Đây rõ ràng chỉ là một cuốn nhật ký bình thường của một đứa trẻ bình thường, nhưng lại được viết trong một hoàn cảnh bất bình thường.
Bằng những câu từ non nớt, hồn nhiên của đứa trẻ mới lớn, nhưng cũng chính vì vậy nó lại vô cùng chân thật. Anne Frank đã miêu tả trần trụi sự độc ác, bạo tàn của chủ nghĩa phát xít đối với người dân Hà Lan nói chung và người dân Do Thái nói riêng. Khi em- một cô bé Do Thái 13 tuổi phải cùng gia đình chạy trốn, ẩn náu, đối diện với cái đói, cái rét, với khoảng không tối tăm ngột ngạt như ngục tù- cái em gọi là nhà- sống một cuộc đời vô vọng, trong một thế giới đổ nát, chật hẹp. Và luôn ám ảnh trong cuộc sống hằng ngày đầy nghiệt ngã của cô bé- đó là nổi sợ cái chết nếu bị phát hiện chỗ ẩn náu- cứ đe dọa tâm trí non nớt của em từng ngày.