Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Hả?” Nhân viên cửa hàng mờ mịt! Không tiếp tục tiêu thụ, chẳng lẽ muốn hủy sao?
Lời cô ta nghẹn trong họng, làm sao cũng không nói ra được.
Khí thế người đàn ông trước mặt thật sự quá mạnh mẽ, cô ta không dám ngẩng đầu, đứng nói chi là mạnh miệng.
Lúc này, cửa hàng trưởng đi ra, thành khẩn nói: “Làm bị thương tiểu thư, thật xin lỗi… Hóa đơn lần này của anh, tôi giảm 70%.”
Diệp Đình cười nhạt, lạnh lùng liếc cô ta: “Cô cảm thấy giảm giá là mấu chốt giải quyết chuyện này?”
Cửa hàng trưởng sững sờ, có ý gì?
Diệp Đình liếc cô ta, lạnh giọng nói: “Thân là cửa hàng trưởng, biết rõ thiết kế quần áo có vấn đề, không lập tức phản hồi lên cấp trên, ngược lại muốn lừa gạt vượt qua kiểm định, tiếp tục tiêu thụ quần áo có vấn đề lừa dối người tiêu thụ! Cô chưa từng nghĩ tới nếu sau này có người tới thử đồ đua xe, chẳng lẽ còn muốn khách hàng khác bị kẹp tóc lần nữa?”
Nói xong, gõ quầy thu ngân, không cho chen miệng vào, nói: “Đồ đua xe này không thể tiếp tục bán nữa! Muốn tiếp tục, phải sửa đến khi không tỳ vết mới thôi.”
Cửa hàng trưởng á khẩu không trả lời được.
Vẻ mặt đau khổ nói: “Tiên sinh, cái này chúng tôi cũng không có cách nào. Đồ đua xe đều dùng vật liệu đặc biệt chế tạo, mỗi cái đều có giá trị không rẻ… chúng tôi nhập một đợt hàng phải tốn rất nhiều tiền vốn, anh nói không được phép bán, cửa hàng chúng tôi nhất định sẽ hao phí rất nhiều tiền…”
Diệp Đình liếc cô ta, mặt không vui: “Vấn đề này tôi không gặp thì thôi, tôi đã gặp thì nhất định phải chỉnh sửa. Cô nói vậy chính là không chịu trách nhiệm với khách hàng! Khách hàng tới mua quần áo đua xe vốn không nhiều, các người còn không biết bảo vệ khách hàng, sau này làm ăn chỉ càng ngày càng tệ, chút đạo lý này cũng không biết sao?”
Cửa hàng trưởng kia vừa muốn nói gì, Lôi Tuấn đột nhiên vỗ bàn nói: “Cửa hàng này của cô không muốn tiếp tục nữa phải không?” Anh Đình còn nói phải trái! Bây giờ anh ta cực kỳ muốn phá cửa hàng!!!
Sau đó, thấy Vinh Phỉ lấy điện thoại ra, không biết gọi cho ai.
Lúc này, người phụ nữ ở bên cạnh xem náo nhiệt đột nhiên thấp giọng cười nhạo: “Cho rằng mình là Thiên tử à… Vươn tay cũng quá dài. Cửa hàng này là anh mở? Để ý thật rộng!”
Lôi Tuấn liếc mắt nhìn cô ta, quạt mũi nói: “Sao trong cửa hàng cô thúi như vậy? Một vài người không đánh răng đã chạy ra ngoài, rất không có phẩm hạnh.”
Người phụ nữ giận đến nhéo eo: “Anh là ai?”
Lôi Tuấn nói: “Nói cô đó, vậy cũng nghe không hiểu?”
Hạ Tiểu Hi cũng trợn mắt nhìn người phụ nữ kia, từ khi bọn họ đi vào, người phụ nữ kia vẫn âm dương quái khí ở bên cạnh châm chọc, bọn họ đều không có lòng rảnh rỗi đi phản ứng cô ta, cô ta còn hăng hái hơn!
Càng nói càng khó nghe!
Hạ Tiểu Hi cả giận: “Tôi bị kẹp tóc có liên quan gì tới cô?”
Người phụ nữ kia “hừ” một tiếng, không thèm tranh cãi, chán nản xụ mặt đi chọn quần áo.
“Diệp tiên sinh!” Lúc này, Giám đốc cửa hàng đua xe bỗng nhiên chạy vào: “Diệp tiên sinh ——”
“Vinh tiên sinh! Lôi thiếu ——” Lưu Kinh Lý chạy thẳng tới Diệp Đình, mắt lóe sáng muốn bắt tay anh, nhưng lại sợ Diệp Đình cự tuyệt. Anh ta lại đưa tay về phía Vinh Phỉ, lại không dám, nhìn Lôi Tuấn…
Anh ta vừa muốn rút tay về.
Diệp Đình rất nể mặt đưa tay ra.
Giám đốc lập tức bắt tay anh, vô cùng kích động nói: “Diệp tiên sinh, anh đích thân đến cửa hàng thị sát, quả thật là vinh hạnh của cửa hàng nhỏ! Anh muốn tới sao không báo trước… Bộ đồ đua xe anh vừa muốn đúng là có vấn đề, đó là đợt hàng chúng tôi vừa nhập, vẫn đang khảo nghiệm. Anh cho ý kiến, chúng tôi nhất định cải thiện!”