Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Tuấn nghe thấy tiếng hít thở đều đều của cô lúc này mới mở mắt ra, xoay người lại ôm cô, mũi hít hà bên vai cô.
Hả? sao lại dùng sữa tắm khác loại anh dùng, cứ là lạ.
Anh mơ màng, chẳng thèm để ý, trong lòng ôn hương nhuyễn ngọc, thật là thích..
Đầu óc miên man.
Nhưng lý trí vẫn chiến thắng tinh trùng, cứ thể ôm cô ngủ mất.
Mới ngủ một lúc đã thấy người trong lòng cử động, tay thì gãi chỗ này gãi chỗ kia… giống như không gãi không được.
Trước kia anh cũng từng ôm cô ngủ nhưng không giống như hôm nay.
Lôi Tuấn cảnh giác mở mắt ra, chỉ thấy sắc mặt cô ửng hồng, bàn tay không ngừng gãi cổ, ngực.
“Ôi…” cô buồn bực đạp chăn.
“Vợ à, em sao vậy?” Lôi Tuấn lắc vai cô, Hạ Tiểu Hi không kiên nhẫn nhíu mày, hé mắt: “Em thật khát nước, không biết tại sao mà người rất ngứa, có phải áo tắm không sạch bị mẫn cảm không?”
Lôi Tuấn cúi đầu nhìn áo tắm của cô, suýt chút nữa thì phụt máu mũi, sau đó khẩn trương đắp kín người cô…
Anh chịu đựng mệt mỏi đi rót nước cho cô.
Cô ngồi dậy, uống nước xong mà vẫn ngứa.
Lôi Tuấn cảnh giác, anh đi tới ngửi cổ cô sau đó cười haha, cười muốn điên rồi: “Em tắm cái gì vậy hả?”
Anh cầm một cái bình nhỏ đưa ra: “Đây là…” đây là cái gì đây… anh thật không nói nên lời, nhưng mà công hiệu của nó chẳng khác gì thôi tình.
Anh hưng phấn đi tới: “Em sốt ruột ngủ với anh như vậy hả?”
Hạ Tiểu Hi hận không thể đạp chết anh, tức giận bĩu môi: “Lúc em lấy nó… nó đặt ngay chỗ để sữa tắm mà.”
Lôi Tuấn cứng người: “À… có thể lúc anh tắm không cẩn thận để lung tung… vừa nãy anh nhìn, chắc để sai chỗ. Anh không nghĩ tới em lại vào tắm…”
Hạ Tiểu Hi trừng anh, vểnh môi lên: “Là anh cố ý.”
Lôi Tuấn vội vàng giải thích: “Anh không cố ý đâu, anh không nghĩ em sẽ vào tắm rửa.”
Hạ Tiểu Hi hít mũi, quả thật… cô nảy lòng tham muốn ngủ với anh mới hùng dũng hiên ngang vào tắm.
Lôi Tuấn nhìn cô không ngừng cong cổ gãi liền đau lòng, khuôn mặt cô nhỏ nhắn ửng hồng thật muốn hạ gục cô hung hăng cắn một ngụm.
Anh cúi người gãi giúp cô: “Nếu không em vaò tắm lần nữa đi, chắc lọ này có tác dụng xúc tiết tuần hoàn máu, không có tác dụng ra mồ hôi, em tắm một chút sẽ không sao đâu.”
Hạ Tiểu Hi trừng mắt, mím môi nói: “Em không muốn tắm, anh làm cho em ra mồ hôi đi.”
“Hả?” Lôi Tuấn sửng sốt, đột nhiên cảm thấy xoang mũi vừa mỏi vừa sưng là sao thế này? Ra mồ hôi? Làm sao mà ra? Vận động hả? haha…
Đột nhiên Hạ Tiểu Hi quỳ gối, nhấc chăn che kín hai người, trong chăn khá nóng, Lôi Tuấn cảm thấy trên trán đổ mồ hôi.
Trời ạ… sao đổ mồ hôi rồi?
Được rồi… vợ nguyện ý thế nào thì thế đó, anh là thê nô thì nguyện ý chịu khổ chiều cô.
Đang suy nghĩ miên man lại cảm thấy có một đôi tay đặt lên eo mình.