Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đào Hoa cảm thấy không có vấn đề, cô suy nghĩ lại cũng thấy buồn cười. Sáng sớm hôm qua, cô giao thư từ chức không một tiếng động, sau khi tổng biên tập trang web nhận được thư liền nổ tung!
Năng lực của Đào Hoa quá rõ ràng, không biết trong tay cô đã có bao nhiêu tác giả đại thần rồi!
Vừa đưa thư, liền từ chức? Tổng biên tập tìm mọi cách giữ cô lại, nhưng Đào Hoa lại vững vàng nói: “Làm việc mấy năm, quá cực khổ... muốn nghỉ nghơi một thời gian.”
Tổng biên tập thuyết trình với cô cả ngày cũng không thể thuyết phục cô được! Đúng, bổn cô nương chính là mạnh mẽ như vậy đấy!
Hàn ba Hàn mẹ đứng ở ngoài cửa vô cùng kinh ngạc!
Hai người nhìn nhau. Hai người bọn họ vừa muốn vào cửa lại nghe được Lăng Vi và Đào Hoa đang đối thoại....
“Cô gái này thật là rất tốt!” Hàn mẹ dùng cùi chỏ chọt vào bụng bự của Hàn ba. Hàn mẹ là giáo sư, Hàn ba là thương nhân, làm ăn rất lớn. Hai người đều rất sáng suốt, không giống người khác có tiền liền kiêu ngạo gì đó.
Hàn mẹ quả thật là thích Đào Hoa đến tận trong đáy lòng... Bà chỉ mong đợi con trai mình tỉnh lại sớm một chút, mau chóng cưới cô gái này vào cửa.
...
Công thức mà Lý Thiên Mặc tính toán đã hoàn toàn định hình. Lúc anh và Quân Dương gặp mặt, thỉnh thoảng còn động tay động chân, chờ sau khi đối phương hả giận rồi mỗi người lại đi làm việc của mình.
Lúc Lý Thiên Mặc giao hết công thức cho Quân Dương, anh mạnh mẽ đánh quân Dương một quyền: “Lão tử đã đưa hình thái biến dị của tế bào cho cậu hết rồi! Nếu cậu vẫn không cứu Hàn Yên tỉnh lại được, ngày này năm sau, lão tử sẽ đi thắp nén hương cho cậu trước mộ phần!”
Quân Dương nhịn cơn tức, cố gắng nuốt về trong bụng. Anh thành thục hơn Lý Thiên Mặc, suy nghĩ nhiều hơn anh, áp lực cũng lớn hơn anh.
Lý Thiên Mặc thu dọn hành lý xong, gửi thư từ chức, đến nơi anh muốn để đi du lịch.
Quân Dương và trợ thủ của anh bận rộn đến sứt đầu bể trán. Còn hai vị tiên sinh cùng anh làm thí nghiệm không kịp nghỉ ngơi, nhưng mà, hiển nhiên là gặp trở ngại trùng trùng.
Đột nhiên Hồ lão tiên sinh nói: “Cái thí nghiệm này rất khó khăn, tôi cảm thấy năng lực của tôi không có đạt đến khả năng có thể giúp cậu chế tạo ra thuốc giải...”
Quân Dương gật đầu, anh đã sớm hiểu được điểm này, vội vàng viết hai tấm chi phiếu đưa tới.
Hồ lão tiên sinh lại không nhận, nói: “Người trẻ tuổi, đừngcó gấp. Tôi còn chưa nói hết lời. Tôi nói tôi không đủ năng lực... nhưng chưa nói, không có cách nào giải quyết vấn đề này mà.”
Quân Dương lập tức tỉnh táo lại: “Lão tiên sinh, xin ngài nói thẳng.”
Hồ lão tiên sinh nói: “Tôi có biết một vị lão tiên sinh, nếu như mời ông ấy tới, có lẽ có thể giải quyết được mọi chuyện!”
Đột nhiên Chung lão tiên sinh hỏi ông:“ Có phải người ông nói là lão tiên sinh Trương Tiên Linh không?”
“Đúng! Giới trung y của chúng ta người đức cao vọng trọng nhất chính là lão tiên sinh Trương Tiên Linh, bất quá năm nay lão tiên sinh đã hơn tám mươi, vẫn luôn ẩn cư nơi vùng núi không tranh với đời. Muốn mời ông ấy, có thể nói là khó như lên trời! Bất quá.... nếu quả thật mời được lão tiên sinh Trương Tiên Linh ra tay, nói không chừng chỉ cần thời gian ba bốn ngày là có thể làm ra thuốc giải.”
Lăng Vi cùng Hàn ba lập tức lên đường mời Trương lão tiên sinh. Bởi vì Đào Hoa cùng Hàn mẹ đều phải chăm sóc Hàn Yến. Bây giờ, chỉ có cô và Hàn ba mới có thể ra ngoài được.
Địa chỉ của Trương lão tiên không khó biết được, bởi vì danh tiếng trong giới quá lớn. Có thể người trẻ tuổi không biết lão tiên sinh, nhưng mà những người học trung y có tên tuổi vậy thì thật là không ai là không biết, không ai là không hiểu.
Xe đi đường núi nửa ngày, mặc dù đường rất dốc, nhưng cũng mau không phải là rất dằn. Lúc Lăng Vi xuống xe, trừ cảm thấy có chút đau lưng ra, những cái khác hoàn toàn không thành vấn đề.
Bọn họ xuống xe, còn phải đi một đoạn đường núi nữa mới có thể vào thôn, khí hậu nơi này thuộc về rừng mưa nhiệt đới, mùa đông cũng không lạnh. Rừng cây chung quanh rậm rạp, không khí vô cùng mát mẻ.
Hít thở một hơi thật sâu đều cảm thấy một loại hơi thở bùn đất.
Tòa núi cao giữa sườn núi đó là nơi Trương lão tiên sinh ở. Lúc Lăng Vi và Hàn ba xách lễ vật đến... Lăng Vi thấy được.... một người quen.... trước cửa Trương lão tiên sinh... Người quen này còn từng cướp lấy bạn trai của cô.