Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi xòe tay ra, nhìn qua ke hỡ, thấy anh tiêu sái thu chân, hai tay khoanh trước ngực, bình tĩnh không cười liếc cô.
Lăng Vi buông tay ra, chống nạnh, trợn mắt nhìn anh.
Nghe anh nói: “Em nhìn phản ứng của em đi! Lúc anh đá em, em che mặt có hữu dụng không? Vừa rồi em làm gì?”
“Lấy tay bắt được chân anh đi…” Lăng Vi không phục nói: “Một lần nữa, em sẽ bắt được!”
Không chờ cô chuẩn bị, Diệp Đình nhấc chân đá cô: “A ——”
Khốn kiếp…. Lăng Vi tuyệt vọng về mình! Cô lại giơ tay che mặt.
Mặt Diệp Đình đầy chê bai: “Thiên tài vận động như anh đây sao tìm ra tên ngốc vận động như em chứ?”
Lăng Vi nổi giận: “Em là thiên tài vẽ, sao tìm được tên ngốc vẽ như anh chứ! Em nói gì sao?”
“Sao có thể như vậy?” Mặt Diệp Đình nghiêm túc, nhìn cô chằm chằm nói: “Giữa vợ chồng, chung sống hài hòa nhất chính là vận động ăn ý. Gia đình ly dị nói tính cách bất hòa đều là mượn cớ, nguyên nhân thật sự là đời sống vận động không cân đối.”
Lăng Vi che mặt: “Giống như anh biết mọi chuyện… anh từng cưới mấy lần rồi à.”
Diệp Đình vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chưa từng ăn thịt heo, còn chưa từng thấy heo chạy sao? Những lời này đều không phải là anh nói, là điều tra hôn nhân thế giới uy tín ban bố.”
Lăng Vi mặt đầy khinh bỉ nhìn anh: “Sao em không thấy tin nào báo cáo về phương diện này, sao anh lại xem phương diện này?”
“…”
Lăng Vi hừ nói: “Tới đây! Lần này em phải bắt được chân anh!”
Diệp Đình đẹp trai lắc đầu, đột nhiên nhấc chân đá về phía cô, Lăng Vi nhanh chóng đưa tay, sắp bắt được! Kết quả —— anh bỗng nhiên thu chân về, đánh một quyền vào cằm Lăng Vi!
“A…”
Lăng Vi che cằm, đặt mông ngồi trên đệm: “Anh chơi xấu! Đã nói dùng chân, sao đột nhiên vung tay?”
Diệp Đình nhún vai, cười nói: “Binh bất yếm trá! Đối thủ sẽ nói trước cho em hắn muốn làm gì sao?”
Tức chết được!
“Được… Coi như anh ác!” Vũ trụ nhỏ của Lăng Vi bốc cháy.
Cô đứng lên, xoa xoa cổ tay, xoay cổ, lần đánh nhau này giống như so tài quyền kích.
Cô hung hãn trừng anh: “Em lên thật nha! Đả thương anh đừng trách em.”
“Ha ha…”
Mẹ nó… Đây là cười nhạo cô sao?
Lăng Vi tức giận giậm chân, cô đột nhiên vung một quyền về phía ngực Diệp Đình, Diệp Đình đỡ được.
Lại một quyền, lại đỡ được ——
Cô chợt thấy bên phải anh có một chỗ trống, cô nhấc chân trái lên, đá vào cánh tay phải của anh.
“Không tệ nha, tiếp tục.” Anh cố ý chừa một chỗ trống cho cô, xem cô có phát hiện hay không.
Cũng không tệ lắm!
Phán đoán chính xác!
Lăng Vi vẫn giống vừa rồi, tay phải đánh hai quyền, tay trái đánh một quyền.
Trong chốc lát, đầu cô đầy mồ hôi, cả người ướt đẫm… Quần áo cô dính sát vào người.
Diệp Đình đưa tay cởi đồ cô…
“A —— Anh làm gì? Sao cởi đồ em?” Lăng Vi sợ hết hồn, lập tức che ngực. Bên trong cô chỉ mặc yếm, lúc này ướt đẫm… Nói thật ra, còn có lực sát thương hơn không mặc…
Diệp Đình mặt đầy đứng đắn nói: “Quần áo cũng ướt đẫm rồi, anh cũng không nhìn em! Không cần xấu hổ!”
Lăng Vi tức giận, nhấc chân đá vào bên hông anh.
“Được nha, có tiến bộ! Nhưng chân đá quá thấp! Lần nữa!”
Lăng Vi lại nhấc chân, đá cánh tay anh.
“Quá thấp! Cao nữa!” Lăng Vi dùng sữa mẹ, cũng chỉ có thể đá tới cùi chỏ anh. Diệp Đình đột nhiên giữ chân cô, kéo lên, kéo lên!
“Aiya… Đau quá!”
Cô cũng không phải ngựa… Giơ chân cao như vậy, sẽ chết người đó!
Diệp Đình mặc kệ cô, đưa tay kẹp người cô như con nít, áp cô vào tường, ép chân trên bệ cửa sổ: “Luyện ép chân!”
“A, anh nhẹ một chút! Đau quá!”
Người này tuyệt đối không phải chồng thân ái của cô!