Ngày đó, cha mẹ Cố Dương đột ngột qua đời vì bị tai nạn nghiêm trọng, để lại cậu một mình. Bởi vậy, cậu đã phải chuyển đến sống chung với bác của mình. Nhưng từ nhỏ, người bác này đã chẳng ưa gì cậu, chỉ vì số tài sản của cha mẹ cậu để lại mới miễn cưỡng nhận nuôi cậu. Đó là một quá khứ đau buồn của cậu. Và mong ước của cậu chỉ là có thể quay lại và thay đổi số phận của mình.
Cho đến một ngày, cậu đã thực sự thực hiện được ước mơ đó. Cậu đã trọng sinh trở về trước ngày cha mẹ cậu bị tai nạn, sau kì thi học kì lớp 10. Cảm thấy mọi thứ như một giấc mộng nhưng cậu vẫn đặt tất cả niềm tin của mình vào đó. Cậu bất chấp lao ra phòng thi, bắt đầu gọi điện cho mẹ và mong rằng mình có thể thay đổi được quá khứ. Cậu đã thực sự thay đổi được cái chết của cha mẹ nhưng có một điều cậu không thể thay đổi. Đó chính là người đàn ông của năm đó. Cậu gặp lại Lục Ngôn nhưng với Lục Ngôn là lần đầu tiên gặp cậu. Và ấn tượng sâu sắc của Lục Ngôn với cậu là một đôi mắt khi khóc rất đẹp. Một lần nữa, cậu vẫn không thể thoát được lưới tình của Lục Ngôn.