Thiếu nữ mặc áo giáp hoàng kim chật vật đi ngang giữa núi rừng, bốn phía nổi lên tiếng sấm, tám hướng gió thổi vi vu, mơ hồ có thể nghe được tiếng cười vọng khắp núi rừng, bệnh tình của thiếu nữ lại càng đáng lo, tinh phù trên trán cũng từ từ chuyển từ sáng sang đen, xem vẻ mặt thống khổ của nàng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đúng là bị trúng kịch độc.
Tiếng châm xẹt qua.
Thiếu nữ tay cầm "Khuyển nha cuồng phong nhận" chém xuống một đao, xé rách tiếng gió, mấy cây kim châm tinh tế như tóc, chứa đầy nọc độc bị đao phong chém gãy, nhưng hạt tử châm vô cùng giảo hoạt, một ít cây kim châm xuyên qua kẽ hở của đao phong lập tức đâm vào da thịt cô gái, cô gái trong chớp mắt tê liệt, thiếu chút nữa ngã xuống.
- Địa Cuồng Tinh Độc Hỏa Tinh Khổng Lượng muội muội, ngươi hãy ngoan ngoãn về Lương Sơn đi.
Một giọng điệu nghe như đang đùa giỡn con mồi vang lên, hai bóng hình xinh đẹp liền xuất hiện chặn đường Địa Cuồng Tinh.
Người tới là một nữ đồng mười một, mười hai tuổi, mặc áo khoác da hổ, đeo trên đầu mũ hổ, khuôn mặt thanh tú hiện lên một nụ cười ngây thơ, lộ ra một cái răng sữa đáng yêu, nhìn thoáng qua thì đúng là hồn nhiên ngây thơ, nhưng động tác ở tay lại khiến người ta hơi bị sợ hãi, chỉ thấy nữ đồng mặc áo da hổ màu đỏ trong tay nắm chặt kim châm, những cây kim châm này tinh tế như tóc, mơ hồ có thể thấy được hoa văn bò cạp.
Mà bộ dạng nữ đồng đứng chặn sau lưng Khổng Lượng cũng giống như vậy, tuổi hình như ngang nhau, quần áo cũng tương tự, nhưng vẻ mặt lại có nét âm trầm không phù hợp với tuổi, cái răng sữa lộ ra nhìn lại rất dữ tợn, ánh mắt nhìn Khổng Lượng cũng không hề có ý tốt.
- Hai vị tỷ tỷ thật đúng là đối với Khổng Niệm nhớ mãi không quên mà.
Địa Cuồng Tinh Khổng Niệm thở dốc, sắc mặt ngày càng tái nhợt, nộc độc bò cạp đã xâm nhập vào cơ thể khiến ý thức của nàng nhanh chóng mất đi, tay chân nàng cũng chậm rãi tê cứng.
- Thật đáng ghét, ngươi chết nhanh một chút đi.
Nữ đồng nét mặt âm trầm ánh mắt tựa như nhìn một cổ thi thể, bỗng nhiên giơ lên tay trái, vài tia sáng xanh lá bắn ra.
Địa Cuồng Tinh Khổng Niệm cắn răng, đột nhiên chạy về phía nữ đồng cầm kim châm, Khuyển nha cuồng phong nhận nhấc lên một vùng đao khí, hình thành từng lớp răng nanh thay phiên nhau, từng lớp từng lớp đánh về phía nữ đồng, nữ đồng hì hì cười, kim hạt vĩ(đuôi bò cạp vàng) châm kêu một tiếng bắn vào trong đao khí, chỉ thấy nàng lui lại phía sau, kim châm dễ dàng xuyên qua đao khí, Khổng Lượng nghiêng người né qua.
Khóe mắt đột nhiên thấy được một tia sáng xanh lá hung ác.
Khuôn mặt Khổng Niệm tái nhợt, nhanh chóng chém xuống một đao, tia sáng xanh lá tách ra, hóa thành hình ảnh hai con rắn chui vào cơ thể nàng.
Toàn thân Khổng Niệm cứng ngắc, mở to con ngươi, quỳ xuống, quay đầu lại.
Tiểu cô nương âm trầm khóe môi nhếch lên một đường cong lãnh huyết, mấy con rắn nhỏ màu xanh lá chơi đùa trên người nàng, ánh mắt nàng khẽ động, một con thanh xà dài hai đầu trong chớp mắt chui vào miệng nàng, Khổng Niệm rên lên một tiếng liền ngã xuống mặt đất, cơ thể không ngừng co giật.
- Tỷ tỷ, ghét tỷ quá đi, muội còn chưa chơi đã mà.
Nữ đồng cầm kim hạt vĩ châm phồng má, có chút không vui vẻ.
- Hừ.
Nàng phất tay, mấy con thanh xà chui ra khỏi cơ thể Khổng Niệm bò về lòng bàn tay của nàng, hiện nguyên hình là phi đao Mai Trúc Diệp Thanh.
- Tiểu Điêu, Tiểu Thiền, các con chơi đùa đến đâu rồi?
Một giọng nói có chút hiền lành bỗng nhiên truyền đến.
Tiểu Điêu, Tiểu Thiền ngẩng đầu.
Một chiếc xe tràn ngập mùi hương từ trên trời giáng xuống, xung quanh là hơn mười người vẻ đẹp như tiên trên trời đạn cầm phần hương(đánh đàn đốt hương), trong tay cầm đủ cái loại nhạc khí, bên cạnh xe hương hai bên có vài vị dị tộc khí thế nội liễm, khoác lên người áo giáp, trên lưng lộ ra kim sắc bằng sí (cánh chim đại bàng màu vàng), hai mắt ngưng thần, hai tay khoanh trước ngực đứng sừng sững.
Ngồi ở trong xe hương là một nữ tử xinh đẹp, tóc búi lên đội kim ti bát bảo ghép bằng châu ngọc, cài trên búi tóc một cây thoa triêu dương ngũ phượng quải châu, trên cổ đeo vài chuỗi vòng ngọc bằng vàng ròng; xung quanh váy viền ren màu xanh lá, cùng với các trang sức hình hoa hồng, trên người mặc áo làm bằng tơ lụa dương đoạn có trăm ngàn con bướm bay xung quanh hoa hồng đỏ thẫm, áo khoác tơ lụa màu xanh khoác thêm khăn choàng bàng lông chồn trắng, váy xòe ra màu xanh phỉ thúy bên trên có điểm hoa.
Đôi mắt xếch lên, hai hàng mi như tơ liễu, dáng người thon thả, hình thể lẳng lơ, bên trong ẩn chứa nét xuân chưa lộ, môi đỏ chưa mở ra thì đã thấy ý cười.
- Mẫu thân đại nhân.
Hai nữ đồng ngẩng đầu lộ ra nét vui mừng.
Nữ nhân mỉm cười, nhanh nhẹn xuống xe hương.
Nữ nhân này chính là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh của Chu Tước giới, luôn luôn thay đổi sắc mặt "Xà hạt nương tử".
- Mẫu thân đại nhân, Khổng Niệm tỷ tỷ đã chuẩn bị tốt cho mẫu thân đại nhân.
Tiểu Thiền tay cầm kim hạt vĩ châm mở miệng, thầm oán giận âm trầm nhìn tỷ tỷ.
Nhưng tỷ tỷ thật đáng ghét mà, lại ra tay.
Người đàn bà được gọi là mẫu thân đại nhân cười rất quyến rũ, sờ sờ đầu Tiểu Thiền.
- Có bị thương không?
- Hì hì, không có a.
- Vậy thì tốt, các con bị thương, mẫu thân đau lòng đấy.
Xà hạt nương tử vừa lòng gật đầu.
- Mẫu thân bây giờ giết nàng đi.
Tiểu Điêu không cảm xúc nói.
Xà hạt nương tử nhìn Địa Cuồng Tinh Khổng Niệm gần như mất hết tri giác, lộ ra một nụ cười xảo quyệt ghê sợ, bàn tay mềm mại vung lên, hơn mười kím sắc ngô công (con rết màu vàng) cùng một lúc bắn ra, phóng lớn lên cắn Khổng Niệm.
Khổng Niệm mất đi hơi thở, toàn thân hóa thành ánh sáng vỡ vụn.
Trên bầu trời, ngôi sao màu đỏ rơi xuống.
Xà hạt nương tử cảm thấy vô cùng thoải mái hưởng thụ tinh lực từ trên trời rơi xuống, trên người tản ra một cổ ám tử sắc chi khí (đám khí màu tím đậm).
Hai nữ đồng sinh đôi cùng nhìn chằm chằm mỗi cử động của mẫu thân đại nhân. Một lúc sau, Xà hạt nương tử mở to mắt, nàng một tay ôm Tiểu Điêu một tay ôm Tiểu Thiền, thản nhiên lên xe hương.
- Hồi phủ.
Xe hương đột nhiên dừng lại. Chỉ thấy mấy người hạ xuống quỳ trên mặt cỏ.
- Kim sí đáng chết, không thể hoàn thành nhiệm vụ nương nương phân phó.
Những người này không phải kẻ xa lạ, chính là bộ tộc đại bàng cùng đấu với Tô Tinh lúc trước.
Lúc này, Kim Sí yêu vương đã đứt một tay, thoạt nhìn vô cùng thảm hại.
- Kim Sí, chuyện gì đã xảy ra?
Giọng điệu Xà hạt nương nương có chút bất mãn
- Bổn tọa không phải kêu ngươi dẫn dắt tộc nhân của ngươi đi bắt Nhập Vân Long sao? Sao bây giờ lại trở về với bộ dạng này? Chẳng lẽ Thiên Nhàn Tinh kia đã trúng "Cổ độc" cũng có thể đánh ngươi bị thương đến vậy sao?
- Nương nương minh giám, Kim Sí gặp phải một tên tu sĩ của Thương Long giới mới rơi vào kết cục này.
Kim Sí yêu vương khúm núm giải thích.
Đột nhiên, khuôn mặt Kim Sí yêu vương vặn vẹo, té ngã trên mặt đất.
Trong xe hương truyền ra một giọng điệu lãnh đạm.
- Ngươi cho rằng bổn tọa dễ bị lừa lắm sao? Một tên tu sĩ Tinh hà sơ kì có thể làm ngươi bị thương đến vậy sao?
- Nương nương tha mạng!
- Thuộc hạ có thể làm chứng, phi kiếm thần thông của tên tu sĩ đó cực kì bất phàm, tên đó còn giết được Độc Thiềm Thừ!
- Cái gì? Ngươi nói cái gì?
Màn xe vén lên, Xà hạt nương tử đi ra, khuôn mặt có chút giận dữ.
- Một tên Tinh hà tu sĩ sơ kì có thể giết chết độc nhãn Thiềm Thừ mà bổn tọa tỉ mỉ nuôi thả à? Chẳng lẽ là giết chết ở Độc thiềm đàm sao?
- Dạ đúng!
- Bộ dáng của hắn ra sao? Có Tinh Tướng không?
- Không thấy có Tinh Tướng, bộ dáng cũng rất bình thường.
- Thú vị, thú vị.
Xà hạt nương tử cười lạnh.
Không có Tinh Tướng vậy không phải là Hàng Tinh giả.
- Nương nương, chỉ sợ là người đại phái của Thương Long giới.
Kim Sí yêu vương nói.
- Ừ.
Xà hạt nương tử lên tiếng, yểu điệu nói.
- Bổn tọa cũng nghe đại vương nhắc qua, Thương Long giới có một Ma đầu Tử Lôi đối đầu với mười đại phái của Thương Long giới, một số tổ sư của các đại phái cố ý đi vào Chu Tước giới muốn truy sát tên ma đầu này, hơn nữa hy vọng có thể cùng Hàng Long Sơn hợp tác…. Có thể khiến cho Kim Sí ngươi cũng cảm thấy kiếm quyết bất phàm, xem ra đúng là người đại phái, bổn tọa sẽ đi tìm đại vương thương lượng tìm ra người đó, mà hắn cũng trốn không lâu nữa đâu. Kim Sí, ngươi về trước dưỡng thương cho tốt đi. Phái tộc nhân đại bằng của ngươi lập tức tìm ra hắn.
- Tuân lệnh.
- Cái tên tiểu tặc cướp Sinh thần bảo cương tìm được chưa?
- Thuộc hạ đáng chết.
- Thật sự là phế vật, lục tung cả Vạn Tòa Sơn mà cũng không tìm ra sao?
Xà hạt nương tử ngồi lên xe hương.
- Quay về Hàng Long điện!
- Mẫu thân đại nhân, vậy phải bỏ qua Nhập Vân Long sao? Tiểu Thiền cảm thấy rất đáng tiếc a.
Tiểu Thiền bĩu môi.
- Không có việc gì.
Xà hạt nương tử cười. xem tại TruyệnFULL.vn
- Nàng đã trúng Thiên địa huyền hoàng và thiên niên độc long cổ của các con, cho dù là Nhập Vân Long cũng sống không được bao lâu.
Ngũ Thải thành, Minh Huy điện các.
Chu tước giới dị tộc khắp nơi, cường giả vi tôn, căn cứ thực lực cũng giống Thương Long giới đã có mấy lần thay đổi thế lực, nhưng thế lực của Chu Tước giới không lấy mệnh danh quốc đô, mà đều lấy các tự sơn phân chia, Ngũ Thải thành nằm trong phạm vi thế lực "Đan hà sơn", các dị tộc tầm thường cũng không dám làm càn.
Tô Tinh ôm Công Tôn Thắng vào Ngũ Thải thành, ngẩng đầu lên thì đã thấy một ngôi sao màu đỏ từ trên trời rơi xuống, lập tức nhíu mày lại.
Đi vào Chu Tước giới cũng chỉ có mấy ngày, lại không thể tin được có thể nhìn thấy ba ngôi sao băng, một ngôi sao rơi vào Huyền Minh giới, hai ngôi sao còn lại rơi vào trong Chu Tước giới, hơn nữa phương hướng của sao băng hình như là cùng một nơi, xem ra Chu Tước giới là nơi nguy hiểm vô cùng của Tinh Tướng, nghĩ lại giai đoạn thứ hai cũng đã qua đi, Sinh thần bảo cương vừa xuất hiện, Hàng tinh giả có được Sinh thần bảo cương sao có thể không lợi dụng cơ hội này chứ.
Nhìn nhìn Công Tôn Thắng hô hấp suy yếu, trong lòng Tô Tinh lo lắng vô cùng, không biết ai có thể khiến Thiên Nhàn Tinh bị thương nặng như vậy.
Trở lại điện các lấy phòng, Tô Tinh đúng lúc nhìn thấy Võ Tư U đứng bên cửa sổ, nhìn bầu trời.
- Ngươi nhanh như vậy đã trở về?
Võ Tư U chuyển tầm mắt qua, đột nhiên nhìn thấy nữ đồng nằm trong tay Tô Tinh, mày đẹp nhíu lên.
Tô Tinh đặt Công Tôn Thắng lên giường, cũng may hắn có biết y thuật của An Tố Vấn, không thể nói là cao siêu nhưng cũng không thể nói cái gì cũng không biết, hơi thở Công Tôn Thắng yếu ớt, cơ thể run rẩy, bắt lấy kinh mạch của nàng, hơi thở hỗn loạn, giống như có thứ gì đó đang thôn phệ tinh lực của nàng.
- Thiên Nhàn Tinh Công Tôn Thắng?
Võ Tư U đi tới, vô cùng bất ngờ.
- Nàng sao vậy?
Thiên Thương Tinh kinh ngạc hỏi, Tinh Tướng có pháp lực mạnh nhất của Nữ Lương Sơn sao có thể rơi vào tình trạng này chứ.
- Hình như trúng độc.
Giọng điệu của Tô Tinh nặng nề.
- Độc này có chút kỳ quái….
- Dựa vào năng lực của Thiên Nhàn Tinh mà có thể trúng độc thì….
Võ Tư U nhíu mày, thản nhiên nói tiếp:
- Thiếp thân đoán đại khái là trúng cổ độc rồi.
- Cổ độc?
Tô Tinh hít một ngụm khí lạnh, đó chính là tà pháp nổi danh ghê tởm của Chu Tước giới.
- Nhưng cổ độc tầm thường cũng không có tác dụng gì với Tinh Tướng, chỉ sợ là Tinh Tướng ra tay!
Giọng điệu Võ Tư U có chút chấn động.
- Bây giờ ta đi mua thuốc giúp nàng áp chế độc trước đã.
Tô Tinh nhìn Công Tôn Thắng thập phần thống khổ, trong lòng không thoải mái.
- Tư U giúp ta chăm sóc nàng nhé.
-
Nói xong thì đã xuống lầu.
Võ Tư U đối với sự sốt ruột của Tô Tinh có chút khó hiểu, trong phán đoán của nàng thì thân là một Hàng tinh giả, Tô Tinh lúc này là cơ hội tốt nhất giết chết Công Tôn Thắng để đạt được tinh lực của nàng, pháp lực của Thiên Nhàn Tinh thần long kiến thủ bất kiến vĩ(thần long thấy đầu không thấy đuôi) này, muốn giết nàng không phải lúc nào cũng đơn giản có được cơ hội như vậy.
- Công Tôn Thắng, vận khí của ngươi không tệ lắm!
Võ Tư U nghiền ngẫm nói.
Nữ hài đang hôn mê rên lên một tiếng giống như trả lời lại khiến Võ Tư U nhíu mày.