Tô Tinh chỉ cảm thấy nữ nhân Thanh Từ này làm cho hắn cảm giác có chút cổ quái. Lại không thể nói được cổ quái loại này đến từ nơi nào. Sau đó lại nghĩ, có thể là âm sắc tiên thiên, diện mạo bình thường là nguyên nhân, đến Lương Sơn đại lục lâu như vậy, Tô Tinh phát hiện mình gặp qua các nữ nhân thật đúng là các mỹ nữ trong tiểu thuyết.
- Muốn cùng nhau xuống núi không?
Thanh Từ hỏi.
"Cô nương này lai lịch không rõ. Tinh Tướng hiếu sát, tinh lực bản thân mình hiện tại biến mất hoàn toàn, chiếm không đươc lợi thế, đồng hành chỉ có thể nguy hiểm." Tô Tinh suy nghĩ, dịu dàng cự tuyệt Thanh Từ.
Cù Hà cũng bị Long Quỳ kia sử dụng Hắc Phong cuồng sát hù cho sợ, trốn sau Tô Tinh không dám hé răng.
Thanh Từ gật đậu, gọi Long Quỳ xuống núi.
Tô Tinh vô tâm lưu lại. Lúc này xuất hiện một vấn đề nan giải. Bởi vì bị Bằng Ma Vương truy sát trên đường phi độn, căn bản không chú ý. Đến khi dừng lại mới không biết đang ở nơi nào. Tại trên núi nhìn một chút, những ngọn núi liên miên nối tiếp nhau, vô cùng vô tận, chắc chắn vẫn là Chu Tước giới, nhưng là ngoài trăm dặm có thể thấy biển. Lại không giống như là Chu Tước giới.
- Nàng có biết đây là đâu không?
Tô Tinh hỏi.
- Đây là Chu Tước giới.
Cù Hà nghĩ một chút, dường như cảm thấy câu trả lời của chính mình là hoàn toàn vô ích, nữ hài ngượng ngùng cúi đầu.
- Chu Tước giới quần sơn vô số, nhân gia(người ta) làm sao nhớ rõ.
- Trước tiên Ngự kiếm phi hành xem sao!
Tô Tinh bất đắc dĩ, đưa ánh mắt nhìn Cù Hà.
- Nhân gia trúng độc bò cạp, hiện tại không thể thi triển Ngự kiếm
Cù Hà nhăn nhó trả lời.
"....."
- Quên đi, trước tiên hãy cứ nghỉ ngơi ở đây mấy ngày cho khôi phục đã.
Tô Tinh lắc đầu.
Cù Hà ngượng ngùng ừ một tiếng.
Nói về Ngọc Phàn cung, Xà Hạt nương tử ở trong cung, một khuôn mặt thanh tú chân thật lộ ra sắc mặt tái nhợt, cùng ngày Thiên Khốc tinh Song Vĩ Hạt Giải Bảo trở lại Tinh thai. Xà Hạt nương tử liền bối rối. Nàng nghĩ thế nào cũng không ngờ tại nhà mình Ngũ Độc sơn lại có đám tu sĩ dám đánh chủ ý với nàng hơn nữa giết chết Giải Bảo. Đang muốn phu quân đem tên hỗn đãn kia về mang hồn vía tế luyện thành nhân cổ.
- Đại vương đã trở về!
Thị nữ lên tiếng cung nghênh.
Xà Hạt nương tử vui vẻ, Giải Trân hai mắt âm thầm, lộ ra hận ý giết chết kẻ giết muội muội của mình.
Áo khoác đỏ thẫm vào phòng. Vẻ mặt Xà Hạt nương tử ngưng trọng:
- Đại Vương!!!
Bằng Ma Vương thân bị thụ thương, vẻ mặt thoạt nhìn hết sức chật vật.
- Người đó là thần thánh phương nào? Ngay cả Đại Vương người cũng…
Xà Hạt nương tử cứng họng.
- Chỉ sợ là Tinh Tướng!
Bằng Ma Vương liền đem sự tình ngắn gọn nói ra một lần.
Xà Hạt nương tử dĩ nhiên không tin Bằng Ma Vương kia đang viện lý do thoái thác. Thiên Không tinh Thần Hành Thái Bảo Đái Tông có tiếng là vũ lực phế tài(không có tài luyện võ). Song Vĩ Hạt Giải Bảo sao có khả năng chết trên tay nàng. Thế nhưng xem ra Bằng Ma Vương không có nói dối. Dù sao Côn Bằng giương cánh cửu vạn lý cũng đã xuất ra còn không đuổi kịp, chỉ có thể suy ra đối phương thần thông thật sự có chút nghịch thiên.
- Đại Vương nghỉ ngơi cho tốt đi. Ngũ Độc sơn phong sơn, đối phương đúng là lai giả bất thiện (người tới không có ý tốt).
Xà Hạt nương tử nói.
- Phu nhân phải cẩn thận. vi phu muốn bế quan.
Bằng Ma Vương dặn dò, Ngũ Độc sơn độc khí ngang dọc, cho dù là hắn cũng không quen loại địa phương này. Một mũi tên không thể mạnh mẽ như vậy. Chỉ là hắn đang sử dụng phi hành cực nhanh, không có đề phòng. Thế nên trúng một tên tổn thương cũng là rất nặng, nhất định phải quay về Hàng Long sơn Côn Bằng điện… Vì an toàn, Bằng Ma Vương lại điều hơn mười Yêu Vương tới trấn thủ, lại lo lắng xuất ra một thanh giống như tinh mang ngưng kết thành một bảo kiếm ba thướt, thân kiếm, chuôi kiếm thông như một khối, hào quang nội liễm, phong mang sắc bén, lưỡi kiếm mỏng như cánh ve.
Thấy vật ấy, Xà Hạt nương tử tức thì ngậy dại.
Kiếm này đúng là Hàng Long sơn trấn sơn chi bảo- Tử Vi cấp Tinh Bảo "Tinh thần Hàng Long kiếm".
- Nương tử cũng phải cẩn thận một chút.
Bằng Ma Vương bị trúng một tên nên cảm giác Tinh Tướng rất đáng sợ, mơ hồ cảm giác sự tình có chút quỷ dị.
Cảm nhận tâm ý của Bằng Ma Vương, Xà Hạt nương tử xúc động cười nói:
- Phu quân yên tâm, thiếp nhất định để những tu sĩ kia có đi không về.
Đợi Bằng Ma Vương đi, Xà Hạt nương tử ngắm ngía cái Tử Vi cấp Tinh Bảo này, cảm nhận kiếm này rất khủng bố. Tuy rằng Tinh võ ở Thất Tinh sau này cũng hơn xa Tinh Bảo. Nhưng có kiếm này trong tay, trước giai đoạn này cho dù là Tinh Không tu sĩ cũng khiến hắn đi chầu Diêm Vương.
Thời gian Bằng Ma Vương kinh thế hãi tục dùng Côn Bằng giương cánh đã qua ba ngày.
Tô Tinh cuối cùng cũng đã biết chính xác mình đang ở đâu. Hắn đi tới phía bắc Chu Tước giới một tòa đoạn thủy sơn. Núi này nằm sát biên giới Chu Tước giới. Đã có thể thấy chân trời trên biển của Lương Sơn đại lục, từ phí nam đến phía bắc. Một lần phi độn đúng là bỏ chạy xa tám trăm vạn lý. Điều này làm Tô Tinh kêu khổ. Nếu quay về Đông châu Đan Hà Sơn phải mất đến một tháng, nhanh nhất cũng phải mười ngày, đương nhiên dùng Lan vĩ độn cũng là một biện pháp. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - .TruyệnFULL.vn
Tô Tinh cũng liền trong khổ ải tìm vui, nhân tiện thu thập linh dược Phục ma lệnh một cách thảnh thơi. Tại đây cuộc sống nhàn nhã, thong dong. Nghe nói Bắc châu Vô Lượng Sơn có một ít bí văn, chẳng hạn như nói Hoạt Thiểm Bà Vương Định Lục cướp sinh thần bảo cương chạy tới Bắc châu trốn đi. Vô Lượng sơn Tạo Hóa lão tổ đang càn rỡ tìm tòi. Một đám Tinh Tướng đều bị hấp dẫn vào bên trong Bắc châu, làm cho Tạo Hóa lão tổ như lâm đại địch.
Tô Tinh vốn cũng muốn cướp, nhưng Vương Định Lục xuất quỷ nhập thần, lần này tìm không khác gì tìm kim đáy bể. Hơn nữa, đại tu sĩ Thương Long giới cũng đến đây tìm tòi. Tô Tinh liền bỏ qua ý nghĩ này.
Cứ như vậy bảy ngày sau, rời Bắc châu rất nhanh. Hai người Tô Tinh tới tới trục lộc Chu Tước giới.
Trục Lộc là nơi duy nhất của Chu Tước giới hiện đang không có thống soái, nơi này hàng trăm Yêu Vương có chiếm giữ, Các Yêu Vương mỗi người chiếm một đỉnh núi. Bởi vì những Yêu Vương này đối mặt với kẻ địch bên ngoài cùng chung cừu địch. Lại không thiếu một ít Ma vương coi như là ẩn sĩ cao nhân. Bởi vậy, Đan Hà Sơn Thất Hà thánh mẫu, Hàng Long sơn Bằng Ma Vương, Vô Lượng sơn Tạo Hóa lão tổ cùng với Ngân Tiêu sơn Vũ Xuân thánh mẫu cũng chưa thể thu phục. Hơn nữa trục lộc với tứ châu, có hành vi làm một vùng đất để hòa hoản xung đột như một kí kết ngầm được bảo lưu lại.
Bởi vậy Trung châu có thể nói là đang bị Yêu Vương tranh giành kịch liệt.
Tô Tinh từng nghĩ muốn xưng bá ở trục lộc, cũng học giống như Bằng Ma Vương tự lập là Vương. Như thế Thương Long giới thập đại tông phái cũng dám truy sát nữa, đây là cách tích góp thực lực nhanh nhất để tiếp cận. Bởi vì ở Chu Tước giới, ai mạnh kẻ đó làm vương. Thường thường xem nắm đấm của ai lớn. Thực lực của Tô Tinh hiện tại không thể nói là yếu, chuyện một mình đấu với Yêu Vương không hề yếu thế, nhưng lại không có tư cách gì thủ sơn. Việc này cần phải thương nghị nhưng cũng cấp cho Tô Tinh gợi ý rất lớn.
Một ngày này, Tô Tinh cùng Cù Hà bay đến một tòa núi sát biên giới Trung châu đang tranh giành - "Hỏa giác sơn".
Trước mặt cảm nhận được một cỗ nhiệt độ cao ngập trời.
Hỏa giác sơn tuy rằng chỉ có phạm vi mấy vạn dặm nhưng Hỏa giác sơn lại là một tòa hỏa hơn, một năm bốn mùa đều là lửa cháy hừng hực, xông lên phía chân trời, cách xa ngàn dặm, nhiệt độ cực cao. Đừng nói là người, các tu sĩ đều không chịu nổi nhiệt độ cao ở đây chứ đừng nói đến trung tâm của nhiêt độ nóng này.
Thống trị Hỏa Giác sơn chính là Hỏa Ảnh tộc. Những tộc nhân này thì hỏa nguyên to lớn, khống chế hỏa như cánh tay, thập phần tuyệt vời. Hỏa Ảnh tộc giống với hỏa diểm: nóng nảy. Tu sĩ dị tộc xung quanh không ai dám trêu chọc. Vốn Tô Tinh không nguyện ý đi Hỏa Giác sơn nhưng nhìn Cù Hà sốt ruột muốn trở về. Bởi vì đi qua Hỏa Giác sơn có thể tiết kiệm được mấy ngày đường.
Hai người đã bay đến chỗ cao nhất, lửa nhiệt vẫn hung mảnh như cũ. Một nữ tử huyễn hóa ra bên cạnh Cù Hà. Nàng có mái tóc dài, mặc bảo y màu lam, không có tay, giày bó áo mã giáp. Trong mắt lam quang chớp động. Tô Tinh biết Cù Hà là Hàng Tinh Giả cũng không ngạc nhiên.
Xem ra Hỏa Giác sơn này làm cho Cù Hà cảm thấy nguy hiểm, khiến Tinh Tướng luôn luôn phải ở bên cạnh.
Dự cảm của nàng rất chính xác.
Khi bọn họ tiến vào trung tâm Hỏa Giác thì ngọn lửa bốc lên cao, chỉ thấy hơn mười đạo hồng ảnh lả tả vây quanh bọn họ. Những người này đều mặc giáp đỏ, khuôn mặt đều bị che đi một nửa, cầm hỏa kiếm trong tay, áo giáp đỏ tươi. Trong số đó, người đi đầu là Tinh Hà sơ kỳ. cướp đạp Hỏa Vân, cầm trong tay một hỏa tiêm thương.
- Kẻ cắp to gan. Không hỏi qua Hỏa Giác đại vương mà dám tự tiện qua đỉnh núi.
Nam nhân trên trán có một hỏa diễm độc giác, ánh mắc sắc nhọn. Ánh mắt xấu xa nhìn chằm chằm Cù Hà cùng Tinh Tướng xem xét. Tô Tinh có thể đoán ra không hỏi là giả, sợ là Cù Hà cùng Tinh Tướng đã câu dẫn lên tham niệm của Hỏa Giác Đại vương. Ánh mắt Tô Tinh vừa nhìn độc giác, Hỏa Ảnh tộc đã bắt đầu âm thầm mồi lửa bày trận.
Có chút tâm cơ.
- Tại hạ Đan Hà Sơn thủ hạ Thất Hà thánh mẫu tên gọi Cù Hà, có việc hồi sơn, nếu như thất lễ, tại hạ xin tạ lỗi.
- Đan Hà sơn?
Hỏa Giác Đại vương sửng sốt, nhãn châu xoay động:
- Ngươi đừng hòng lừa ta. Ngươi có Đan Hà Sơn lệnh bài không?
- Có!
Bị những dị tộc này vây quanh, Cù Hà không dám lớn tiếng. Tinh Tướng của nàng bị Giải Bảo giết đã phải tiến vào Tinh thai. Hiện tại mới khôi phục được một ít, thực sự đánh nhau, ở địa bàn của người ta chỉ sợ không có quả ngon để ăn.
- Đưa bản vương xem.
Hỏa Giác đại vương kêu la nói.
Cù Hà không nghi ngờ gì, lấy lệnh bài đưa cho hắn.
Ngay khi Hỏa Giác Đại vương tiếp lấy lệnh bài, đột nhiên trong lúc đó, lệnh bài bị Tô Tinh đón trước.
- Các ngươi trêu đùa bản vương sao?
Hỏa Giác Đại vương lạnh giọng, hỏa khí tứ phía.
- Ngươi cầm thực sự sẽ cho chúng ta đi sao?
Tô Tinh từ từ hỏi.
- Đương nhiên. Nếu thật sự là Đan Hà Sơn thánh mẫu, bản vương sẽ chiêu đãi một phen.
Hỏa Giác Đại vương nói.
Tô Tinh uh một tiếng, đem lệnh bài ném đi.
Hỏa Giác Đại vương khóe miệng có chút mỉa mai. Bọn tu sĩ ngu xuẩn các ngươi, đợi bản vương cầm được lệnh bài rồi sẽ cho các ngươi biết tay. Một tay đưa ra để nhận lấy lệnh bài. Trong lúc đó một đóa hoa sen màu tím, hoa sen kia quái dị không gì sánh được, được lệnh bài che chắn. Vì tốc độ quá nhanh nên không ai phát hiện ra.
Không tốt.
Hỏa Giác Đại vương đại biến.
Tô Tinh cười lạnh.
Một đạo tử sắc điện võng mảnh liệt vây khốn lấy Hỏa Giác Đại vương. Tô Tinh tùy tay khẽ vẫy, mười hai thanh phi kiếm lả tả tạo thành kiếm trận phá vỡ liệt hỏa của Hỏa Giác Đại vương. Trên toàn thân của hắn, kim quang chớp động. Tô Tinh chỉ cần muốn là sẽ tiêu diệt được tên Yêu Vương này.
Chu Tước giới có một ít Yêu Vương được xem là Tinh Hà sơ kỳ, nhưng trong mắt Tô Tinh thật sự rất bình thường. Một số Yêu Vương không có tu luyện thần thông gì, cũng không có pháp bảo nào cao siêu. Toàn bộ dựa vào thiên phú dị tộc xưng vương xưng bá. Như Mặt Quỷ Yêu Vương lần trước ngay cả phi kiếm của Tô Tinh cũng không ngăn cản nổi. Thay thế một Tinh Hà tu sĩ khác ít nhất cũng có thể phóng một phi kiếm chẳng hạn. Có thể thấy được các Yêu Vương này đều có chút tú ngoại tuệ trung(bên ngoài tuấn tú, bên trong thông minh). Dĩ nhiên cũng có dị tộc Yêu Vương cũng thật là kinh khủng.
Kỳ thật Hỏa Giác Đại vương dựa vào Hỏa Giác sơn gặp may mắn là có địa lợi, thân thông cũng có chút cao siêu. Căn bản không ngờ đột nhiên Tô Tinh làm khó dễ. Hơn nữa phi kiếm kia sắc bén hung mãnh, tử điện có thể phá hủy hỏa khí hộ thể của hắn. Đến khi hắn hoàn hồn, đã bị phi kiếm khống chế, không thể nhúc nhích.
- Ngươi thật xảo quyệt.
Hỏa Giác Đại vương chửi bới.
Tô Tinh cười lạnh, đột nhiên cầm trong tay một khối ngọc bài hướng trán hắn ném tới. Hỏa Giác Đại vương sợ hãi kêu to, vẫn bị đánh lên.
Ngọc bài biến hóa, xuất hiện một hỏa diễm đồ đằng.
Tô Tinh đem ngọc bài lay động.
- Chủ nhân, tha mạng.
Hỏa Giác Đại vương đau đớn kêu to, phủ phục ở trên Hỏa Vân. Hỏa Ảnh tộc lập tức run run quỳ xuống. Bon họ cũng nhìn ra ngọc bài trong tay Tô Tinh chính là "Phong thần bài". Chuyên dùng để thu phục Yêu Vương Thái Cổ bí bảo. Nói đến cũng khéo, Tô Tinh là từ Kim Sí Yêu Vương lấy được trên đường luyện hóa. Vốn không tin cậy vào việc thu phục Yêu vương. Dù sao đối với những Yêu Vương ở xa thu phục cũng rất khó. Một người không thích hợp, rước lấy cái họa bị Yêu Vương trả thù mất nhiều hơn được. Nhưng lần này là trời cho cơ hội, hôm nay thu phục quá tốt.
Trong nháy mắt, Tô Tinh trở thành Hỏa Giác sơn Đại Vương.
Cù Hà há mồm trợn mắt, còn chưa hiểu được đang xảy ra chuyện gì.