Đây là một tác phẩm tiêu biểu khái quát lại cuộc đời và những công lao của Thành Cát Tư Hãn thời kì đó. Tác giả đã tinh tế khai thác về ông ở nhiều góc độ khác nhau, trong nhiều sự việc rất đời thường để thấy ông không phải là thần thánh phương nào cả mà cũng chỉ là một con người có trái tim và cảm xúc mà thôi. Ở cương vị một người cha đối với việc truyền ngôi cho các con, Thành Cát Tư Hãn đã thể hiện mình cũng chỉ là một người cha như bao người cha khác, cũng đau lòng khi nhìn con cái mình mâu thuẫn và ân hận khi cả đời đã dồn quá nhiều tâm huyết vào việc mở rộng lãnh thổ mà không dành nhiều thời gian liên kết các thành viên trong gia đình.
Tác giả đi sâu vào các cuộc viễn chinh mà trước đó là việc Thành Cát Tư Hãn đã gây binh lực Mông Cổ Hùng Mạnh như thế nào. Nhờ vào nghệ thuật này mà quân đội Mông Cổ có thể đánh bại các đế quốc khác cho dù sự chênh lệch giữa số quân là rất lớn trong khi phần yếu thế hơn lại thuộc về Mông Cổ.