu không gặp, Cự Giải, Thiên Yết.” - Kim Ngưu cười nhạt, cô rất tự tin bước đến trước mặt Cự Giải và Thiên Yết vẫn đang vô cùng xúc động - “Hai người... chắc tình cảm vẫn tốt như ngày nào nhỉ?”

Câu nói của Kim Ngưu tựa như một sức mạnh nào đó vô hình khiến Cự Giải cảm thấy vừa khó chịu, vừa ngột ngạt, cô càng cảm thấy thêm mất tự nhiên. Ánh mắt Kim Ngưu lạnh lùng liếc qua vẻ mặt bối rối của Cự Giải và nét kinh ngạc vẫn đang đọng trên ánh mắt, nụ cười của Thiên Yết, nụ cười trên môi Kim Ngưu càng sâu thêm.

“Khi nào rảnh rỗi chúng ta sẽ nói chuyện lâu hơn, bây giờ mình và Song Tử phải lên văn phòng nộp vở rồi, hẹn gặp lại nhé.” - Kim Ngưu đưa tay về phía của Cự Giải - “Cho mình lấy bảng tên mà Song Tử đánh rơi.”

Nhìn thấy bóng dáng hai người kia vui vẻ song song rời đi mà Cự Giải và Thiên Yết vẫn chưa hoàn hồn. Hai người khong nói một lời nào, một bước cũng không di chuyển cho đến khi mấy đứa bên cạnh dùng sức lôi kéo cho bằng được hai người xuống canteen.

***

“Là hai người đó hả?” - Song Tử chậm rãi quan sát từng thay đổi trong biểu cảm của người con gái đi bên cạnh mình. Dẫu cô gái này có che dấu hoàn hảo đến mức nào thì sự xao động trong ánh mắt của cô khi gặp hai người bọn họ vẫn không thể thoát khỏi mắt quan sát của cậu.

Kim Ngưu nở nụ cười nham hiểm, trong mắt đâu còn nét thánh thiện, hiền lành như ban nãy. Bây giờ cô như một người khác, ánh mắt thích thú xen lẫn vài tia ranh mãnh, độc ác chờ đợi những trò chơi gay cẫn với những người bạn đã lâu không gặp.

“Ừ.. Là bạn cũ.”

Là hai người bạn cũ... rất thân, rất thân, rất thân thiết. Và bây giờ... tựa như kẻ thù.

[End -