Ngự Lưu Vân cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình thật nhàm chán. Mặc dù hắn là người thừa kế của Lâm thị, một trong mười doanh nghiệp lớn nhất thế giới nhưng thời gian vui vẻ thực sự của hắn lại chẳng có bao nhiêu. Hắn rất muốn bản thân có thể được sống trong cuộc sống mơ ước của mình.
Trong một lần đi dọc theo bãi biển, Ngự Lưu Vân vô tình đụng phải một cây đèn. Suy nghĩ đầu tiên trong tâm trí của hắn rằng liệu đây có phải một cây đèn thần trong truyện cổ tích hay không. Và quả thực, hắn đã nghĩ đúng. Sau khi lau qua cây đèn, hắn đã nhận được một điều ước. Xem ra ông trời cũng không hẳn muốn bỏ mặc hắn. Nếu có thể giúp hắn thực hiện được tâm nguyện, hắn có ra đi cũng không sao. Vậy là điều ước của hắn là một cuộc sống tự do nhân sinh thuộc về chính mình.
Hắn đã rời khỏi thế giới trước đó của mình để thực hiện điều ước của mình. Nhưng hắn đâu ngờ, nơi mà hắn đến lại là cổ đại. Nghe nói, vài hôm trước, hắn được cứu lên từ vách núi. Sau khi lấy lại được ý thức, hắn cư nhiên trở thành sơn trang nhị thiếu gia.