Một người xứ Tétxali đem đến bán cho vua Philíp nước Maxêđoan một con ngựa rất khỏe và đẹp mã, tên là Buxêphan.
Nhà vua sai kị mã thử cưỡi ngựa, nhưng không ai trèo được lên lưng nó. Trong số quần thần có một vài người cũng thử mà không được. Cứ sờ đến ngựa là nó cất vó và đá.
Philíp cho là con ngựa bất kham và không muốn mua. Thái tử Alếchxăng tâu rằng :
- Con ngựa này đẹp quá, không mua thì uổng. Xin phụ vương cho con thử cưỡi.
Vua Philíp cũng ngại, nhưng Alếchxăng năn nỉ nên nhà vua phải ưng. Cả triều thần cũng lo sợ.
Khi những người khác thử ngựa, Alếchxăng đã chú ý theo dõi và thấy rằng con ngựa ấy có chứng sợ bóng của nó dưới đất.
Trong khi con ngựa còn đương thở hồng hộc, thái tử lấy lời lẽ ngọt ngào dỗ dành và lấy tay vuốt ve nó. Khi thấy ngựa đã thuần, thái tử bèn cầm lấy dây cương, kéo cho đầu ngựa quay về phía mặt trời, rồi nhảy lên lưng nó. Thái tử gò cương thật chặt, nhưng không đánh, không thúc. Khi thấy con ngựa như muốn chạy thì buông lỏng cương, thét lên một tiếng, lấy gót chân thúc vào bụng ngựa và cho chạy nước đại.
Vua Philíp và đình thần lo ngại, hồi hộp.
Đến khi thái tử cho ngựa quay về, mặt mày hớn hở, nhà vua và triều thần cả mừng, vỗ tay khen.
Từ đó Buxêphan trở thành con ngựa quí của Alếchxăng và đã theo chàng đi xung trận khắp nơi.