Tình yêu của Phương Đàn và Tống Ứng Diêu cũng vậy. Hai người chẳng hề biết cớ gì mà bị chiếu chỉ của Đương Kim Hoàng Thượng mà nên duyên vợ chồng. Phương Đàn lúc ấy đang tự do tự tại, sống phóng khoáng với cái dung mạo thanh tú, trí tuệ hoen người còn mang số đào hoa khiến bao nhiêu nữ tư mê đắm. Còn Tống Ứng Diêu chỉ là một cô nàng vô tội cái gì cũng không biết, lại còn tội nghiệp hơn khi tự dưng bị gả cho một người lạ mà mình chẳng hề quen biết, càng như vậy cô lại càng bi bao nhiêu nữ tử ghen ghét đó kị.
Hoàn cảnh là thế, ý gì bách luyện cương, hóa thành ngón tay mềm. Phương Đàn đã không tự chủ được mà đánh mất trái tim của mình. Một tình yêu ngọt ngào của hắn dành cho Tống Ứng Diêu, giữa chốn quan trường đầy âm mưu quỷ kế. Liệu tình yêu này vẫn mãi được bền vững vượt qua sóng gió để tồn tại tiếp đến cuối cùng... Qua bao nhiêu chuyện như vậy, đến khúc cuối liệu nàng có được bình an hay không?