Thiên Vị Có Một Không Hai

Thiên Vị Có Một Không Hai

Tác giả: Trì Mộ Ngôn
Số chương: 52
Lượt xem: 3401
Văn án:

Vì tự do theo đuổi tình yêu của đời mình mà Dịch Nhiễm từ bỏ hôn ước với Lâm Chiêu, rời nhà bỏ trốn, theo đuổi Cố Tắc Yến.

Ai ngờ thời niên thiếu của người nọ từng có một cuộc tình khắc cốt ghi tâm, ở trong mắt anh ta, Dịch Nhiễm cũng chỉ là vật thay thế sau khi mất đi chân ái cuộc đời, vì vậy mà anh ta dùng sự lạnh nhạt thờ ơ để đối xử với cô.

Nếm được quả đắng không dám về nhà, cô đành phải ở lại phòng thuê để thức đêm vẽ tranh.

Mà có một điều cô không biết, mỗi một đêm mưa gió bão bùng, ở bên ngoài sẽ có một chiếc xe dừng ở đó, người đàn ông trong xe nhìn về phía phòng cô, ánh mắt thâm trầm.

Sau khi gặp lại, Dịch Nhiễm ý thức được mình đã thua triệt để thầm hi vọng Lâm Chiêu có thể gặp được một người con gái tốt hơn.

Cô cũng thật sự đã làm như vậy, nhìn thấy cô gái nào thích hợp là lại nhịn không được muốn giới thiệu cho anh.

Đêm khuya tĩnh lặng, người mạnh mẽ như anh lại đẩy cô vào tường.

Cô cho rằng anh tức giận với mình, mềm giọng định xin lỗi, lại không nghĩ tới lời nói của anh khiến trái tim cô hoàn toàn loạn nhịp.

Ngón tay lành lạnh của anh vuốt ve khoé môi cô, ánh mắt nguy hiểm.

“Dịch Nhiễm, em thật sự biết cách dùng dao đâm vào tim anh đấy.”

“Không thể nói lời anh muốn nghe được sao?”

Đã từng, cô từng sợ hãi sự độc chiếm của anh.

Sau này, hoàn toàn chìm đắm vào trong đó.

*

Sau nhiều năm dốc sức làm việc chăm chỉ, Cố Tắc Yến đã khiến cho Cố thị phát triển mạnh mẽ.

Mà Dịch Nhiễm theo đuổi anh ta ba năm, ở trong mắt người khác cũng chỉ là trò cười.

Một cô gái dịu dàng ấm áp nhưng lại chưa từng có được sắc mặt tốt từ Cố Tắc Yến, bạch nguyệt quang của đối phương cũng đã sắp trở lại.

Ai cũng biết, ở trước mặt Lương Ngôn, Cố Tắc Yến chính là người yêu hoàn mỹ, Dịch Nhiễm với anh ta chẳng qua cũng chỉ là con muỗi mà thôi.

Ai cũng không ngờ, người rời đi trước lại là Dịch Nhiễm.

Nghe nói cô đi rồi, Cố Tắc Yến chỉ nhàn nhạt nói, “Sớm muộn gì cũng sẽ trở về thôi.”

Rồi sau đó, anh ta mới biết được cái gì gọi là sống không bằng chết.

Sau này gặp lại, cô đã là hoạ sĩ có tiếng.

Không chỉ như thế, cô còn là con gái duy nhất của nhà họ Dịch ở Nam Thành, là viên ngọc quý trên tay Dịch Giang, cũng là vị hôn thê của tổng tài tập đoàn Sáng Thế – Lâm Chiêu.

Cô đứng đối diện Lâm Chiêu cười rạng rỡ, nụ cười này dừng trong mắt Cố Tắc Yến chỉ khiến trái tim anh ta đau đớn.

#Nam nữ chính là thanh mai trúc mã, nam chính cố chấp thâm tình thận trọng từng bước, sau này nữ chính mới nhận ra.

#Người cũ là thằng đàn ông chó chết, trực tiếp đưa đi hoả táng cũng được, sống chết không đuổi theo kịp.

Mục lục sách

SÁCH CÙNG CHUYÊN MỤC