Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Người đàn bà kia cẩn thận nhìn Lăng Vi, cho rằng cô là thư kí của Diệp Đình lúc này mới nhẹ giọng nói: “Thân thể tôi không thoải mái, muốn anh ấy mang tôi đi bệnh viện.”
“..” Lăng Vi thật không còn gì để nói.
Càng không hiểu gì nhưng không nói gì, nhân phẩm của Diệp Đình cô vô cùng tin tưởng, hơn nữa cô và Diệp Đình ở bên cạnh nhau đã lâu, anh có tìm đàn bà ở bên ngoài hay không cô rõ ràng hơn ai hết.
Nơi này không biết có hiểu lầm gì không, vẫn nên hỏi Diệp Đình mới được.
Cô muốn cầm di động, người đàn bà kia đột nhiên che miệng muốn nôn, cô ta vội vàng chạy về toilet.
Nhìn đi đường quen thuộc như vậy, chẳng lẽ đã chạy vào mấy lần rồi?
Người kia đi giày đế bằng, nhanh chóng chạy vào toilet, tiếng nghị luận xung quanh vang lên: “Người đàn bà kia không phải có rồi đấy chứ?”
“Cô nói mang thai sao?”
“Đúng thế. Các người không nhìn ra sau, cô ta chờ 30ph mà nôn mấy lần rồi... nhìn bộ dạng chắc phải hơn 3 tháng ấy.”
“Có thể lắm... cô nhìn cô ta còn không trang điểm.”
“Xùy... đừng nói nữa, đừng nói nữa, sắc mặt quản lý Lăng thật khó coi...”
Lăng Vi cũng không biết sắc mặt khó coi bao nhiêu thế nhưng tất cả mọi người sợ tới mức ngậm miệng.
“……” Lăng Vi nghẹn một hơi, gọi điện thoại cho Diệp Đình.
Lúc này, JAYSONason đột nhiên từ cổng lớn đi vào t. Kia đàn bà kia lúc này cũng từ trong phòng vệ sinh đi ra.
JAYSONason vừa thấy thấy cô ta, biểu tình cả kinh!
Nhìn biểu tình kia, Lăng Vi bị dọa run!
Trái tim cô nhảy dựng, nhìn biểu tình của Jayson, hình như quen người này?
Biểu tình của Jayson cực kì phức tạp, lại nhìn người đàn bà kia sau đó nhanh chóng tới trước mặt Lăng Vi nhỏ giọng nói: “Phu nhân…”
Nói một câu này lại im lặng, nhíu mày nhìn Lăng Vi lại nhìn người đàn bà kia...
Bộ dạng khó xử... lại như muốn nói lại thôi.
Lăng Vi nhìn chằm chằm Jayson, biểu tình của Jayson cực kì rối rắm, đột nhiên Lăng Vi cảm thấy không ổn: “Người đàn bà này là?”
Không phải... có quan hệ gì với Diệp Đình đấy chứ?
Nếu không sao Jayson cứ phải bày ra bộ dáng không muốn sống, hận không thể lập tức muốn đâm tường là sao?
“Người đàn bà này là ai?” Lăng Vi đè thấp âm thanh nhưng giọng điệu đông cứng.
Jayson sợ run lên, gắt gao cau mày, nhìn chằm chằm mặt đất, một hồi mới ngẩng đầu nhìn Lăng Vi: “Phu nhân... tôi nói không rõ lắm...”
“…”
Nháy mắt lửa giận trong người Lăng Vi bốc lên: “Rốt cuộc là người thân hay là bạn hay là đính hôn từ bé?
Nói thật, đám quan hệ cô chẳng sợ, nhưng mà…
Xem biểu tình của Jayson, như thế nào cũng thấy không đơn giản như vậy!
Lăng Vi xoa huyệt thái dương đang nhảy thình thịch, đầu óc xoay chuyển hỏi: “Là người nhà của tiểu Tony sao?”
Jayson lắc đầu: “Không phải…” đơn giản như vậy anh ta đã chẳng giống như bây giờ....
“Jayson…” người đàn bà từ nhà vệ sinh đi ra, giống như nhìn thấy cứu tinh, nháy mắt vui vẻ, đi tới chỗ Jayson, cười khẽ hỏi: “A Đình ở đây sao? Tôi có việc gấp tìm anh ấy...
Jayson xoay người gật đầu với cô ta, khách khí nói: “Phu nhân, hiện tại tiên sinh không ở công ty, ngài đi vào phòng nghỉ chờ một chút, chờ tiên sinh tới tôi mang ngài đi gặp anh ấy.”
Phu nhân? Thế mà Jayson gọi người kia là phu nhân? Mẹ ơi!