Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cắn răng, hung tợn thấp giọng nói: “Lăng Vi! Đừng cho là tôi mời cô đến là khách khí với cô! Thấy mấy đài truyền thông kia không? Trước đó đã nói với bọn họ đoạn video cô đưa là chuẩn bị cho một bộ phim luân lý gia đình!” Lần trước cô ta đăng lên Weibo nhưng nhiều fan không chịu tin. Công ty cưỡng chế bắt cô ta tìm Lăng Vi đến làm sáng tỏ, nhưng Lăng Vi sao có thể giúp cô, cho nên, cô chỉ có thể dùng thủ đoạn khác!
Lăng Vi chỉ cười lạnh với cô ta: “Dựa vào cái gì tôi phải nghe lời cô? Miệng mọc ở dưới mũi tôi, tôi muốn nói gì thì nói, cô quản được à?”
Chu Vân đột nhiên híp mắt cười, nhìn sang một góc.
Lăng Vi nhìn theo.
Đó là ai? Lăng Vi tập trung nhìn, đồng tử lập tức co rụt lại!
“Lăng Tiêu!” Cậu ta bị hai người mặc đồ đen vây lại!
Tuy cậu ta cầm một ly đồ uống, không có gì dị thường, nhưng Lăng Vi vô cùng lo lắng.
Tình hình Lăng Tiêu vừa mới ổn định xuống, chịu không nổi kích thích, chịu không nổi kinh sợ!
Ở đây nhiều người như vậy, lỡ như có cái gì rối loạn, cậu sẽ bị kinh hách, bệnh tình chắc chắn sẽ nghiêm trọng hơn!
Lăng Vi phẫn nộ trừng Chu Vân: “Cô điên rồi? Cậu ấy là anh ruột cô! Cô bắt cậu ta tới làm gì?”
“Ha ha... Anh ta là anh trai tôi, tôi phải mời anh ta tới tham gia hôn lễ của tôi chứ! Chị, còn cả ông cha tiện nghi kia tôi cũng mời đến, mời anh ta thì có gì sai sao?”
Chu Vân nói chuyện thái độ cực kỳ kiêu ngạo, Lăng Vi hận không thể tát cô ta một cái: “Chu Vân, cô còn chút lương tâm mặt mũi nào không? Bắt anh trai ruột của mình làm đá kê chân! Cô quả thực là súc sinh!”
“Xì ——” Chu Vân đột nhiên xì một tiếng: “Mặt mũi có ích gì? Mặt mũi có làm ra tiền tiêu? Tôi có mặt mũi thì bệnh của anh ta có thể khỏe lại chắc?! Lăng Vi, cô ít nói lời vô nghĩa với tôi đi! Mau lên, lát nữa phỏng vấn, cô nói năng cẩn thận cho tôi!”
Cô uy hiếp nhìn lướt qua Lăng Tiêu, Lăng Vi nháy mắt lửa giận đầy ngực! Lại nghe Chu Vân nói: “Mau đi qua, nếu không muốn nhìn thấy Lăng Tiêu nổi điên thì mau đi qua. Đừng lãng phí thời gian! Hôm nay tôi rất bận, không rảnh vô nghĩa với cô!”
Lăng Vi híp mắt, kiềm chế cỗ ác khí trong ngực!
Cất bước đi về phía camera.
Lúc này, có phóng viên mắt sắc nhận ra cô, liền hỏi cô mấy vấn đề. Lăng Vi tùy ý đáp vài câu, nói lúc ấy là đang giúp Chu Vân diễn tập.
Chu Vân vừa lòng cười, liếc mắt với đám mặc đồ đen trong góc. Hai người kia đem Lăng Tiêu đi.
Người trong tay cô, cô ta muốn nắn bóp thế nào cũng được. Bây giờ không cần anh ta, để anh ta ra chỗ nào ngồi ngốc đi!
Lỡ như kẻ điên này lại phát bệnh, phá hôn lễ của cô thì sao?
Chính là...
Lục Thiên Minh sao còn chưa đến?! Còn có người của Lục gia nhân cũng đều không tới!
Chu Vân trong lòng bồn chồn!
Cô quay đầu lại, nhìn chiếc đồng hồ lớn ở trung tâm hải đảo.
Điển lễ cử hành lúc 9: 19 phút sáng, ý tứ là trường trường cửu cửu.
Mắt thấy bây giờ đã là 9: 10, Lục Thiên Minh còn chưa xuất hiện!
Trán Chu Vân cũng toát mồ hôi. Cô ta không giả bộ được nữa, quyết định đi tìm Vương Hân Bình.
“Mẹ, Thiên Minh sao còn chưa tới? Hôm qua không phải mẹ nói, Lục gia đã đồng ý tổ chức hôn lễ rồi sao?”
“Con gấp cái gì? Thời gian còn chưa tới mà, hơn nữa, cho dù qua thời gian thì thế nào. Chỉ cần kết hôn, công bố với truyền thông thôi. Scandal của con càng nhiều thì càng nổi tiếng. Thiếu kiên nhẫn như vậy, con có thật là con gái của mẹ không đấy?”
Chu Vân trong lòng mắng một câu: “Không phải bà kết hôn! Cũng không phải bà mất mặt!”
Nhưng dù sao còn phải dựa vào mẹ mình ra chủ ý giúp nên cố nhịn.
“Mẹ, vậy mẹ gọi điện thoại thúc giục đi. Sắp đến thời gian tuyên thệ, chú rễ vẫn không đến, con thật mất mặt a!”
Chu Vân thật sự sốt ruột!