Hoảng sợ, lo lắng bao trùm lấy cô khi cô lần đầu tiếp xúc với con người sau một thời gian dài hôn mê. Cô cố nhớ lại những chuyện xảy ra với mình nhưng không thể. Mọi thứ hoàn toàn trống rỗng. Đến cả tên của mình, cô cũng không nhớ.
Vậy mà điều khiến cô cảm thấy hoang mang, đáng sợ hơn cả là khi vừa mới thực dậy, đối diện với 4 bức tường trắng của bệnh viện, cô đã được nghe tin rằng cô đã đính hôn. Với ai? Không phải là người đàn ông cao lớn có mái tóc đen kia chứ? Nếu trước đó cô chấp nhận đính hôn với anh nghĩa là cô đã đem lòng yêu anh. Nhưng ngay khi thức dậy, cô đã không có một chút cảm giác gì với anh. Tuy nhiên, hiện tại, người chồng chưa cưới này của cô là một người tuyệt vời, đẹp trai, chu đáo và tử tế. Nhưng liệu khi trí nhớ của cô quay trở lại, anh có từng là mảnh ký ức của cô hay không?