Biện Kinh hoàng thành.
Vân trưởng lão lại chạy tới bên ngoài Hằng Linh điện, mà nữ hài bên cạnh Triệu Hằng thái tử ngăn cản lão từ ngoài cửa, cặp đồng tử yêu dị mang theo một vẻ trêu đùa. "Điện hạ đang bế quan đột phá tinh vân hậu kỳ, hiện tại không được quấy rầy hắn, có chuyện gì cứ nói cho bản cung là được rồi."
"Thanh Hư bảo điện gần đây đã phát ra Linh Bảo thiếp, lão phu đặc biệt đến đây để nói với điện hạ một tiếng." Vân trưởng lão chắp tay nói, linh bảo thiếp cũng chính là sự kiện trọng yếu do Thanh Hư bảo điện phát ra khi có vật phẩm cực kì trân quý, cũng có một lần linh bảo thiếp, thái tử Triệu Hằng đã lấy được một kiện địa cấp tinh bảo Phi Tinh Toa.
"Lần này là cái gì?" Cô gái tò mò hỏi.
"Thượng cổ thất giai yêu thú quý thủy giao long!"
Cô gái bị dọa ngây người: "Thượng cổ thất giai yêu thú? Thanh Hư bảo điện cư nhiên lại có thứ tốt như vậy."
"Điện hạ có điều không biết, cái này chỉ có thi thể giao long, chứ không có linh phách cùng nội đan." Vân trưởng lão giải thích.
"Không có linh phách cùng nội đan, vậy đối với chúng ta cũng không có tác dụng gì." Cô gái nhanh chóng mất đi hứng thú, tuy rằng nói da của thất giai giao long, long trảo, long cân, long tâm, long giác, long huyết, toàn thân của nó đều là những tài không tồi, nhưng cũng không quá mức quý giá.
"Có biết người giết giao long là ai không?" Nàng lại cảm thấy hứng thú với điều này hơn, muốn giết chết thất giai yêu thú không phải là dễ dàng, dùng nó để bán đấu giá thì có chút đáng tiếc.
"Nghe nói là một gã tinh vân sơ kỳ tu sĩ có được kỳ ngộ, điện hạ, thế nhưng chủ bán có một điều kiện rất thú vị."
Thấy cô gái không hỏi lại, Vân trưởng lão liền đáp: "Hắn muốn dùng nó đổi Côn Ngô Sa."
"Côn Ngô Sa" Cô gái hơi biến sắc, Côn Ngô Sa chính là một loại linh sa mà tinh tướng khi thăng chức thiên mệnh tinh võ giai đoạn hai cần dùng tới. "Hắn là hàng tinh giả sao?"
"Thanh Hư bảo điện giữ bí mật chuyện này, lão phu cũng không tra xét được thân phận của hắn." Vân trưởng lão tiếc nuối nói.
"Nghĩ biện pháp tìm cho được hắn!" Thanh âm cô gái biến thành lạnh lùng: "Có thể giết chết được giao long thì thật không thể coi thường, bản cung không tin lý do thoái thác của hắn, hắn nhất định có tinh tướng là thiên tinh võ tướng, vô luận thế nào phải điều tra rõ thân phận hắn cho ta."
"Lão phu cũng đã sai người đi làm rồi." Vân trưởng lão vội vàng nói.
Ba ngày nhanh chóng trôi qua. FULL.vn
Tô Tinh đúng hẹn đi vào Thanh Hư bảo điện, Thanh Phong chân nhân dẫn hắn vào trong nội điện của linh bảo, đó là một đại điện thật lớn làm bằng bạch ngọc, lần này giao long hội chính thức bắt đầu ở đây.
Mà lúc này, với thân phận là chủ bán Tô Tinh được mời đến hội trường quan sát quá trình đấu giá.
Thanh Hư Đạo tạo thế cũng thực là lợi hại, có rất nhiều tinh giả tu sĩ nối đuôi nhau kéo vào, một cái nội điện còn chứa được không tới ngàn người, tu vi ít nhất cũng là tinh vân hậu kỳ, trong đó tinh hà kì tu sĩ cũng có không ít, thậm chí có những lão tinh hải tu sĩ.
Đội hình đó làm cho Tô Tinh líu cả lưỡi, chỉ là là phí vào cửa Thanh Hư Đạo đã kiếm lời không ít, hơn nữa sau khi bán đấu giá còn chiếm được một thành lợi nhuận, đúng là giàu a.
Mấy ngàn tu sĩ rất nhanh liền chật ních cả linh bảo điện, lần giao long hội này đã hấp dẫn tới hơn một ngàn môn phái của Thương Long giới tham gia. Cũng có thể dễ dàng hiểu được, thất giai thượng cổ yêu thú ở Thương Long giới rất hiếm gặp, bình thường đều ở Huyền Minh giới, Chu Tước giới. Những tu sĩ ở Thương Long giới này e rằng cả đời cũng không thể gặp thượng cổ yêu thú được một lần, đại bộ phận tu sĩ đều là mộ danh mà đến, chỉ có tốn chút vé vào cửa thôi, cũng không phải muốn cùng các tông phái tranh giành.
Mà cuối cùng thì bán đấu giá thi thể thượng cổ yêu thú cũng là một sinh tình mới mẻ, đáng coi.
Thanh Phong chân nhanh là người chủ trì lần bán đấu giá này, cũng chỉ có người có tu vi như lão thì mới có thể thờ ơ trước áp lực của cả ngàn tên tu sĩ. Lão phất bàn tay một cái, tấm vải trắng che cái bục cao bị kéo đi, một con giao long dài hơn mười trượng hiện ra.
Toàn trường ồ lên, một ít tu sĩ cấp thấp đều kinh ngac trợ mắt, cho dù đó chỉ là thi thể của quý thủy giao long, nhưng dù sao nó vẫn là cự long, ngay hình thể nó cũng đã có sự uy nghiêm rồi.
"Rốt cuộc thần thánh phương nào mới đánh chết được con giao long này!"
"Đây là thượng cổ yêu thú quý thủy giao long đó sao? Thoạt nhìn cũng không được tốt lắm!"
"Thật là khí thế, đã chế rồi mà vẫn làm cho người khác khiếp sợ như vậy."
"Đáng tiếc không có nội đan cùng linh phách a."
Đám người bên dưới không ngừng nghị luận, khe khẽ nói nhỏ, đối với quý thủy giao long, đại đa số mọi người đều tò mò.
"Đây là do một đạo hữu may mắn có được thân thể của giao long, cho dù không có nội đan cùng tinh phách, nhưng những tài liệu khác trên người giao long cũng đều rất có giá trị." Thanh Phong chân nhân vuốt chòm râu dài, thần sắc thong dong nói tiếp: "Lần bán đấu giá này, người bán cố ý yêu cầu là dùng Côn Ngô Sa, cho nên người có thể đưa ra lượng Côn Ngô Sa lớn nhất thì có thể ưu tiên lựa chọn một bộ phận của giao long."
Thanh Phong chân nhân đúng thực là lão cáo già, đem đầu giao long chia làm nhiều bộ phận để bán đấu giá, như vậy lợi nhuận kiếm được sẽ cao hơn nhiều.
"Thoạt trông những danh môn chính phái này cũng không phải là ít tiền a." Ngô Tâm Giải trêu ghẹo một tiếng.
Tô Tinh cũng đồng ý gật đầu, nhưng dù sao đại bộ phận lợi nhuận cũng sẽ về tay hắn.
Dưới đài, rất nhanh đã có người bắt đầu ra giá.
"Một lạng Côn Ngô Sa!" Một gã đại hán mặc hoàng bào kêu giá.
"Có một lạng thôi mà cũng dám ra giá, ba lạng Cô Ngô Sa thêm ba mươi vạn lượng hoàng kim, thứ nyà Long Đầu ta muốn." Một lão đầu âm hiểm cười nói.
"Âm Phong lão tổ, mới ba lạng Côn Ngô Sa cũng không đủ một cái da lông cho tinh tướng luyện chế tinh võ nữa a." Một phu nhân mặc bộ cung trang màu lam lạnh lùng mở miệng nói: "Năm lạng Côn Ngô Sa, năm mươi vạn lượng hoàng kim!"
"Thải Hà Sơn các ngươi muốn lấy giao long để làm gì chứ!" Lão ẩu bất mãn hỏi.
"Giao long có tính thủy, Âm Phong lão tổ tính lấy để làm gì chứ?" Thải Hà phu nhân khinh thường phản bác lại.
"Sáu lạng Côn Ngô Sa, Hoàng Long sơn cũng muốn lấy đầu giao long này để trang trí sơn trại, hai vị đạo hữu có thể nể mặt không?" Đại hán mặc hoàng bào bất mãn nâng giá.
"Một cái Hoàng Long sơn nho nhỏ mà cũng dám đứng ra tranh giành giao long, cẩn thận coi chừng có họa sát thân."
Trong đại điện liên tiếp vang lên tiếng cạnh tranh, thi thể của giao long cũng rất đáng giá, vô luận là dùng để chế tạo pháp khí, hồn khí, hay luyện chế tài liệu, thành lập pháp trận, tạo trang sức linh tinh đều có chỗ hữu dụng. Bởi vậy, Thanh Phong chân nhân nói là ra giá cao nhất thì có thể lấy đi một cái bộ phận tùy chọn, cũng làm cho những tu sĩ này không kìm chế được.
Nhìn Thanh Phong đạo nhân có vẻ mờ ảo thoát tục, nhưng lại là một lão cáo già a, khó trách lão có thể trở thành đại chưởng quỹ của Thanh Hư bảo điện.
Tô Tinh nhìn tình trạng ở đại điện, không khỏi mừng thầm, bọn họ tranh đấu càng kịch liệt càng tốt, nhưng làm cho Tô Tinh ngạc nhiên chính là, hắn vốn nghĩ Côn Ngô Sa trân quý lại có nhiều như vậy, đúng là các môn phái cố ý tàng trữ chờ tới đấu tinh liền đem ra kiếm chác.
Âm Phong lão tổ, Thải Hà tiên tử, cùng với Hoàng Long sơn đại hán là những người cạnh tranh quyết liệt nhất, cuối cùng đều làm người khác xấu hổ không thôi. Nhưng đáng chú ý là mười đại tông môn đều chưa có động tác gì, thất giai yêu thú này xem ra không đủ hấp dẫn đối với các đại phái a, thi thể giao long kia có thể có cũng được không có cũng không hề gì.
Ngay khi Âm Phong lão tổ lấy ra mười lạng Côn Ngô Sa cùng trăm vạn hoàng kim, đánh bại hai người kia thì một giọng nói lãnh ngạo vang lên.
"Hai mươi lạng Côn Ngô Sa, hai trăm vạn lượng hoàng kim, lão phu muốn toàn bộ đầu giao long này."
Mọi người kinh hô, chỉ thấy ở không trung có một lão nhân mặc lam bào, mắt như bắn ra hai tia lôi điện, khí thế nội liễm, uy nghiêm không ai bì nổi.
Quý Thủy Kiếm Tông!!
"Nếu là quý thủy giao long, nó tự nhiên phải thuộc về bản kiếm tông rồi."
Lão già lạnh lùng đảo mắt qua mấy người, làm cho ba người kinh hoảng cúi đầu.
"Hai mươi lạng Côn Ngô Sa mà muốn cầm đi thi thể giao long hoàn chỉnh, như vậy không phải là lỗ lớn sao?" Ngô Tâm Giải thầm nghĩ, thằng nhãi này thực có tính toán a.
"Đừng lo lắng, sẽ có người tiến tới thôi." Tô Tinh thấy vậy nhưng vẫn ung dung, một chút lo lắng đều không có.
"Bách bí lão tổ. luồng gió nào mang ngươi đến đây vậy?" Thanh Phong chân nhân cười nói.
Phân giao cùng Côn Ngô Sa (2).
"Ta vì chuyện của đồ tôn nên đi ra ngoài một chuyến, nghe nói ở đây đặc biệt đấu giá thi thể của quý thủy giao long nên liền đến xem, không biết vị đạo hữu nào lợi hại như vậy, có thể giết cả giao long, lão phu thật muốn kết giao một chút." Bách Lí lão tỗ nói, thanh âm mang theo một cỗ sát ý lạnh thấu xương. "Quý thủy giao long cùng bổn phái có quan hệ rất sâu xa, chân nhân sẽ thành toàn cho lão phu chứ? Ngày khác, lão phu nhất định sẽ đăng môn bái tạ."
"Đây không phải là làm cho lão đạo mê muội lương tâm sao? Về sau còn ai nguyện ý đến Thanh Hư bảo điện này nữa chứ!" Thanh Phong chân nhân cười nhạt, nói tiếp: "Loại sự tình này không cần nhắc lại nữa, Thanh Hư bảo điện có quy củ của Thanh Hư bảo điện, Bách Lí lão tổ, nếu ngươi nguyện ý dùng hai mươi lạng Côn Ngô Sa đổi lần thứ nhất, bần đạo cũng không miễn cưỡng ngươi!"
"Hừ." Bách Lí lão tổ hừ lạnh: "Mười một lạng Côn Ngô Sa, năm mươi vạn lượng hoàng kim, bản tổ muốn đầu long."
Âm Phong lão ẩu có chút oán hận nhưng không tiện phát tác, ba người cũng không cùng hắn tranh cãi nữa.
"Mắt làm đan, não làm dịch, lưỡi làm thuốc dẫn… Chậc chậc, dùng mười một lạng Côn Ngô Sa đã nghĩ lấy được thứ tốt như vậy sao, như vậy đi, bản cung ra mười hai lạng Côn Ngô Sa cùng một viên Mệnh Nguyên Đan được không?"
Một giọng nam không chút cố kị vang lên, đánh gãy mộng đẹp của Bách Lí lão tổ.
Nói chuyện chính là một thanh niên tuấn tú nho nhã, cử chỉ đầy phong độ lịch sự.
Tô Tinh thấy hắn có tu vi bất quá chỉ là mới tinh hà sơ kỳ, đối mặt với tinh hải kì Bách Lí lão tổ mà không có tý gì sợ hãi, xem ra bối cảnh của gã cũng không vừa.
"Lí Tiên Ngạn, ngươi muốn tranh giành cùng bản tổ sao?" Bách Lí lão tổ nói, giọng có chút giận dữ.
"Gia sư gần đây cần dùng một đầu giao long để trông cửa, thỉnh lão tổ thông cảm cho." Lí Tiên Ngạn thực cung kính, vừa cười vừa nói. (DG: Thế làm quái nào mà tôn kính cho được!!)
Bách Lí lão tổ còn chưa kịp trả lời, lại một giọng nói lạnh lùng vang lên.
"Nếu đầu giao long quý giá như vậy thì ta đây ra giá mười ba lạng Côn Ngô Sa, thêm một viên Khí Trần Đan."
Giọng nói này là của một nữ tử, mặc váy lụa trắng lung linh, mày liễu như nguyệt, môi đỏ như anh, trông rất xinh đẹp.
"Cửu kiếp đạo nhân muốn lấy làm thuốc dẫn, tỷ tỷ của ta thì lại muốn dùng đầu long này làm bồn nước tiểu a."
Những tu khác liền ồn ào trở lại, vừa mới bắt đầu mà thôi, mười đại tông môn cũng đã bắt đầu đối chọi gay gắt, canh tranh tăng giá, một cái sau lớn hơn cái trước, cứ như vậy đối chọi không ngừng. Vô luận là Mệnh Nguyên Đan hay Khí Trần Đan đều là những đan dược cực kì trân quý, nếu quy đổi ra hoàng kim thì ít nhất cũng có giá là trăm vạn a. Những tu sĩ khác không tài nào hiểu được, không phải đây chỉ là một cái đầu của giao long thôi sao, có đáng giá như vậy không.
"Thủ đoạn cao minh." Ngô Tâm Giải bỗng nhiên thấp giọng nói.
Tô Tinh hỏi nàng vì sao lại nói thế.
"Vừa rồi nữ nhân mới cạnh tranh chinh là tông nhân của Di Hoa kiếm tông, còn thanh niên kia thuộc Thiên Hà kiếm phái." Ngô Tâm Giải một lời vạch trần huyền cơ. Thiên Hà kiếm phái cùng Quý Thủy Kiếm Tông có cừu oán không nói, Di Hoa Kiếm Tông cùng Quý Thủy Kiếm Tông vẫn đang tranh đoạt vị trí đệ tam trong tứ đại kiếm tông. Hai cái kiếm tông này đều là nhưng môn phái vừa quật khởi, tự nhiên là không muốn đi sau kẻ khác.
Vừa mới nãy, bọn họ dùng tên của giao long là Quý Thủy, một cái dùng Quý Thủy để canh cửa, còn một thì dùng làm bồn nước tiểu. Đây rõ ràng chính là sỉ nhục trắng trợn với Qúy Thủy Kiếm Tông. Dù sao Quý Thủy Giao Long chính là thánh thú của tông môn a. Mà Thanh Phong chân nhân chính là cố ý tạo ra cục diện như thế này, để nâng giá lên.
Tộ Tinh gật đầu, khó trách Bách Lí lão tổ lại nghiến răng nghiến lợi như vậy, hắn cũng thấy vui vẻ ngồi mát ăn bát vàng, không ngại cái đầu giao long này bán được giá trên trời.
"Lương Phi Huyên, dùng đầu giao long để làm bồn nước tiểu, đại giới cũng không nhỏ!"
Bách Lí lão tổ nheo mắt, lộ ra một nụ cười lạnh, hắn vung bàn tay to lên quát: "Hai mươi lạng Côn Ngô Sa, năm khỏa quý thủy bồi nguyên đan! Nếu hai ngươi có thể đưa ra cái giá cao hơn, lão phu xin nhường lại đầu long này."
Lí Tiên Ngạn cùng với Lương Phi Huyên, liếc mắt nhìn nhau. Vốn Lí Tiên Ngạn nâng giá chỉ vì muốn bức Bách Lí lão tổ phải trả đại giới, mục đích đã đạt được nên cũng không nói nữa. Nhưng Lương Phi Huyên lại cười lạnh, nói: "Bản tiên cũng ra hai mươi lạng Côn Ngô Sa, năm khỏa khí trần đan!"
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, nhất thời đối với chủ nhân của đầu long này thật ghen tỵ biết bao.
"Lão đạo muốn hỏi ý kiến của chủ bán." Thanh Phong chân nhân cười nói.
"Có cái gì cần hỏi, quý thủy bồi nguyên đan chỉ có tác dụng bồi bổ với người tu luyện quý thủy thần lôi thôi, cấp cho các tu sĩ khác chỉ là lãng phí, khí trần đan lại khiến cho người tu luyện vó thể tăng nhanh tu vi, còn suy nghĩ nữa sao?" Lương Phi Huyên hừ lạnh một tiếng.
Linh bảo điện lặng ngắt như tờ.
Chưởng quầy mập mạp tiến vào hỏi ý kiến Tô Tinh. Tô Tinh đương nhiên không chút do dự lựa chọn quý thủy bồi nguyên đan, hắn đang tu luyện quý thủy thần lôi, nếu có thêm loại thánh đan này nữa thì giống như buồn ngủ gặp chiếu manh a. Đối với Khí trần đan có thể đột phá tu vi, Tô Tinh bây giờ không có hứng thú.
Kết quả vừa ra.
Lương Phi Huyên liền ngẩn người ra, biểu tình khó coi. "Cái tên tu sĩ kia thực ngu xuẩn!"
Bách Lí lão tổ thì lại lộ vẻ tươi cười, trong mắt hiện lên một đạo âm hiểm.
Giao long hội lần đầu tiên bán đấu giá liền được giá: Hai mươi lạng Côn Ngô Sa cùng năm khỏa quý thủy bồi nguyên đan. Giá cả này làm cho các tinh giả khác đều đỏ mắt, thầm nghĩ tên này đúng là có vận … chó.
Bách Lí lão tổ đem hai cái túi nhỏ ném qua cho Thanh Phong chân nhân, bình tĩnh nói: "Thanh Phong chân nhân, lần này quý tông xem ra buôn bán lời không ít a, ngày khác chân nhân cùng bản tổ uống một chén Mi Hầu Tiên Tửu a."
Thanh Phong chân nhân mỉm cười, đảo mắt qua hai gói to, gật đầu nói: "Đó là đương nhiên, Bách Lí lão tổ đã rộng rãi như thế, ta đành phải tiếp nhận thôi."
"Hừ!"
Chỉ thấy Thanh Phong chân nhân đưa tay lên điểm một cái, một đạo bạch mang từ long cảnh xuất hiện, từ đầu long bay lên, Bách Lí lão tổ nhét vào trong một cái túi.
Những lần bán đấu giá kế tiếp cũng trôi qua bình thản, da giao long, trảo, cốt, cân, huyết, thậm chí là thịt cũng không có tái xuất hiện lại tình cảnh tranh đấu kịch liệt như vừa rồi nữa. Dù sao đầu quý thủy giao long này cũng sắp chết rồi, những bộ vị khác không còn tác dụng quá lớn nữa. Thế nhưng cũng đem lại cho Tô Tinh không ít Côn Ngô Sa, hoàng kim, cùng vài thứ linh tinh khác. Mà làm cho Tô Tinh khó quên nhất chính là cảnh tượng đấu giá long nhục.
Nhìn một con thất giai thượng cổ yêu thú bị mổ ra bán như bán thịt heo, những người tu sĩ đến tham gia cũng không nguyện ý ra về tay không, đều đem hoàng kim ra đấu giá thịt giao long. Mà đúng là thịt giao long theo truyền thuyết có thể cường thân tráng dương a, ăn được cũng không có hại gì, tốt xấu cũng là thịt của thượng cổ yêu thú mà, mà về sau gặp người khác cũng có thể nói mình đã từng ăn qua thịt rồng.
Năm canh giờ sau, một con quý thủy giao long liền bị chia cắt sạch sẽ, ngay cả một miếng cũng không lưu lại.
Tô Tinh đối với lần bán đấu giá này cũng cảm thấy vừa lòng, thu hoạch rất xa xỉ.
"Trâu đạo hữu, mời theo tại hạ đến đây."
Vị chưởng quầy mập mạp ra dấu cho hắn đi theo, cũng không dấu sự hâm mộ trên mặt.
Tô Tinh đứng dậy, theo hắn đi vào trong gian phòng ở, phía trong của linh bảo điện. Bách Lí lão tổ nhìn phía đài cao, lộ ra nụ cười lạnh.