Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi bất đắc dĩ hít hơi, làm như muốn nôn, mới mở miệng nói: “Ông nội, khó trách Diệp Đình và ông không thể hòa hợp, ông không hiểu anh ấy chút nào, cho đến bây giờ ông cũng không muốn đi tìm hiểu anh ấy…’’
“Này! Nha đầu thối, còn giáo huấn ông sao? Với bản lĩnh của cháu! Chồng nuôi tình nhân bên ngoài, bây giờ còn mang về nhà, cháu đây chính là hiểu nó, bao dung nó sao?”
Lão gia chính là như vậy, người khác càng nói ông như thế nào, ông càng không muốn thế đó!
Ông hừ một tiếng, nhìn chăm chú vào Lăng Vi: “Vậy cháu thử nói ông nên làm sao để hiểu được nó?”
Lăng Vi buông tay: “Đó là chuyện của ông và cháu trai ông, liên quan gì đến cháu?”
“Nha đầu thối! Trời lạnh giá tuyết thế này, ông và cháu đứng đây chịu khổ là vì cái gì? Còn không phải là vì sốt ruột thay hai miệng nhỏ này sao? Cháu còn lên lớp với ông?”
Lăng Vi che miệng cười, cảm thấy lửa giận của lão gia tử đã giảm bớt, lúc này mới nói: “Chuyện giữa Diệp Đình và Bạch Lộ không như ông nghĩ. Cụ thể là chuyện gì, cháu sẽ không nói cho ông biết, khi nào quan hệ của ông và Diệp Đình hòa hoãn, ông hãy đích thân hỏi anh ấy.”
“Ồ —— giống như chưa nói vậy!”
Lão gia không vui, nào có như vậy, nói chuyện nói một nửa, liền nói cho bạn... hai người kia không có quan hệ gì, còn đặt tiêu chuẩn quan hệ tốt... Còn không nói cho bạn!
Lão gia tử giận giữ.
“Được! Ông lười lo cho hai đứa!”
Lão gia vung tay đi vào. Lăng vi cũng đi theo, tới phòng ăn, phát hiện ông không tới dùng cơm, cô nhìn vào phòng bếp, thấy lão gia cùng mấy tiểu nha đầu đang nói chuyện...
Lăng Vi cười lắc đầu, lão gia tử này lúc nào cũng như vậy, luôn miệng nói lười quản, nhưng xoay người liền đi tìm hiểu tin đồn...
Cơm nước xong, Diệp Đình cùng Lăng Vi đến công ty, cuối năm, Lăng Vi đột nhiên từ chức, xe cho người già còn có rất nhiều công việc phải bàn giao rõ ràng mới được.
Lúc này, Bạch Lộ đột nhiên lấy áo choàng dài đi theo ra ngoài, cô nhìn Diệp Đình nói: “Em ở nhà một mình quá buồn bực, em có thể đến công ty cùng hai người không?”
Diệp Đình nhìn ra ngoài: “Bên ngoài rất lạnh, lỡ cô bị cảm lạnh, sẽ ảnh hưởng không tốt đến thai nhi.”
Bạch Lộ làm bộ tội nghiệp nói: “Trong công ty sẽ không lạnh... em không sợ... ở nhà một mình em hơi sợ...”
Diệp Đình cùng Lăng Vi nhìn nhau, cũng không có lên tiếng.
Lăng Vi đột nhiên hỏi cô: “Có phải là có người nào đó nói gì với cô không?”
Bạch Lộ vội vàng khoát tay: “Không có, không có...”
Lăng vi lập tức nghĩ, có phải người giúp việc không nể mặt cô ấy không?
Lăng Vi càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, bởi vì những người giúp việc này đối với cô rất tốt, cũng đều đặc biệt tôn kính, mọi người đều bảo vệ cô, đột nhiên trong nhà xuất hiện một người “Vợ mới”, nhất định có người bất bình thay cô!
Nghĩ như vậy, càng không thể để Bạch Lộ ở nhà một mình.
Thật lâu sau, Lăng Vi nói: “Vậy thì đi chung đi.”
Diệp Đình đi ra ngoài trước, anh để cho Lăng Vi và Bạch Lộ ngồi chiếc Bentley màu bạc, anh ngồi lên chiếc Rolls-Royce màu đen.
Tới công ty, Lăng Vi trở về Bộ thiết kế, Bạch Lộ theo Diệp Đình lên lầu.
Diệp Đình mở máy vi tính ra, ngựa không ngừng vó* tăng cường kế hoạch, anh xem xét kỹ càng tất cả đồ dùng trong trang viên. Anh quen thuộc bố trí báo động an toàn cùng thuộc hạ mai phục.
(*) Chỉ sự liên tục, không gián đoạn.
Mỗi một chi tiết, dấu vết đều không thể bỏ qua!
Anh tuyệt đối không cho phép xảy ra chút bất trắc nào!