Ở thế kỉ thứ V trước Công nguyên, trên đảo Xixin có một tiểu quốc tên là Xiraquydơ – một xứ đẹp và trù phú, nhưng nhân dân đau khổ dưới ánh thống trị của hai cha con tên bạo chúa Đơnít.
Độc ác nhất là tên Đơnít cha. Đơnít cướp ngôi từ năm 25 tuổi và trị vì trong 38 năm. Đó là một thời kì gieo nhiều tai vạ cho nhân dân xứ ấy: bóc lột mọi người đến xương tủy và vơ vét mọi của cải cho đầy túi tham, tàn sát những người chống đối lại. Một lần y muốn lấy một người con gai của Arixtít, người bạn của triết gia Platông. Biết tin ấy Arixtít đã thẳng thắn trả lời : “Thà chết chứ không thể gả con gái cho một bạo chúa!”.
Thế là sau một thời gian, Đơnít đã giết toàn bộ các con của Arixtít.
Bất kể người nào Đơnít nghi là phản y đều ra lệnh giết ngay.
Trong cuộc chơi đánh quần, y giao thanh bảo kiếm cho một người hầu cận. Một người đứng đó nói đùa :
– Ngài không sợ anh ta dùng bảo kiếm giết ngài ư ?
Nghe nói thế, người hầu cận mỉm cười.
Tên bạo chúa ra lệnh xử tử cả hai người : một người vì đã chỉ cách cho người hầu cận giết y, một người đã mỉm cười hình như tán thành ý đó.
Đơnít lại còn làm thơ và muốn mọi người phải ca tụng thi phẩm của mình.
Một hôm, trong một bữa tiệc thết những thương nhân trong nước, y đọc một bài thơ mới làm và hỏi ý kiến thi sĩ Philôxen. Nhà thơ đã nói thẳng ý kiến của mình, làm cho cử tọa cười ồ. Đơnít liền ra lệnh đầy Philôxen ra một cái hang đá là nơi dùng làm ngục.
Mấy tháng sau, cũng trong một bữa yến tiệc, tên bạo chúa nhớ đến Philôxen, cho người đi mời ông về dự.
Cuối bữa tiệc, Đơnít lại đọc một bài thơ mới sáng tác và hỏi ý kiến của nhà thơ. Thi sĩ bình tĩnh nói :
– Hãy đưa tôi trở về hang đá !