Thế Lữ là một trong những tác giả đi tiên phong trong phong trào Thơ Mới, những tác phẩm của ông phản ánh tư tưởng tiến bộ của bản thân, từ đó bộc lộ cái tôi vĩ đại, giàu tình yêu đối với muôn loài.
Cuốn sách có ba hồi, mỗi hồi là một câu chuyện hết sức rùng rợn. Rùng rợn ở đây không có nghĩa là hù dọa máu me, rùng rợn ở đây là vì nó có thật, và sự thật thì luôn làm người khác cảm thấy ám ảnh.
Chỉ một bàn trà nhỏ, dăm ba con người, ấy vậy mà lại có thể bắt đầu chuyện trò về những câu chuyện ma quái. Nếu như đây là lời kể của một người trẻ tuổi ắt hẳn sẽ ít có trọng lượng, nhưng những hồi truyện lại do một ông cụ đã chinh chiến bao nhiêu sóng gió cuộc đời kể lại, ta mới cảm nhận rõ hơn phải có điều gì đó ghê gớm lắm mới khiến ông cụ ám ảnh mãi đến tận bây giờ.
Câu chuyện xảy ra như sau...