“Dù thế nào chăng nữa, em nhất định phải sống, Thiên thần của anh”.
Em là vốn là một cô gái sống thực tế nhưng không phải tâm hồn em không mông mơ. Em cũng thích những mối tình tươi đẹp, cũng thích một kết cục viên mãn cho tình yêu của mình. Nhưng tình yêu ở ngoài đời ít được hạnh phúc toàn diện như vậy lắm. Vậy nên em không dám tin vào tình yêu.
“Chuyện Tình Harvard” là một bộ phim tình yêu lãng mạn mà em đã xem được gần một tháng rồi. Lúc đầu, em không nghĩ rằng mình sẽ đắm chìm vào bộ phim này đâu nhưng cuối cùng, em lại muốn theo dõi xem cuộc tình của cặp đôi nhân vật chính sẽ đi đâu về đâu. Thế rồi, cứ mỗi tối, trong cái khung giờ quen thuộc, em lại bật ti vi lên để xem bộ phim yêu thích của mình.
Trong phim, chàng nam chính đã phải lòng nữ chính bởi nụ cười đẹp như thiên thần của cô. Nhưng em cảm thấy nụ cười ấy đâu có thực sự đẹp đến vậy. Bởi dù sao đó cũng là diễn và cái diễn thì không bao giờ chân thực bằng tình cảm chân thành. Nhưng có lẽ, đó chỉ là một lý do nhỏ để biện hộ cho sự ghen tỵ của em với nữ chính…