Lại là một cuốn sách của Tào Đình – một cái tên không mấy xa lạ trong list những câu chuyện phản ánh xã hội, khiến con người phải chiêm nghiệm lại những việc xấu mình đã gây ra và cũng có lên án những thói xấu của xã hội để làm người ra cảm thấy hạnh phúc khi đọc truyện.
Đây là câu chuyện mang đậm tính thuần cổ đại, phong kiến, chân thật đến lạ kỳ, đến mức mà người đọc có thể cảm nhận được chính bản thân mình đang chứng kiến cuộc sống giả tạo, bất nhân đó.
Ngụy Sở Sở là cô tiểu thư lớn trong nhà họ Ngụy. Năm 15 tuổi, cô vẫn chỉ biết mặt của 2 người đàn ông duy nhất là cha và em trai mình. Năm 19 tuổi, cô vẫn chưa biết đến cuộc sống xô bồ, ồn ào bên ngoài bức tường son kia, chưa biết được cách mà con người cạnh tranh, điều khiển cuộc sống của mình như thế nào.
Ngụy Sở Sở sống trong thời đại xã hội phong kiến nam quyền cổ hủ, xã hội mà người con gái phải sống trong tủi nhục, không quyền, không thể và không được trọng dụng. chính vì những bất công của xã hội, cộng thêm với sự non nớt của cô gái bé bỏng này mà cô đã trở thành nạn nhân của xã hội, bị đày đọa đến chết trong lòng xã hội ấy. Trên cõi đời này làm gì có người con gái nào thích bị cha mẹ ghẻ lạnh. Làm gì có người vợ nào lại thích chồng mình lạnh lùng, không thương yêu mình.
Trớ trêu cho số phận của cô gái nhỏ lại là người phải gánh chịu hết những thứ xấu trên cõi dương gian này. Có lẽ sự có mặt của cô trên cõi đời này là không nên, để cô không bị đày đọa đến chết đi mà không một lời kêu ca, không một ai thương xót.