Alfred Hitchcock được biết đến là một nhà văn và cũng đồng thời là một đạo diễn nổi tiếng người Anh. Ông được mệnh danh là một trong những đạo diễn tài ba nhất trong lịch sử điện ảnh với những bộ phim kinh điển trong thể loại trinh thám và kinh dị. Từ nhỏ, ông chỉ là một đứa trẻ nhút nhát và đơn độc, xung quanh ông không có nhiều bạn bè, có lẽ điều đó khiến ông dành nhiều thời gian để tưởng tượng và sáng tác hơn. Nhiều hồi tưởng về tuổi thơ đã được đưa vào những bộ phim của ông, thậm chí cả việc ông ghét cảnh sát khi đã phải trải qua vài ngày trong đồn cảnh sát lúc 4,5 tuổi. Ông luôn biết cách làm cho tác phẩm của mình thêm phần căng thẳng, kịch tính, khiến khán giả khi xem không tránh khỏi cảm giác “toát mồ hôi lạnh”. Trải qua không ít những thành công và thất bại, ông đã dần khẳng định tên tuổi của mình trên nền điện ảnh thế giới. Tài năng của ông đã gây được sự chú ý với kinh đô điện ảnh Holywood, vì vậy họ đã mời ông đến làm việc tại đây.
Mọi chuyện bắt đầu khi Warrington, chú Titus cùng Ba Thám Tử Trẻ bước vào một căn nhà đẹp mê hồn.
Đập vào mắt họ là một tiền sảnh rộng lớn, mát mẻ nhưng lại bị bóng tối u uất che khuất. Bên phải là một cầu thang lớn dẫn lên lầu trên, trong khi đó nhìn sang bên phải là một gian phòng tối mờ. Khi bước vào trong phòng khách, họ ngạc nhiên khi ở đây có rất nhiều bóng hình di động. Những tia nắng cuối cùng len lỏi chiếu vào phòng cũng bị tấm rèm dày che chắn.
À! Thì ra những bóng hình đó chính là những bóng hình phản chiếu của họ, bởi lẽ trong gian phòng này chứa đựng hàng chục, hàng trăm cái gương. Liệu chủ nhân có chủ ý gì khi bài trí như vậy? Họ cũng không thể giải thích…