Cứ điểm Trường huyết được xưng là vùng đất chết chóc đẫm máu nhất Thương Long giới. Nghìn năm qua, đã chôn xuống hơn trăm triệu thi cốt anh hùng, thế nên máu thịt thấm từng tấc đất.
Hồng vụ (Làn sương màu đỏ) giống như ngọn lửa hừng hực cháy. Ở xa ngoài mấy chục dặm, một tòa cứ điểm thật lớn như ẩn như hiện, nó nằm yên bên trong hồng vụ kia tựa như dã thú chờ thời cơ mà hành động. Lúc nào cũng chuẩn bị nhe răng nanh ra, khí hồng vụ đầy trời kia cũng là từ miệng nó mà phun ra, hình thành nên một cảnh tượng khó thốt nên lời, bầu không khí có một mùi tanh nồng của máu.
Hôm nay, có một nam một nữ xuất hiện ở sườn núi xa xa.
Nam tử dung mạo rất là bình thường, thuộc loại người ta nhìn qua liền không tài nào nhớ được, còn nữ tử lại ngược lại, dáng người nàng thon thả, váy dài áo choàng, trên thân là hắc ti bạch ngân nhuyễn giáp (áo lụa đen, áo giáp mềm màu bạc) hộ thân, hông đeo trường kiếm, chân đeo hài phượng, trang phục Hành Giả. Tơ lụa mềm nhẹ chậm rãi bay bay trong gió, nhìn qua cứ như dòng suối đang nhẹ nhàng róc rách.
Nữ nhân có dung nhan tuyệt mỹ, con ngươi trong suốt băng lãnh (lạnh như băng) mà kinh diễm.
- Vụ nhiên trấn tắc lâu (cái này đại ý là làn sương màu đỏ bao phủ cứ điểm).
Nam nhân mở miệng thở dài:
- Tâm Giải nói thật đúng, huyết vụ này thật đúng là bất khả tư nghị (khó lường), quả nhiên hừng hực như ngọn lửa, chính mắt nhìn thấy lại càng thêm chấn động.
Nữ nhân với lời cảm thán của hắn cũng bất trí khả phủ (không để ý đến), nàng vuốt vuốt cổ áo, mím môi, nhất ngôn bất phát (không nói một lời).
- Đáng tiếc không có thể mang theo các nàng.
Nam nhân tặc lưỡi.
- Ngươi hối hận sao?
Nữ nhân rốt cục mở miệng, âm sắc như tiếng tiêu rung động trong gió.
- Chẳng qua cũng chỉ là đi lấy vài cái Phục Ma lệnh mà thôi, cái này có gì khó, người hối hận là ngươi mới phải chứ? Còn đặc biệt đi theo ta, hắc hắc.
Nam nhân nói xong lời cuối cùng có chút cười nhạo.
Một nam một nữ này chẳng phải ai khác, chính là Tô Tinh và Vũ Tư U.
Chăm chú nhìn giai nhân lạnh lùng bên cạnh. Tô Tinh không khỏi lại nhớ tới mấy ngày trước.
Lời thách đố mấy ngày trước.
......... Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyệnFULL.vn chấm c.o.m
- Thiếp thân muốn ngươi một mình đi lấy Phục Ma lệnh!
- Tuyệt đối không được.
Tô Tinh còn chưa trả lời, mấy nàng mỹ thiếu nữ xinh đẹp đã phủ định ngay.
- Võ Tòng ngươi đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước.T ô Tinh vì thấy ngươi cùng Anh Mi là tỷ muội mới nhường nhịn nhiều lần. Ngươi đừng có khinh người quá đáng.
- Chúng ta thân là Tinh Tướng của ca ca, làm sao có thể để ca ca một mình rời đi.
- Nô tỳ sẽ không đáp ứng!
Chúng nữ đối với đề nghị của Vũ Tư U cảm thấy khó lòng đáp ứng.
Tô Tinh thì lại không kích động như vậy, ngược lại đang suy nghĩ gì đó, nhìn Ngô Tâm Giải, mấy người đứng sau cũng không hiểu hắn nghĩ cái gì. Kỳ thật cách nói này Vũ Tư U cũng không hẳn là trái với những gì Tô Tinh nghĩ. Nguyên nhân rất đơn giản, sau khi Tử Vi sinh thần cương vừa trải qua, hắn coi như đã hoàn toàn đắc tội với một nửa thếlực ở Thương Long giới, dùng ngón chân cũng có thể suy ra bọn họ nhất định sẽ bí mật hợp tác truy kích hắn. Với thực lực bây giờ của hắn, chuyện truy đuổi này chỉ sợ còn không tới phiên mấy tên đệ tử, mà mấy quái vật lão tổ bế quan tu luyện lâu nay chắc là sẽ nhúng tay vào.
Sau khi có Bồ Đề diệu thụ và Tê Thiên kiếm, Tô Tinh cũng không có gì phải sợ, cho dù đánh không lại, có Tử Vi ngọc bội hộ thân còn sợ trốn không thoát sao? Nhưng dù gì thì Phục Ma điện tính có tính đặc thù, hắn cũng không muốn chọc quá nhiều phiền toái này,bởi vậy trước đó cũng đã nghĩ đến việc một mình đi lấy Phục Ma lệnh kia. Dù sao nhiều năm như vậy, vẫn chưa ai thấy được bộ mặt thật của hắn. Phương pháp duy nhất để bọn họ nhận ra chắc cũng chỉ dựa vào mấy Tinh Tướng bên người hắn, hơn nữa xem ra Lâm Anh Mi và Yến Ất Chân Chân còn cần điều dưỡng mấy tháng nữa mới khôi phục hẳn, cũng không thích hợp chiến đấu.
- Vũ Tư U, điều kiện cá cược của ngươi có chút không mấy công bằng đấy.
Ngô Tâm Giải nói. Nàng cũng đã nhận ra điểm mấu chốt, tròng mắt chuyển động.
- Công tử là Hàng Tinh giả, từ xưa đến nay có khi nào Hàng Tinh giả không cùng với Tinh Tướng như hình với bóng đâu?.
- Vậy ngươi muốn như thế mới công bằng hơn đây?
Vũ Tư U nghe lời Thiên Cơ tinh trong nói cũng có điều chí lí.
Ngô Tâm Giải che miệng. Hì hì cười:
- Cái này đơn giản. Vũ Tư U nếu là muốn nghiệm chứng nhân cách của công tử, sao không lên đường cùng công tử đi? Thứ nhất có thể hiểu thêm về nam nhân mà Anh Mi muội muội phó thác chung thân, thứ hai là có Tư U muội muội bảo hộ bên người cũng khiến Anh Mi yên tâm.
Mọi người sửng sốt.
- A? Để Võ Tòng đi sao? Tâm Giải tỷ ngươi nói cái gì thế a?
Thời Viện kêu lên.
Vũ Tư U nhíu mi, lộ ra nụ cười ý vị thâm trường(xâu xa):
- Không hổ là Trí Đa Tinh, rõ ràng là muốn thiếp thân bảo hộ hắn mà còn nói êm tai như vậy, thiếp thân làm sao có khả năng cự tuyệt đây.
- Ngươi đi cùng ta?
Tô Tinh cảm thấy giật mình.
- Sinh tử của ngươi mặc dù thiếp thân chẳng quan tâm. Nhưng yêu cầu này nếu đã do thiếp thân đưa ra, thì cùng ngươi đi cũng chẳng sao cả. Thiếp thân cũng muốn xem xem ngươi rốt cuộc có cái gì đáng để người ta lấy thân báo đáp!
Ngữ khí Vũ Tư U dường như có chút không cam lòng.
Mấy nàng khác đưa mắt nhìn nhau nhìn nhau, không tìm thấy lý do để nghi ngờ.
Ngô Tâm Giải biết Vũ TưU sẽ trả lời như vậy. Cũng không bất ngờ:
- Nhưng mà nếu đánh cuộc, thì hai bên nên công bằng một chút. Nếu công tử một người lấy được Phục Ma lệnh, vậy Vũ Tư U ngươi tính làm sao?
Ngô Tâm Giải ngữ khí trầm xuống. Tràn ngập nghiêm nghị.
- Ngươi muốn thiếp thân bỏ ra cái gì?
Vũ Tư U bình tĩnh nói.
Bắt nàng ký khế ước xem ra là không thể, Ngô Tâm Giải nói:
- Vậy trong ải Phục ma điện, ngươi phải trợ giúp chúng ta đoạt được tinh lân thú, như thế nào?
- Được!
Vũ Tư U không cần nghĩ ngợi.
- Nô tỳ không thể để chủ nhân một mình mạo hiểm.
Yến Ất Chân rất kiên quyết nói.
- Tiểu Ất, ngươi chẳng lẽ còn không yên tâm về ta sao? Nếu vài cái Phục Ma lệnh còn không lấy được thì còn nói gì đến Đấu Tinh.
Tô Tinh lắc đầu, ngữ khí nhu hòa an ủi nói:
- Các ngươi tạm thời nghỉ ngơi dưỡng sức trước, không quá ba tháng là đủ. Nếu như có chuyện gì, ta sẽ sử dụng đến ngọc bội.
- Nhưng mà…
- Các muội muội, tin tưởng công tử đi. Nếu chúng ta đi giúp công tử thì ngược lại có chút khó thu xếp.
Ngô Tâm Giải cũng vô khả nại hà (hết cách).
- Hơn nữa ta tin Tư U muội muội sẽ bảo hộ thật tốt phu quân của Anh Mi.
Thiên Cơ tinh trộm cười, đánh cuộc với Vũ Tư U, đối với Tô Tinh gần như không có gì là bất lợi. Lấy Phục Ma lệnh không hề khó, cho dù chỉ có một người cũng không thành vấn đề. Mà nhỡ ra thật sự không lấy được, thì Vũ Tư U cũng có thể làm gì được đây?
Dù sao nàng cũng không thể thuyết phục Lâm Anh Mi được.
Vào Phục Ma điện hung hiểm vạn phần, còn phải bảo vệ một Tiểu Toàn Phong Sài Linh yếu đuối, nếu cóT hiên Thương tinh Hành Giả giúp một tay, đến lúc đó tất nhiên sẽ dễ như trở bàn tay.
Chúng nữ đương nhiên đủ thông minh để nghĩ tới ích lợi, nhưng mà nghĩ đến để Tô Tinh một mình mạo hiểm, khó tránh khỏi có chút lo lắng. Cuối cùng, Tô Tinh phải an ủi một chút thế mới bất đắc dĩ thỏa hiệp.
- Nơi này hình như có mùi tanh của máu.
Vũ Tư U bỗng nhiên nói.
Tô Tinh hồi phục tinh thần, mũi ngửi ngửi, có một mùi máu tươi thoang thoảng, nói:
- Nơi này là cứ điểm Trường huyết, có mùi máu là đương nhiên.
Tô Tinh nói. Cứ điểm Trường huyết trấn thủ lối đi thông với Chu Tước giới, cũng là cửa vào Vạn Ma sơn, và khe núi Trường Huyết. Mà Vạn Ma sơn này và cứ điểm Trường huyết là nơi hấp huyết, quanh năm đều có người chém giết, lệ khí quá nặng cũng không có gì lạ.
- Ngươi thật đúng là biết chọn chỗ mà đi đấy.
Vũ Tư U có vẻ không thích nơi như vậy.
Tô Tinh nhún vai.
Phục Ma lệnh chỉ có ở Huyền Minh giới và Chu Tước giới, mà trong mấy lối vào Chu Tước giới thì chỉ có cứ điểm Trường huyết này dễ dàng qua nhất.
Tô Tinh trước khi đi cũng đã tính toán rồi, Chu Tước và Thương Long giới giáp nhau lại chủ yếu là đồi núi, không chỉ có nguy cơ trùng trùng, cao không với tới, còn có cả làn sương mù dày đặc, không tài nào ra nổi. Vài cái cửa khẩu duy nhất vài đi thông Chu Tước giới thì lại sợ có người của mấy đại bang phái kia canh chừng. Cho nên vào bằng cứ điểm Trường huyết này chính là lựa chọn tốt nhất.
Một là nơi đây sát khí quá nặng, Đại Lương mỗi ngày đều chiêu mộ tu sĩ binh sĩ để chế ngự bách ma, rất nhiều tu sĩ giàu chính nghĩa cũng thường thường sẽ kết bạn cùng đánh vào Vạn Ma sơn này, cho dù nơi này có tu sĩ đại phái thì cũng không đáng lo lắng. Tu sĩ đến cứ điểm Trường huyết không có một ngàn cũng phải tám trăm, muốn tìm cũng không phải đơn giản. Đương nhiên, điểm quan trọng nhất là khe núi Trường huyết là con đường do một số tu sĩ mở ra, có thể trực tiếp tiến vào thành thị trung tâm Chu Tước giới.
Mọi người đều biết Chu Tước giới là nơi nổi danh tốt xấu lẫn lộn, dị tộc khắp nơi, núi non trùng điệp,hoàn cảnh hung hiểm vô cùng, sơ ý một chút liền có thể rơi vào bẫy chết chóc kỳ dị nào đó. Có thể có chút hiểu biết về nó, như thế nào cũng tương đối tiện lợi.
- Chúng ta đi thôi, mấy đại phái này xem ra đang tìm ngươi đấy.
Vũ Tư U nhìn vào lànsương màu máu dày đặc phương xa.
- Ngươi cũng nghĩ tới rồi?
Tô Tinh sửng sốt, có chút giật mình nói:
- Vũ Tư U, ngươi không phải là vì suy nghĩ cho Anh Mi mới cố ý đánh cuộc cùng ta đấy chứ?
Nếu nghĩ kĩ một chút, Vũ Tư U chắc hẳn cũng biết tình cảnh trước mắt của Tô Tinh, Lâm Xung và Tử lôi ma đầu bị cho thành mối nguy chung lớn nhất của Thương Long giới, nếu lúc này Lâm Anh Mi tùy tiện lộ mặt, bằng trạng thái còn chưa khôi phục của đám người Anh Mi tất nhiên sẽ mang đến tai ương ngập đầu.
Ngẫm lại mới thấy, Phục Ma lệnh rất dễ lấy được, cho dù là một Địa Tinh Tướng cũng không có khó khăn gì để lấy được. Đừng nói đên Tô Tinh của bây giờ.
Tô Tinh bỗng nhiên cười khổ:
- Chẳng lẽ nói điều Tâm Giải suy tính đã sớm ở trong kế hoạch của Tư U ngươi?
Để Anh Mi dưỡng thương, còn nàng theo đi lấy Phục Ma lệnh, lại dựa vào đánh cược giúp Lâm Anh Mi lấy được tinh lân thú, dựa vào quan hệ của Vũ Tư U và Lâm Anh Mi, chuyện này cũng là bình thường.
Vũ Tư U khóe miệng hơi cong lên, không trả lời, nhưng có thể thấy được suy đoán của Tô Tinh là không sai.
- Vũ Tư U, ngươi thật đúng là dụng tâm lương khổ.
Tô Tinh cười, tính cách của Lâm Anh Mi và Vũ Tư U có lúc quả nhiên rất giống nhau.
- Nếu như Anh Mi đã lựa chọn ngươi, thiếp thân sẽ tôn trọng nàng, nhưng mà Tô Tinh, ngươi tốt nhất đừng khiến thiếp thân thất vọng.
Vũ Tư U lạnh như băng nói, bóng dáng lạnh lùng diễm lệ rất nhanh ẩn vào trong làn sương màu máu.
- Nhìn ngươi rối rắm như vậy, không bằng chúng ta ký khế ước cho rồi?
Tô Tinh cười hắc hắc.
Trong huyết vụ bắn ra một đạo hàn quang, sương mù tan đi, sượt qua hai má Tô Tinh.
"Quả nhiên là Võ Tòng đánh hổ, hung mãnh", Tô Tinh thầm nghĩ.
Cứ điểm Trường huyết là một cứ điểm có thành thị thật lớn. Cứ điểm tựa như một cái vòng lớn, chia ra nhiều bức thành lớn, ở trên tường thành có các loại trận pháp, cơ quan bố trí. Mỗi một tòa thành cách xa nhau lại có một thành nhỏ, có thể nói là khá đồ sộ, mà ở trung tâm cứ điểm là thành lớn nhất, "Huyết Đao thành" đỉnh thiên lập địa.
Tô Tinh và Vũ Tư U không sử dụng ngự kiếm bay đi, ở cạnh cứ điểm mà bay qua bay lại, rất dễ trở thành bia mà bị bắn rơi, bởi không thể cứ thế mà bay, cho nên tất cả tu sĩ khi đến gần cứ điểm đều tự giác hạ xuống.
- Ấy, đó là …??
Tô Tinh đột nhiên nhìn bầu trời kinh ngạc.
- Làm sao?
Vũ Tư U trừng mắt.
- Không có gì, vừa rồi hình như nhìn thấy Nhập Vân Long Công Tôn Thắng trực tiếp bay qua.
Tô Tinh chớp chớp mắt.
- Phải không đấy?
Vũ Tư U không hề bất ngờ, nếu Tinh Tướng muốn có tinh lân thú thì nhất định phải có Phục Ma lệnh. Nhập Vân Long Công Tôn Thắng đến Chu Tước giới tìm Phục Ma lệnh cũng đương nhiên.
- Có thể gặp được nàng nhất định phải cảm tạ một chút.
Tô Tinh gật đầu, cười nói.